Chương 2405 - Suy đoán khôi lỗi
Anh Cửu lại cười quỷ dị:
- Nhưng ta còn có một phỏng đoán tự thấy là khá hợp lý, ngươi có muốn nghe thử không?
Phỏng đoán hợp lý về hắn mạnh như vậy?
- Nếu ngươi nguyện ý nói, ta đương nhiên nguyện ý nghe.
Chu Phàm nói, nói chung nghe một chút cũng không sao.
- Bất kể là quá khứ, hiện tại hay là tương lai, người có thể mạnh như vậy, ở trong mắt ta chỉ có thuyền có thể làm được.
Anh Cửu dùng ngữ khí chắc chắn nói.
- Cho nên suy đoán này ta cũng lấy đây là căn cơ.
- Ý của ngươi là nói thuyền không phải mượn lực lượng của ta, mà là lực lượng của nó trong tương lai sao?
Chu Phàm từ trong lời nói của Anh Cửu, phỏng đoán.
- Điều này đương nhiên không thể.
Anh Cửu phủ định:
- Thuyền dùng là thân thể của ngươi, Thời Gian Pháp Tắc của ngươi, cho dù ta không am hiểu lắm về Thời Gian Pháp Tắc, nhưng cũng hiểu, từ trong sông dài thời gian mượn lực lượng của tương lai, khẳng định là mượn lực lượng của mình thì dễ thành công hơn, ít nhất đối với cảnh giới tu vi của ngươi mà nói, lại càng là như vậy.
Anh Cửu nói đến đây, nụ cười trở nên âm trầm:
- Ta là hoài nghi trong tương lai, có một loại khả năng là ngươi bị thuyền cắn nuốt, ngươi trở thành khôi lỗi của thuyền, cho nên lực lượng mượn được này nhìn thì là của ngươi, nhưng trên thực tế là của thuyền, vậy có thể nói thông vì sao lực lượng mượn được lại cường đại như vậy?
Toàn thân Chu Phàm bốc lên hàn ý, tim của hắn đập mạnh, hắn không thể không thừa nhận, suy đoán này của Anh Cửu không phải không có đạo lý, nhưng hắn lại nói:
- Ngươi đang dọa ta, muốn ly gián quan hệ của ta và thuyền.
- Ta quả thật là muốn ly gián quan hệ của ngươi và thuyền.
Anh Cửu nói:
- Nhưng không phải hù dọa ngươi, trong lòng ngươi chắc biết rõ hơn ta, ngươi cũng có thể phản bác lời ta nói mà.
- Cảnh giới tu vi của ta không bằng ngươi, không thể từ chính diện phản bác ngươi, nhưng ta vẫn cho rằng ngươi nói không đúng.
Chu Phàm trầm giọng nói:
- Nếu ngươi nói là thật, vậy thuyền sẽ không để sau khi ngươi nói ra, vẫn cho ngươi sống sót.
- Vì sao thuyền không cho ta sống?
Anh Cửu cười nói:
- Ngươi cho rằng thuyền sẽ để ý ta nói ra chuyện này sao? Dẫu sao đây cũng là suy đoán của ta mà thôi, nếu thuyền thực sự động thủ với ta, đó mới là giấu đầu hở đuôi.
- Vả lại, cho dù ngươi biết thì có sao, ngươi cho rằng ngươi tương lai có thể thoát khỏi bị thuyền cắn nuốt trở thành khôi lỗi của nó sao? Điều này căn bản là không thể, trừ khi hiện tại ngươi chết.
Chu Phàm bị nói cho thật sự có chút hoảng hốt, hắn vẫn cố trấn định nói:
- Suy đoán như vậy của ngươi là rất vớ vẩn, nếu thuyền muốn biến ta thành khôi lỗi của nó, đã sớm có thể động thủ rồi, vì sao phải chờ tới tương lai mới động thủ?
- Bởi vì ngươi hiện tại quá yếu.
Anh Cửu nói với vẻ khinh thường:
- Suy đoán của ta là thuyền không thể tùy ý xuất hiện trên thế gian, cho nên nó tạo ra một chiếc thuyền, thu thập những người dẫn dắt chúng ta, sau đó để người lên thuyền tiến vào, thông qua không ngừng bồi dưỡng, cho đến khi bồi dưỡng ra một tu sĩ khôi lỗi thực sự có thể dung nạp nó.
- Yêu cầu đối với tu sĩ như vậy khẳng định rất khắc nghiệt, nếu không căn bản không thể dung nạp lực lượng của nó.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng nói:
- Ta cảm thấy ngươi càng nói càng vớ vẩn, kỳ thật thiên phú của ta không tốt, người còn không đẹp trai, vì sao nó không chọn ra một người trong những người dẫn dắt các ngươi?
- Thực lực các ngươi cường đại, thiên phú lại tốt, bồi dưỡng các ngươi không phải đơn giản hơn bồi dưỡng ta à?
- Ngươi nói ngươi thiên phú không tốt?
Anh Cửu cười khẩy nói:
- Nhưng lúc trước ngươi không phải tinh vi nói mình là thiên tài tu đạo trong ức vạn người không có được một sao? Hiện tại lại sợ rồi à?
- Ta chỉ là thuận miệng nói vậy mà thôi, bình thường cũng không thấy như vậy nghiêm túc như vậy.
Chu Phàm có chút căm tức nói.
- Không chọn những người dẫn dắt chúng ta, đây quả thật là một vấn đề.
Anh Cửu gật đầu thừa nhận:
- Nhưng cũng có thể là vì chúng ta không phù hợp với yêu cầu của nó, ngươi đừng quên, ngươi có Minh Tức Nghịch Luân Thể, loại thiên phú quyệt nhân này, vốn chính là thiên phú thích hợp cho đoạt xá nhất.
- Lực lượng cường đại tới mấy cũng không sợ làm hỏng thân thể.
Khóe mắt Chu Phàm giật giật, nói:
- Minh Tức Nghịch Luân Thể đối với tu sĩ mà nói có lẽ rất hiếm thấy, nhưng đối với thuyền mà nói, nếu nó muốn có được tới tay, cũng không phải việc khó, nó việc gì phải chờ tới bây giờ mới chọn ta động thủ.
- Sao ngươi biết nó là hiện tại mới động thủ?
Anh Cửu cười nói:
- Nói không chừng nó đã biến những tổ tiên của ngươi thành khôi lỗi của nó rồi? Chỉ là ngươi không biết mà thôi.
Đều biến thành khôi lỗi của nó... Chu Phàm có một loại cảm giác không rét mà run, hắn lại cãi:
- Nếu có nhiều người của Chu gia như vậy trở thành người lên thuyền, cho dù ngươi không biết, cũng sẽ có một người dẫn dắt biết, lời này của ngươi có trăm ngàn chỗ hở.