Chương 2425: Kẻ điên (2)
Chương 2425: Kẻ điên (2)Chương 2425: Kẻ điên (2)
Giống như trôi qua rất lâu, cặp mắt tà dị đó bông nhiên vỡ vụn như gương. Chu Phàm hơi nhíu mày, là thành công hay là thất bại?
Hắn kiên nhẫn chờ, tin rằng rất nhanh mình sẽ có thể ra ngoài.
Anh Cửu ở Bên ngoài mở mắt, sắc mặt nàng âm trầm,
- Quả nhiên không đơn giản, không ngờ chưa nhìn thây gì đã phá thuật pháp của ta rồi.
Có điều rất nhanh nàng lại lộ ra nụ cười, nhìn Luyện Hồn Bát trong tay, chậm rãi nói:
- Thuyền, lần này là ta thắng rồi.
- Nhân hồn của Chu Phàm đang ở trong tay ta, nều ta muồn, tùy thời có thể ra tay giêt hán.
- Đây không phải kim đan vỡ vụn, nhục thân bị hủy, một khi nhân hồn bị diệt, cho dù là ngươi cũng không thể cứu được hãn.
- Giờ chỉ cần một ý niệm của ta, cho dù ngươi muôn hủy phân hổn của ta, nhưng ngươi cũng không nhanh băng ta, ta tuyệt đồi có thể diệt nhân hổn của hắn trước khi ngươi động thủ, tin răng ngươi cũng biết những gì ta nói là thật, đúng không?
Chu Phàm ở trong Luyện Hồn Bát cũng nghe được lời Anh Cửu nói, mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc, la lớn:
- Ngươi giết ta rổi, ngươi cũng sẽ chất, ngươi đã lập lời thể.
- Cái này ta đương nhiên biết.
Anh Cửu cười ha ha nói:
- Nhưng ta là người điên, ta muốn dùng mạng của ta cược mạng của ngươi, ai có thể ngăn cản ta? Sắc mặt Chu Phàm biến thành khó coi, lúc trước Anh Cửu đã thực hiện lời hứa luyện chế pháp bảo bản mệnh, hiện tại nàng nói muốn diệt nhân hồn của hắn, nhưng chỉ cần không thực sự động thủ, đạo tâm sẽ không phản phệ, mà nếu Anh Cửu không nói dối, vậy cho dù thuyền giết Anh Cửu, hẳn cũng sẽ xong đời.
Hắn ngàn tính vạn tính, cũng không ngờ Anh Cửu thật sựnðdùngcái mạng của tu sĩ đỉnh cấp như nàng đề giềt hãn.
Nữ nhân điên này.
- Ngươi bình tĩnh một chút.
Chu Phàm ở trong Luyện Hồn Bát vô kể khả thi, trán hắn toát mồ hôi, đây chỉ là hắn nghĩ, nhân hổn cụ hiện ra mà thôi, trên thực tế nhân hổn không thể chảy mổ hôi.
- Vì sao ngươi muốn giết ta? Chu Phàm thầm nghĩ, cho dù lúc trước Anh Cửu nói muôn giết hắn, nhưng cũng không cần thiết phải điên đến muôn dùng mạng của mình để giết hắn chứ?
Thế có đáng không?
- Bởi vì ngươi rất được thuyền coi trọng, người lên thuyền khác cũng không có đãi ngộ như vậy.
Anh Cửu cười nói:
- Ngươi chắc rất quan trọng đối với thuyền, vậy ta giết ngươi, thuyền chắc sẽ rất tức giận, vậy là đủ rổi. Chỉ là để khiến thuyền tức giận, lại đồng quy vu tận cùng ta, thể không phải có bệnh à? Trong lòng Chu Phàm oán thẩm một câu, hãn vội nói:
- Khiến thuyển tức giận chính là - ngươi thằng sao? Thể thì tính là kiểu thắng gì?
- Đây là kiểu thắng của ta.
Mặt Anh Cửu lộ vẻ điên cuồng, cười nói:
- Ngươi không biết đâu, tranh đấu giữa ta và thuyền, không chỉ là so đấu cảnh giới tu vi, còn có so đấu mưu kế, ta hủy kế hoạch của nó, ta cho rằng là ta thăng.
Ngươi thật sự điên ri... Khóe miệng Chu Phàm giật giật, nhưng hắn biết vẫn còn chuyển cơ, nếu Anh Cửu thật sự muốn ra tay, vậy đã sớm xuất thủ, chứ không lề mề như vậy, đương. nhiên hắn không ngốc đến đi nhắc nhở Anh Cửu động thủ, vạn nhất Anh Cửu chỉ không muốn động thủ nhanh như vậy, vậy hắn chăng phải là thúc giục Anh Cửu động thủ à.
- Đương nhiên nếu thuyền nguyện ý nhận thua với ta, ta cũng không muốn dùng mạng của mình để đổi lấy mạng của ngươi.
Anh Cửu cười lạnh nói:
- Thuyền, ngươi có nguyện ý nhận thua không?
Chu Phàm thẩm nghĩ nếu chỉ nói một câu nhận thua, vậy không tính là khó, nhưng hắn cũng không thể đáp ứng thay thuyền.
- Đương nhiên trước khi ngươi mở miệng, nhận thua là phải trả một cái giá cực đắt.
Anh Cửu lại nói.
- Ngươi muốn gì?
Chu Phàm ho khẽ một tiếng hỏi thay thuyền.
- Đầu tiên ta muốn nó hiện thân ra, _ ta muốn nhìn thầy bản thể của nó, về phần yêu cầu khác, ta giáp mặt nói với nó. Anh Cửu lại khẽ cười nói.
- Vạn nhất nó không có bản thể, hoặc bản thể rất lớn không thể hiện thân thì sao?
Chu Phàm vội vàng khuyên:
- Ngươi nhìn thấy nó cũng có ích lợi gì? Để xuất yêu cầu của ngươi trước, xem nó có đồng ý hay không đã rồi nói sau.
- Không được, ta không thể đấu với nó nhiều năm như vậy, lại ngay cả nó là dạng tổn tại gì cũng không biết. Anh Cửu kiên trì nói:
- Hơn nữa nếu nó ngay cả mặt cũng không chịu lộ, ta có để xuất yêu cầu khác, nó cũng sẽ không đáp ứng.
- Ta đếm tới mười, nếu nó không xuất hiện, vậy chúng ta cùng chết. Chu Phàm nói:
- Có thể đếm tới một trăm không? Anh Cửu:
- Ngươi đếm tới mười, vạn nhất thuyền hiện thân cũng cần thời gian, ngươi vừa đềm xong, nó không thể hiện thân, hai người chúng ta không phải là chết uổng à? Cho nên ta mới kiến nghị ngươi đềm tới một trăm. Chu Phàm nghiêm túc nói.
- Nó không ra được có thể nói với ta, ta chỉ đềm tới mười.
Anh Cửu bất vi sở động nói.
- Một.
- Hai. Đầu óc Chu Phàm cấp tốc xoay chuyển, hắn thật sự không ngờ Anh Cửu lại dùng biện pháp điên rồ như vậy để bức thuyền khuất phục.