Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1684 - Chương 2370 - Thất Mộc Lý

Chương 2370 - Thất Mộc Lý
Chương 2370 - Thất Mộc Lý

Mọi người thương lượng đi thương lượng lại, trong nhất thời vẫn không nghĩ ra được biện pháp quá.

Rốt cuộc vẫn quá xa, dưới tình thế không rõ tình huống cụ thể, thủ đoạn bên thư viện có thể sử dụng là quá ít.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cau mày, vẫy vẫy tay, kết thúc lần thương nghị không có ý nghĩa này.

Hắn cáo biệt chư vị sư đệ, đi tới hậu sơn thư viện, nhìn lão sư Lâm Vô Nhai đang nằm bên hồ xanh lam.

Lâm Vô Nhai cảm thấy đệ tử mình tới, hắn khoanh chân ngồi dậy, nhìn Đoan Mộc Tiểu Hồng, trầm mặc một lúc, gãi gãi đầu, thở dài nói:

- Trở về đi, ta cũng không có cách gì.

Đoan Mộc Tiểu Hồng không nói gì, nhưng Lâm Vô Nhai am hiểu thôi diễn, biết hắn vì gì mà đến.

Trên mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng lộ ra vẻ lo lắng nói:

- Kính Cung có thể giải quyết vấn đề này không?

- Ta cũng không biết.

Lâm Vô Nhai thản nhiên nói:

- Nhưng cách chuyện Hồng Não Ma vẫn chưa lâu, cho dù tiểu hoàng đế muốn ra tay, cũng sẽ chờ chuyện thật sự diễn biến thành không thể thu thập mới xuất thủ, ngươi cũng biết, thứ đó là không thể tùy tiện sử dụng.

- Nhất là nào loại thời kì vi diệu đại kiếp sắp buông xuống này.



Một ngày sau, Chu Phàm nhìn thấy Thất Mộc Lý bị băng phong bạo triệt để bao phủ, tiếng gió gào thét, như quỷ khóc sói gào.

Cho dù trận băng phong bạo này không tiếp tục lan ra, nhưng băng phong bạo duy trì thời gian dài như vậy, đúng là hiếm thấy.

Nếu bước vào Thất Mộc Lý, không sử dụng thủ đoạn đặc thù để phòng ngự, người cũng sẽ bị đóng băng thành băng côn.

Lúc trước hắn hạ lệnh cho người của Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti đi vào tra xét tình huống của Thất Mộc Thành, nhưng băng phong bạo thật sự quá lớn, các võ giả căn bản không thể chống đỡ được tới Thất Mộc Thành, chỉ có thể lui ra.

Từ sau sự kiện Thất Mộc Thành, Độc Cước Vân Lộc không xuất hiện nữa, không xuất hiện, ít nhất cũng khiến Đại Đô Hộ Phủ có thể thở một hơi.

Điều tra bóng dáng của Độc Cước Vân Lộc đã thành chuyện quan trọng nhất Đại Đô Hộ Phủ trước mắt của Đại Đô Hộ Phủ trước mắt.

Chu Phàm không chỉ từng tham thảo với bọn Đỗ Nê về vấn đề này, đêm qua hắn còn hỏi Anh Cửu.

Anh Cửu suy đoán Vân Yên Chủ không xuất hiện, là vì nó sau khi ăn nhiều người như vậy, đã tạm thời ăn no, đợi nó hoàn thành tiêu thực, có lẽ sẽ rời khỏi, có lẽ sẽ tiếp tục ăn, nàng cho rằng khả năng tiếp tục ăn là lớn hơn.

Nguyên nhân là ở chỗ mới chỉ hơn mười vạn người, trước kia sức ăn của Vân Yên Chủ rất kinh người, không có trăm vạn người thì căn bản sẽ không dừng lại.

Về phần Vân Yên Chủ tới nơi nào?

Suy đoán có thể nhất là sau khi nó ăn nhiều người của Thất Mộc Thành như vậy, trực tiếp dừng lại ở phụ cận Thất Mộc Thành, làm dâng lên băng phong bạo làm lĩnh vực của mình, tiến hành tiêu thực mà Anh Cửu nói.

Băng phong bạo một mực không tiêu tán, cũng là một chứng minh.

Chu Phàm đi dọc theo bên rìa băng phong bạo, rất nhanh hắn nhìn thấy một doanh địa.

Doanh địa là Cốc Địa Hương Nghi Loan Ti xây dựng, người không nhiều lắm, chỉ có mười hai người, bởi vì nếu người quá nhiều, có thể sẽ trở thành mục tiêu của Vân Yên Chủ, bọn họ mới rụt rè duy trì nhân số chút ít, như vậy cho dù đám người này gặp chuyện không may chết đi, cũng có thể giảm bớt tổn thất trình độ lớn nhất.

Người của Hi Thạch Huyện Nghi Loan Ti vẫn đang trên đường tới.

Tuy người ít, nhưng dẫn đội lại là Bình Tây Sứ Triệu Minh Nhân của Cốc Địa Hương, Triệu Minh Nhân là thuộc phái Dã Hồ, nhưng vào lúc thế này, tranh đấu phái hệ cũng biến thành không quan trọng.

Huống hồ thượng tầng tranh đấu thế nào, đối với một Tứ Bình Sứ như hắn mà nói, đều quan trọng, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình, cho nên hắn nhìn thấy Chu Phàm đơn độc một mình đến doanh địa, đối với Chu Phàm thủy chung vẫn cung kính, trong lòng không có suy nghĩ khác.

- Đại nhân, chúng ta đã thử thăm dò vào bên trong sáu lần.

Gương mặt Triệu Minh Nhân có chút tiều tụy chỉ vào băng phong bạo đang không ngừng gào thét trong Thất Mộc Lý,

- Càng vào trong nhiệt độ lại càng thấp, cho dù là chân khí của ta cũng rất khó chống đỡ được loại rét lạnh này, thử từ các phương hướng khác nhau cũng vậy.

- Còn nữa chính là bên trong còn tồn tại gió lạnh quỷ dị, bên chúng ta có ba đội viên bởi vì bị thổi trúng mà tứ phân ngũ liệt, dưới bất lực, chỉ có thể dừng thăm dò...

Chu Phàm lại hỏi bọn họ tiến vào bao sâu, mới biết bọn họ ở chỗ cách Thất Mộc Thành không đến một nửa lộ trình thì không thể tiến tới nữa.

Chu Phàm nhìn gió tuyết tràn ngập cách đó không xa, trầm mặc một lúc nói:

- Để ta vào xem.

Hắn nói vài câu với Triệu Minh Nhân rồi lướt về phía trước, Tiểu Muội ở bên cạnh vội vàng bước nhanh đuổi theo.

Một người một chó rất nhanh liền biến mất trước mắt Triệu Minh Nhân.

- Hi vọng tất cả sẽ thuận lợi.
Bình Luận (0)
Comment