Trương Hạc ho khẽ, mặt hắn đã đau đến nhíu lại, mới nói:
- Chút tài mọn mà thôi, ta tìm hiểu tập tính của một số Hắc Du Quái Quyệt, sau đó nghĩ cách căn cứ vào tập tính của chúng mà chọc giận chúng, lại dẫn chúng tới thôn, cái này cần mạo hiểm một chút, nhưng không tính là quá khó khăn.
Chu Phàm suy nghĩ một chút lại hỏi:
- Ngươi chắc biết ta thành loại đoản mệnh, chỉ có ba bốn năm thọ mệnh, đổi đầu rồi ngươi không sợ mình cũng biến thành loại đoản mệnh à?
Trương Hạc cười khổ nói:
- Vấn đề này căn bản không nằm trong vùng cân nhắc của ta, ta cũng không biết làm như vậy số tuổi thọ của ta liệu có biến thành số tuổi thọ của ngươi hay không, nhưng với thương thế của ta, tối đa chỉ có thể chống đỡ được một năm, cho dù chỉ có thể sống ba bốn năm, ta cũng vẫn nguyện ý.
- Ta thua là vì ngươi liên tục nằm ngoài ý liệu của ta, ngươi trưởng thành quá nhanh, sau lần thất bại đầu tiên, vốn ta vẫn đang trù tính nên giải quyết ngươi như thế nào, nhưng không ngờ ngươi nhanh như vậy đã trúng Nhãn Chú, ta lại lo lắng, không thể để Chú Quỷ bắt ngươi đi được.
- Thậm chí ta mạo hiểm tới doanh địa đội tuần tra một lần, để xem tình huống của ngươi, nhưng ta nghĩ ta là vào khi đó đã lộ ra dấu vết, đúng không?
Chu Phàm không trả lời mà là lạnh lùng nói:
- Cho nên có lần ám sát thứ hai, đêm đó sau khi ta giết con một Chú Quỷ đầu tiên, người áo đen liền tới, nhưng hắn lại thất bại, ta cảm thấy kỳ quái là lúc ấy ngươi đang ở đâu?
Nếu Trương Hạc có mặt, Chu Phàm đêm đó sợ rằng sẽ là một kết quả khác, lần đầu tiên Trương Hạc bận đi dẫn dụ Hắc Du Quái Quyệt, mà lần thứ hai thì sao? Hắn đang làm gì?
Vẻ mặt Trương Hạc chua chát nói:
- Ta không có mặt, không phải ta không đủ coi trọng ngươi, lần đầu tiên thất bại, ta tự nhiên không thể cho phép lại thất bại lần thứ hai, nhưng ngươi trúng Nhãn Chú, ta cũng biết sự đáng sợ của Nhãn Chú, xuất phát từ kiêng kị, ta chỉ có thể giao đem chuyện này cho người khác làm.
- Hơn nữa ta nghĩ đêm đó ngươi phải ứng đối Chú Quỷ, bất kể là ngươi giết Chú Quỷ hay là Chú Quỷ bắt ngươi đi. Ở doanh địa đêm đó đều không có ai đến quấy nhiễu, hắn có thể bắt sống ngươi về mới đúng, việc này nên là mười phần chắc chín.
Chu Phàm cười lạnh nói:
- Thì ra ngươi là sợ bị Chú Quỷ nhằm vào, lúc ấy là ta giết Chú Quỷ thì cũng thôi, nhưng nếu ta bị Chú Quỷ bắt đi, người áo đen thật sự dám vì ngươi mạo hiểm bị Chú Quỷ nhằm vào mà xuất thủ sao?
Trương Hạc trầm mặc một chút nói:
- Hắn không có chỗ trống để lựa chọn, hơn nữa ta lừa hắn nói ta có thuật pháp giải trừ Nhãn Chú.
- Hắn chắc sẽ không tin chứ? Dẫu sao nếu ngươi thật sự có thuật pháp giải trừ Nhãn Chú, sẽ không phải sợ hãi gì mà tự mình tới.
Chu Phàm nghiêm mặt nói.
Trương Hạc chậm rãi nói:
- Ta không biết hắn có tin hay không, có điều hắn chỉ có thể dựa theo lời ta nói mà làm, đây chỉ là cho hắn một lý do để an tâm mà thôi, mấu chốt là hắn vẫn thất bại, hắn trở về nói cho ta biết, ngươi đã có thực lực có thể đánh bại Bạo Phát Đoạn, khí lực lớn tới không giống nhân loại.
- Xem ra thiên phú của quyệt nhân thật sự rất tốt, tốt đến vượt xa tưởng tượng của ta, ta biết cho dù là ta tự mình động thủ, cũng chưa chắc có thể dễ dàng bắt được ngươi, trong thôn lại có Phù Sư khiến ta kiêng kị, ta một mực muốn tìm một biện pháp thích hợp hơn để thu thập ngươi, nhưng không ngờ ngươi đã sớm biết là ta ở phía sau, nếu biết...
- Nếu biết, ngươi sẽ không ngại nguy hiểm bị phát hiện mà trực tiếp động thủ, thậm chí cân nhắc nghịch chuyển Sinh Cơ Trùng trong cơ thể ta, những cái này thì không cần nói.
Chu Phàm nói tới đây lại nhìn cửa gỗ mở rộng ngoài phòng, ngoài cửa gỗ là một mảng đen xì, nói:
- Chúng ta nói chuyện lâu như vậy, ngươi một mực đang đợi hi vọng có thể cứu ngươi, kỳ thật ta cũng đang chờ hắn, nhưng hiển nhiên tối nay hắn sẽ không tới đây rồi.
Con ngươi của Trương Hạc không ngừng co rút lại, để lộ ra sự sợ hãi của hắn đối với tử vong, hắn trước nay chính là một người sợ chết, hắn biết Chu Phàm đã sắp mất đi kiên nhẫn.
Chu Phàm hờ hững nhìn biến hóa cảm xúc trên mặt Trương Hạc, nói:
- Những gì nên hỏi ta đã đều hỏi rồi, trên thực tế chúng ta đều biết, không nói ngươi không có biện pháp báo cho người áo đen tới đây, cho dù thật sự có, người áo đen đó cũng không phải là đối thủ của ta.
- Bởi vì tâm tình không muốn chết của ngươi, cho nên ngươi đang hi vọng xa vời sẽ có kỳ tích phát sinh, hi vọng người áo đen sẽ đột nhiên tới đây, khiến việc này phát sinh biến số, cho dù chỉ là một chút biến số cũng tốt, nhưng thế giới này thiếu nhất chính là kỳ tích.
Thanh âm của Trương Hạc có chút bén nhọn nói:
- Ngươi không thể giết ta, ngươi không thể giết ta, chẳng lẽ ngươi không muốn biết người áo đen là ai sao?