Chương 2409 - Đã thành họa lớn (2)
Cho dù năm đó bọn họ từng học tập dưới môn hạ của lão sư, nhưng sớm đã cảnh còn người mất.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói:
- Không biết, sư đệ, có biện pháp nào làm ảnh hưởng tới quyết định của hắn không? Để Chu Phàm trở thành Đạo Chủ, đối với chúng ta mà nói là rất quan trọng.
- Bất chấp tất cả mọi giá à?
Trần Chửng hỏi dò.
- Chỉ cần không tổn hại tới gân cốt của thư viện, bất kỳ giá nào cũng được.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.
Trong mắt Trần Chửng lộ ra dị sắc, hắn không ngờ sư huynh lại coi trọng việc này như vậy, hắn do dự một chút nói:
- Việc này chỉ có Thánh Thượng có thể quyết định, bất kể là ta hay là Tam Tướng, tác dụng có thể mang tới đều không lớn, nếu muốn ảnh hưởng tới quyết định của Thánh Thượng, chỉ có mời lão sư xuất thủ.
Vì sao Sư huynh lại coi trọng Chu Phàm như vậy? Sau khi Trần Chửng nói xong lời này, yên lặng chờ.
- Không được.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu phủ định đề nghị này của Trần Chửng.
- Là vì lão sư và Thánh Thượng bất hòa à?
Trần Chửng nói thẳng, lời đồn lão sư và Thánh Thượng bất hòa sớm đã truyền khắp toàn bộ Kính Đô, nhưng cho dù là những đệ tử như Trần Chửng, cũng không biết nội tình trong đây thế nào.
Nếu nói có người biết, vậy chỉ có đại sư huynh Đoan Mộc Tiểu Hồng trước mặt.
- Không phải.
Đoan Mộc Tiểu Hồng hàm hồ nói:
- Là vì nếu mời lão sư ảnh hưởng tới Thánh Thượng, nhất định sẽ bị thế lực khác chú ý, động tĩnh quá lớn, ta không muốn để nhiều người như vậy chú ý tới Chu Phàm.
Trần Chửng cân nhắc ý tứ trong lời nói của sư huynh, hắn cảm thấy có chút khó hiểu, Chu Phàm đó đã sớm dẫn tới chú ý của nhiều người, nhiều thêm một chút thì có ngại gì?
- Sư đệ, đừng nghĩ quá nhiều.
Đoan Mộc Tiểu Hồng thấy Trần Chửng không nói gì, hắn lại nói:
- Còn có biện pháp nào khác không?
- Vậy thì không.
Trần Chửng lắc đầu nói:
- Hiện tại ở Kính Đô người có thể ảnh hưởng tới Thánh Thượng, trừ lão sư ra, chỉ có Nga công công đó, sư huynh có biện pháp thuyết phục Nga công công không?
- Nga công công...
Đoan Mộc Tiểu Hồng thở dài một tiếng,
- Vậy chúng ta chỉ có kiên nhẫn chờ.
...
Hương lò lượn lờ cùng hương trà thơm.
Sau khi Tam Tướng hạ triều, đổi thường phục ra khỏi Kính Cung, lần lượt tới nhà cũ.
Loại tình huống này là rất hiếm thấy, bình thường bất kể phát sinh chuyện gì, đều sẽ có một người lưu thủ Kính Cung, nhưng hôm nay bọn họ lại lần lượt kín đáo rời khỏi Kính Cung.
Tất cả đều chính là vì lần gặp mặt này.
Ba thế gia Tiêu Diệp Vương danh mãn thiên hạ, từ lúc Đại Ngụy dựng triều dã tồn tại, nếu nói hiểu biết về hoàng thất Đại Ngụy, về Kính Cung, cho dù là thư viện, Đại Phật Tự cũng không bằng bọn họ.
Bọn họ ra ngoài, chính bởi vì e ngại Kính Cung, có rất nhiều lời không dám nói ở Kính Cung.
Cho dù có trận pháp ngăn cách, cũng không thể bảo đảm không bị nghe trộm, bọn họ chỉ có thể ra bên ngoài.
Nhưng bọn họ đều có chức trách, cho nên cũng không thể rời khỏi quá lâu.
Tiếng ho khan của Diệp Cao Sơn trong phòng trong phòng, hắn xụ mặt nói:
- Sợ rằng đã thành họa lớn rồi.
Tiêu Hội cười lạnh nói:
- Ta đã sớm ám chỉ rồi, sư tử vồ thỏ phải dùng toàn lực, không ngờ chúng ta lại thành những nhân vật phản diện ngu xuẩn trong thoại bản hương dã đó, để mặc kẻ địch trở nên càng lúc càng cường đại.
- Chúng ta sao lại không muốn dùng toàn lực chứ?
Sắc mặt Vương Đạo Tử âm trầm:
- Nhưng thư viện ở bên cạnh nhìn chằm chằm, thế cục Đại Ngụy lại khẩn trương như vậy, có thể phái ai đi thu thập hắn?
- Kéo một sợi tóc đụng tới cả người.
Diệp Cao Sơn thở dài:
- Vả lại là chúng ta không đủ coi trọng sao? Gia tộc đó lần này xuất hiện, rõ ràng chính là một cái bẫy được âm mưu từ lâu, Hoa Phi Hoa đi không phải cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi à? Chúng ta còn có thể phái ai đi?
Nhớ tới Hoa Phi Hoa đã biến mất, trên mặt ba người đều lộ ra vẻ kiêng kị rất sâu, bọn họ có tu sĩ mạnh hơn Hoa Phi Hoa, nhưng cũng không dám tùy tiện phái ra.
- Sau lưng hắn rốt cuộc là ai?
Tiêu Hội thấp giọng nói:
- Chu gia đã biến mất nhiều năm như vậy, ba nhà chúng ta một mực không từ bỏ tìm bọn họ, bọn họ là làm thế nào mà lặng lẽ trưởng thành tới như vậy?
Đúng vậy, vì sao chứ? Sự Quật khởi của Chu Phàm quá đột ngột quá nhanh.
Lời nói của Tiêu Hội khiến hai người Vương Đạo Tử, Diệp Cao Sơn hơi trầm mặc, trong lòng lại có hàn ý dần sinh ra.
Bọn họ chưa bao giờ tin vào sự tồn tại của cái gọi là Điếu Thần Tông, theo bọn họ, Điếu Thần Tông chỉ là một tầng da thế lực sau lưng Chu Phàm phủ thêm mà thôi.
- Cái này không kỳ quái.
Diệp Cao Sơn bỗng nhiên nói:
- Bọn họ biến mất nhiều năm như vậy, có thể là rời khỏi Đại Ngụy, đến nơi rất xa phát triển, hiện tại mới trở về.