Chương 2403 - Đỉnh phong (2)
Đỗ Nê cũng biết chuyện trưởng bối sư môn của Chu Phàm đã đáp ứng ra tay giúp, hắn thấy Chu Phàm ở đây, cũng không thể ngờ được là Chu Phàm tự mình động thủ giết, sau đó lại nói:
- Đại sư bá nói nếu là trưởng bối sư môn của ngươi xuất thủ đuổi Vân Yên Chủ đi, phải mau chóng nói với hắn.
- Nên vậy.
Chu Phàm cười cười nói:
- Ngươi cứ mạnh dạn trả lời hắn là được.
...
Dị tượng Vân Yên Chủ dẫn tới lập tức nhận được sự chú ý của Băng Cực Châu Nghi Loan Ti.
Lúc ban đầu các võ giả của Nghi Loan Ti không dám đầy tới gần, nhưng Băng Cực Châu sớm nhận được tin tức, nói có cao nhân sẽ ở trong mấy ngày này đối phó Vân Yên Chủ, hiện tại xuất hiện dị tượng như vậy, nếu không biết làm như vậy rất mạo hiểm, đều không nhịn được muốn đi xem thử hư thật.
Có điều rất nhanh bọn họ đã không cần phải chờ tiến về phía trước, Băng Cực Châu Nghi Loan Ti có được mệnh lệnh Tổng Phủ phát xuống, mệnh lệnh yêu cầu tra xét Vân Yên Chủ còn tồn tại hay không.
Mệnh lệnh như vậy khiến cho Băng Cực Châu Nghi Loan Ti Tứ Chinh Sứ đều cố nén suy đoán nào đó trong lòng, lập tức hạ lệnh võ giả ở phụ cận đi tra xét tin tức.
Rất nhanh đã có được hồi bẩm, nói Vân Yên Chủ đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Băng Cực Châu Nghi Loan Ti Tứ Chinh Sứ vui tới phát điên, nhưng bọn họ cũng không dám báo cáo lên trên như vậy, mà là phái ra nhiều nhân thủ hơn, đi điều tra hành tung của Vân Yên Chủ.
Ngoài điều tra ra, bọn họ chỉ có thể kiên nhẫn chờ, nếu chờ thêm hôm nay, nếu ngày mai vẫn không phát hiện Vân Yên Chủ xuất hiện, vậy chứng tỏ Vân Yên Chủ thật sự rời đi rồi.
...
Băng Cực Châu Nghi Loan Ti đang chờ, Chu Phàm cũng đang chờ, hắn đợi tới khi trời tối, liền nằm xuống giường bắt đầu ngủ.
Hắn điều chỉnh hô hấp, một lát sau mới có thể chìm vào giấc ngủ.
Đợi khi xuất hiện trên thuyền sương mù lượn lờ, Anh Cửu đang nhìn chằm chằm Chu Phàm, nàng trầm giọng hỏi:
- Nói cho ta nghe đi, thuyền là giết Vân Yên Chủ thế nào?
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất không bình tĩnh, hắn không đáp mà hỏi lại:
- Ta cũng không thể xác nhận thuyền có giết chết Vân Yên Chủ hay không, ngươi là làm thế nào mà biết được?
Cho dù hắn tận mắt nhìn thấy, thuyền một đao chém Vân Yên Chủ thành hai đoạn, đồng thời còn luyện chế Vân Yên Chủ thành một quả cầu khói màu vỏ quýt, nhưng điều này không đại biểu cho Vân Yên Chủ đã chết.
Đối mặt với câu hỏi của Chu Phàm, Anh Cửu nhíu mày, nàng nhẹ nhàng phất tay, một dòng sương mù bay tới, biến ảo thành một quả cầu lưu ly to bằng cái đầu.
Trong quả cầu lưu ly xuất hiện một dãy con số sương mù huyễn hóa ra: Một ngàn ba mươi tư vạn hai ngàn tám trăm tám mươi bảy.
- Ý nghĩa của con số này là...
Chu Phàm nhìn quả cầu lưu ly vốn chứa sâu xám lớn, hô hấp của hắn cũng lờ mờ trở nên dồn dập.
- Chính là nói ngươi có nhiều sâu xám lớn như vậy.
Anh Cửu không kiên nhẫn nói:
- Bởi vì số lượng sâu xám lớn quá nhiều, cho nên thuyền trực tiếp chuyển hóa thành con số cho ngươi, nếu không cứ tiếp tục như vậy, chiếc thuyền này sẽ không chứa nổi.
Chu Phàm có được thừa nhận của Anh Cửu, hắn không nhịn được nhếch miệng bật cười, hiện tại hắn đã biết vì sao Anh Cửu nói Vân Yên Chủ đã chết, nếu Vân Yên Chủ chưa chết, sao hắn có thể có được nhiều sâu xám lớn như vậy?
Cũng không biết, là vốn đã có ngần ấy hay là thuyền phụ thân giết cho hắn mới có nhiều như vậy?
Nhưng bất kể là thế nào, một ngàn vạn con sâu xám lớn, đúng là quá khiếp người, Chu Phàm chưa từng có được nhiều sâu xám lớn như vậy, hắn không ngờ một quái quyệt không thể biết cấp có thể đổi được nhiều sâu xám lớn đến thế, phải biết rằng đây chỉ là một quái quyệt, chứ không phải đàn quái quyệt.
Nhưng hắn lại nghĩ dẫu sao đây cũng là quái quyệt không thể biết cấp, với quái quyệt cấp độ bực này, đáng giá nhiều sâu xám lớn như vậy, cũng không phải chuyện không thể lý giải.
- Ta hỏi ngươi, ngươi vẫn chưa trả lời ta mà?
Anh Cửu giục.
- Vì sao ta nhất định phải nói với ngươi?
Chu Phàm lấy lại bình tĩnh cười hỏi.
Sắc mặt Anh Cửu lập tức trầm xuống, có điều rất nhanh nàng lại bật cười,
- Vì sao ngươi không muốn nói cho ta biết? Ta có thể phân tích một chút cho ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn biết về thuyền nhiều hơn một chút à?
- Đương nhiên, ta cũng muốn tìm hiểu về thuyền, đối với hai người chúng ta mà nói, là chuyện song thắng.
Chu Phàm lắc đầu, đi đến bế Mộng Mộng lên, hắn mỉm cười nói:
- Nói đến cùng cũng là ngươi muốn tìm hiểu thêm về thuyền, lần này ta không phải nhất định cần ngươi phân tích cho ta, ta có thể tự mình chậm rãi phân tích, nói chung thuyền sẽ không hại ta.
- Ngươi sai rồi, thuyền hiện tại đích xác là đang giúp ngươi, nhưng nó ngay cả mục đích của mình cũng không nói với ngươi, sao ngươi biết được sau này mình sẽ phải trả cái giá như thế nào để giúp lại nó?