Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1738 - Chương 2424: Kẻ Điên

Chương 2424: Kẻ điên Chương 2424: Kẻ điênChương 2424: Kẻ điên

- Đây là Luyện Hổn Bát, đến lúc đó ta sẽ thi pháp khiển nhân hồn của ngươi tiến vào trong bát, cho dù ta là một dòng phân hồn, cũng có thể kiểm tra tầng ký ức sâu của ngươi.

Anh Cửu cười nói:

Ngươi đừng xem thường Luyện Hồn Bát này, ta chính là phải tiêu tốn không ít thời gian mới luyện chế thành, hơn nữa chỉ dùng được một lần là sẽ bị hủy.

- Nhân hổn của ta tiến vào trong Luyện Hổn Bát...

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ lo lắng. - Ngươi đừng lo lắng, ta đã lập lời thể, nếu ngươi xảy ra vấn để gì, ta cũng không thoát được, mạng của ta là quý hơn của ngươi nhiều.

Nụ cười trên mặt Anh Cửu không giảm, nói. Chu Phàm nhìn Anh Cửu cười, hắn bông dưng cảm thầy rùng mình, nhưng hẳn chỉ cười khổ một tiếng, _ giao dịch đã thành lập, hăn muôn đổi ý, chỉ sợ là không được.

Hiện tại hắn chỉ có thể tin Anh Cửu, Luyện Hổn Bát cần hắn mang ra ngoài thay Anh Cửu.

Đương nhiên Chu Phàm cũng không ngu như vậy, trực tiếp giúp Anh Cửu mang ra ngoài, mà là sau khi bắt Anh Cửu lập lời thể đơn giản, không cho phép dùng Luyện Hồn Bát làm chuyện khác, hắn mới yên tâm.

Đợi sau khi đến giờ, Chu Phàm rời khỏi thuyền.

Anh Cửu nhìn hai cha con đã biến mất, nàng bông nhiên lớn tiếng bật cười, tiếng cười quỷ dị khó nghe. Nàng không nói gì, chỉ một mực cười, dường như có thể cười mãi. Sau khi Chu Phàm tỉnh lại, hắn ngay lập tức thực hóa Luyện Hổn Bát, hắn không dám nhìn kỹ Luyện Hổn Bát, Luyện Hổn Bát này quả thật có thể thu lây nhân hổn.

Hắn lại cẩn thận suy tư một lượt tất cả mọi chuyện, hắn hơi nhướng mày, tất cả chuyện có khả năng, đều bị hắn nghĩ tới, việc này chắc không có vấn đề.

Hắn áp chế lo âu trong lòng, nghỉ ngơi nửa ngày, cho đến buổi trưa, mới yên lặng kêu gọi Anh Cửu.

Rất nhanh nhân hồn của hắn trở về trong hổn hải, mà Anh Cửu thì không chê thân thể hắn.

Anh Cửu duỗi lưng, nàng nhìn Tiểu Muội và Mặc Mặc trong phòng, cười cười.

Tiểu Muội và Mặc Mặc đều cảm thấy kỳ quái nhìn Anh Cửu, bọn họ cảm giác được chủ nhân biển thành có chút khang khác.

Anh Cửu không để ý đến Tiểu Muội và Mặc Mặc, thân ảnh của nàng mờ đi, biển mất khỏi phòng.

Tiểu Muội và Mặc Mặc nhìn nhau, có điều Chu Phàm không bảo chúng đi cùng, chúng ở lại trong phòng.

Anh Cửu chỉ mất thời gian cực ngắn, rời khỏi Hàn Bắc Đạo Thành, xuât hiện ngoài hoang dã.

Chu Phàm không biết vì sao Anh Cửu phải rời khỏi Hàn Bắc Đạo Thành, hiện tại hắn chỉ có thể nhìn.

Anh Cửu đến hoang dã, nàng phất tay, một bộ phù trận từ trong túi trữ vật bay ra, bổ trí ở xung quanh, che giấu thân ảnh của nàng.

Tâm niệm nàng khẽ động, từ trong túi trữ vật lại bay ra tiểu đao đen xì rèn từ Huyễn Tràng Băng.

- Sơ hình này không khỏi quá khó coi ri.

Anh Cửu nói.

- Dùng tốt là được.

Chu Phàm ho khẽ một tiếng, hắn trước nay không để ý tới tạo hình của binh khí có đẹp hay không, giổng như hăn thích Trùng Nương, cũng không phải coi trọng sự xinh đẹp của nàng, đây là cùng một đạo lý.

Về phần hắn thích cái gì của Trùng Nương, đây là một vần để đáng để đào sâu nghiên cứu.

Anh Cửu cũng không để ý, nàng há miệng, viên kim đan Chu Phàm kết ra lại bay ra.

Kim đan chiếu rọi mặt tuyết.

Anh Cửu nhẹ nhàng búng tay, một sợi tơ nhỏ trong suốt bồng bểnh bay về phía tiểu đao đen xì, quấn lấy lưỡi đao, tiểu đao đen xì chấn động chấn động.

Hai tay Anh Cửu kết ra từng pháp ấn, tơ nhỏ trong suốt hóa thành vô số quang hoa màu trắng thẩm thấu vào tiểu đao.

Cho đến khi quang hoa màu trắng hoàn toàn dung nhập vào trong tiểu đao, tiểu đao bộc phát ra ánh sáng đen, có từng trận đạo âm dê nghe biến ảo ra.

Anh Cửu nhẹ nhàng vẫy tay, tiểu đao thu lại ánh sáng đen, giống như người cá bay quanh người nàng, cuối cùng bay vào trong kim đan có văn lộ đen đỏ.

- Thế là hoàn thành rồi à, nhìn thì thật sự rất đơn giản.

Chu Phàm ở trong hồn hải nhìn Anh Cửu thu kim đan của hắn về, hắn không nhịn được thốt ra một câu. Nhưng hắn cũng biết có lẽ thật sự đơn giản, nhưng một tia pháp tắc, là không dê thu hoạch như vậy.

Anh Cửu lại từ trong túi trữ vật lấy ra Luyện Hổn Bát, nàng dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve bên mép Luyện Hồn Bát,

- Thu.

Nhân hồn của Chu Phàm bị rút ra từ hồn hải, bay vào trong Luyện Hồn Bát.

Khóe miệng Anh Cửu hơi nhếch lên, nụ cười tà dị hiện ra, nàng nhằm hai mắt lại, để phân hổn của mình chìm vào trong Luyện Hổn Bát.

Chu Phàm xuất hiện trong không gian màu lam nhạt, hắn biết mình khẳng định là đang ở trong Luyện Hồn Bát. Phía trên không gian lam nhạt xuất hiện một đôi mắt tà dị, trong mắt có vô số phù văn sinh thành.

Chu Phàm phát hiện mình giống như sắp nổ tung, thân thể có hỏa diễm đen xì sôi trào bôc lên.

Hắn biết cặp mắt đó khẳng định là Anh Cửu thi pháp làm ra, mục đích là để kiểm tra tầng ký ức sâu của hắn. Hắn cũng có một loại cảm giác bị nhìn trộm mãnh liệt, loại cảm giác này không xa lạ gì, trong thê giới tháp tròn đó, hắn đã từng cảm nhận rổi.
Bình Luận (0)
Comment