Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1722 - Chương 2408 - Đã Thành Họa Lớn

Chương 2408 - Đã thành họa lớn
Chương 2408 - Đã thành họa lớn

Tam Tướng không mở miệng, chỉ lẳng lặng lắng nghe tranh luận ngươi tới ta đi, chuyện như vậy là nằm trong dự đoán của bọn họ, Tam Tướng thỉnh thoảng sẽ liếc Trung Thư Thị Lang Trần Chửng đang im lặng một cái.

Trần Chửng không lên tiếng, Tam Tướng cũng không bất ngờ, bởi vì lần triều nghị này là bọn họ tổ chức khẩn cấp, bọn họ định trước là sẽ thắng, Trần Chửng chắc cũng hiểu điểm này, mới không lên tiếng để tự rước lấy nhục.

- Trần đại nhân xưa nay túc trí đa mưu, ta muốn nghe cái nhìn của Trần đại nhân đối với việc này.

Tiêu Hội cười tủm tỉm nói.

Trần Chửng không muốn lên tiếng để tự rước lấy nhục, nhưng Tiêu Hội không muốn hắn dễ chịu như vậy.

- Hữu Tướng đại nhân đã nói, vậy ta cũng nói một chút.

Trần Chửng thản nhiên nói:

- Đạo Chủ trước nay là Thánh Thượng quyết định, ta cảm thấy lần triều nghị này căn bản không cần tổ chức, hành động này có chút vượt quyền.

Trần Chửng nói ra những lời này, trên triều đường lập tức trở nên yên tĩnh, bảy đạo Đại Ngụy, Đạo Chủ chỉ có thể do Thánh Thượng khâm điểm, quả thật không phải hệ thống quan văn có thể tùy ý phi nghị, đây là Trần Chửng đang công kích Tam Tướng chủ trì triều nghị đã vượt quyền.

- Đạo Chủ đương nhiên là do Thánh Thượng quyết định.

Hữu Tướng Tiêu Hội không nhanh không chậm nói:

- Nhưng chúng ta cảm thấy chọn Hắc Thủy Đại Đô Hộ Phủ làm Đạo Chủ không ổn, cũng có trách nhiệm khuyên can, nếu chúng ta biết rõ không đúng, cũng không khuyên can mới là chúng ta có lỗi của người làm thần tử đối với hậu đãi của thánh triều.

Đối với Trần Chửng sẽ nói ra những lời như vậy, bọn họ đương nhiên đã sớm có chuẩn bị.

Bọn họ kiên trì muốn khuyên can, là vì một khi quan văn đạt thành ý kiến nhất trí thượng tấu khuyên can, Thánh Thượng đương nhiên phải cân nhắc kiến nghị của hệ thống quan văn một chút.

- Ta vẫn cảm thấy làm như vậy không tốt.

Trần Chửng nói:

- Nghi Loan Ti và quan văn chúng ta xưa nay là hai hệ thống khác nhau, cho dù là khuyên can, cũng không tới lượt những quan văn chúng ta làm, mà là Tổng Phủ làm, ta nói có đúng hay không, Đông Môn đại nhân?

Tầm mắt của Mọi người đều nhìn về phía Đông Môn Xuy Địch cao lớn to béo, vị Nghi Loan Ti Đại Ti Thủ Đông Môn Xuy Địch này ở trong triều đình, với thân hình của hắn có thể ẩn hình đến trình độ như vậy, đúng là một chuyện rất giỏi.

Đông Môn Xuy Địch ho khẽ một tiếng, nói:

- Bên Quan văn có vì việc này mà tiến gián hay không có là chuyện của quan văn, không có liên quan gì tới ta.

- Tuy Đạo Chủ là do Thánh Thượng quyết định, nhưng Đạo Chủ chung quy là do Nghi Loan Ti Tổng Phủ quản hạt, Đông Môn đại nhân cho rằng Hắc Thủy Đại Đô Hộ có tư cách trở thành Hàn Bắc Đạo Chủ không? Nếu Nghi Loan Ti Tổng Phủ không tán thành, có tiến hành khuyên can không?

Trần Chửng lại cười hỏi.

Các Quan văn đều giỏng tai, so sánh với quan văn, nếu nói tiến gián Tổng Phủ làm đương nhiên là thích hợp hơn.

Thịt béo Trên mặt Đông Môn Xuy Địch run lên, hắn cười gượng nói:

- Hắc Thủy Đại Đô Hộ tư cách trở thành Hàn Bắc Đạo Chủ hay không, đâu phải là thần tử như ta có thể lắm miệng? Ta cảm thấy Thánh Thượng thánh minh, tự có quyết đoán, bên Tổng Phủ không dám có bất kỳ ý kiến gì, đương nhiên cũng sẽ không tiến gián.

Đông Môn Xuy Địch cảm thấy trong lòng rất khổ, không phải quan hệ của hắn và Trần Chửng tốt, muốn phối hợp với Trần Chửng, mà là hắn căn bản không muốn hoặc nói là không dám nhúng tay vào việc này, cho nên chỉ có thể tỏ thái độ như vậy.

Thái độ của Đông Môn Xuy Địch, khiến sắc mặt Tam Tướng có chút khó coi.

Đạo Chủ trên danh nghĩa là lệ thuộc Nghi Loan Ti Tổng Phủ, hiện tại Nghi Loan Ti Tổng Phủ nói không tiến gián, vậy bên hệ thống quan văn kiên trì tiến gián, sẽ có chút ý tứ vượt quyền.

Trần Chửng này rất lợi hại, hai ba câu đã khiến cho gió dần dần chuyển sang bên thư viện.

- Nghi Loan Ti Tổng Phủ thuộc về Tổng Phủ, quan văn chúng ta phải tận chức trách nên có của mình, đã có người phản đối, có người tán thành, vậy chúng ta dùng phương thức trước kia để biểu quyết quyết định.

Vương Đạo Tử không muốn để Trần Chửng nói nữa, nếu không lại khiến Trần Chửng làm rối việc này, triều nghị này của bọn họ mở cũng là vô ích.

Đây là bọn họ muốn dao sắc chặt đay rối.

Kết quả biểu quyết rất nhanh đã có, cho dù có những lời này của Trần Chửng, nhưng thế gia, Đại Phật Tự, phái Dã Hồ cũng không dễ dàng từ bỏ, như vậy, kết quả biểu quyết là đồng ý thượng tấu tiến gián khuyên Thánh Thượng thu hồi mật lệnh lúc trước.

Đối với kết quả như vậy, Trần Chửng không bất ngờ, hắn chỉ cười khẽ, triều nghị vừa kết thúc liền xoay người rời đi.

Quan trường chính là như vậy, không ai vĩnh viễn có thể chiếm thượng phong, phải bảo trì tâm thái bình tĩnh.

Hắn về tới thư viện, nói việc này với sư huynh Đoan Mộc Tiểu Hồng của mình.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cau mày.

- Sư huynh, ngươi nói Thánh Thượng sẽ lựa chọn thế nào?

Trần Chửng hỏi, hắn làm quan nhiều năm như vậy, cũng không nghĩ ra được vị trong cung rốt cuộc đang nghĩ gì.
Bình Luận (0)
Comment