Chương 2449: Thủ đoạn Phật gia (2)
Chương 2449: Thủ đoạn Phật gia (2)Chương 2449: Thủ đoạn Phật gia (2)
- Hiểu rồi.
Đỗ Nê gật đầu ứng.
- Phải nhanh, ta tối đa chỉ kéo dài được một canh giờ, một canh giờ không cho người khäc phù văn lên, sợ răng Nhiên Hoa đại sư sẽ biểu đạt bât mãn.
Chu Phàm lại dặn dò.
Đỗ Nê cầm tờ giấy rời đi tìm Phù Sư tra tìm tác dụng của phù văn, Chu Phàm thì kiên nhân đợi.
Trong lòng hắn nữa nếu bên Đỗ Nê không tra ra được, vậy tạm thời cắt đứt tât cả liên hệ với thần cách và tín đổ, bao gồm cả những liên hệ như thu thập nguyện lực và đáp lại tín đổ.
Đợi cho buổi tối lại hỏi thử Anh Cửu, chỉ là Anh Cửu cũng không dê nói chuyện như vậy.
Nửa canh giờ sau, hắn trước tiên bảo người của Đạo Chủ Phủ phát ra lệnh cầm tế bái Tiểu Quyển Đại Tiên với toàn bộ Hàn Bắc Đạo.
Kỳ thật cho dù Nhiên Hoa hòa thượng không đền, truyền đạt lệnh cầm cũng là chuyện sớm hay muộn, hẵn đã kéo dài lâu như vậy, Đạo Chủ Phủ không tìm được kẻ gọi là chủ mưu phía sau màn, Đạo Chủ hắn đương nhiên phải thay đối đổi sách, nêu không sẽ dân tới hoài nghỉ.
- Ai mà biết được, có một ngày ta thật sự sẽ dùng tay trái chặt tay phải của mình.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ quái dị. Lệnh cấm được truyền đạt không, Đỗ Nê đã trở lại, hắn nói:
- Đại nhân, điều tra ra rồi.
- Phù văn có tác dụng gì?
Chu Phàm vội hỏi. - Đây là một loại phù văn rất cổ xưa. Đỗ Nê nói:
- Nếu không phải ta bảo các Phù Sư tra theo phương hướng Đại Phật Tự, đúng là không thể tra ra nó thuận lợi như vậy, trong điển tịch gọi phù văn này là Tầm Thần Phù, nói chỉ cần sử dụng phù văn này, có thể tìm ra vị trí của thần.
- Nói ở quá khứ Đại Phật Tự đã từng dùng nó tìm ra tà thần.
Đỗ Nê nói đến đây, hắn cảm thấy có chút buổn cười nói:
- Điển tịch này nói có chút không rõ ràng, nhưng ta đoán chắc là chỉ tìm ra người chủ sự phía sau màn của tà thần.
Đỗ Nê không tin có thần tồn tại, Đại Phật Tự và quan gia có liên hệ chặt chẽ, cho nên không Ít phù văn Đại Phật Tự từng dùng đều sẽ bị Nghỉ Loan Tỉ ghi lại, nều không có Nghỉ Loan Ti, chưa chắc đã có thể đoán ra tác dụng của phù văn này.
- Có điều trên điển tịch cũng không nhắc tới Tầm Thần Phù này sẽ hại - tính mạng người, ta nghĩ vần để chắc không lớn.
Đỗ Nê lại bổ sung:
- Nếu quá khứ thật sự tạo thành tổn thât, điển tịch của Nghỉ Loan Tỉ không thể không ghi lại.
- Chỉ cần không tạo thành tổn thất là được rồi.
Chu Phàm gật đầu nói:
- Vậy dặn dò xuống, bảo người dưới tới các nhà các hộ khắc phù văn.
Đỗ Nê vừa rời đi, sắc mặt Chu Phàm khẽ biên, Tâm Thần Phù này hiển nhiên là tên sao nghĩa vậy, xem ra có thể tìm được Tiểu Quyển Đại Tiên hãn.
Tuy không biết nguyên lý của nó, nhưng Nhiên Hoa tràn đầy tự tin như vậy, khăng định là có biện pháp.
Hắn lo là cắt đứt liên hệ với thần cách và ngoại giới cũng chưa chắc đã hữu dụng, nói không chừng đổi phương còn có biện pháp tìm được tới trên người hẳn.
Nếu tìm được hắn, vậy hắn sẽ rất phiền.
Hơn nữa không biết phù văn là vừa dán lên đã có hiệu lực, hay là phải dán toàn bộ mới có hiệu lực, tuy khả năng lớn hơn là cái sau, nhưng cũng không nói chắc được.
Cho nên hắn không thể thật sự đợi dán hêt mới hành động.
Chu Phàm lo lắng trùng trùng, hắn đang cân nhắc có nên trốn ra bên ngoài không, nhưng hắn thân là Hàn Bắc Đạo Chủ, vào những lúc như thể này mà rời khỏi, cho dù có lý do thích hợp, bị Nhiên Hoa đại sư biết được nói không chừng cũng sẽ dân tới hoài nghi.
Không thể đi được.
Chu Phàm trái lo phải nghĩ, hắn ra khỏi cửa, gọi một tiểu lại, nói với tiểu lại đó, hắn phải bế quan tu luyện thuật pháp, trừ chuyện khẩn cấp ra, đừng để người khác quấy rầy hắn. Sau khi hắn đóng cửa lại, mở ra trận pháp, hắn vội vàng bố trí năm sáu bộ phù trận, những phù trận này đều ngăn cách phù trận thuật pháp truy tung.
Sau khi Bày ra những phù trận này, hẳn mới hơi yên tâm.
Tâm niệm hắn khẽ động, vốn định dùng thần cách báo cho tất cả tín đổ, ba ngày gần đây không được phép cầu nguyện, hắn là thần, là không cần lý do, chỉ cần tín đổ biết không thể cầu nguyện là tôt rồi.
Nhưng rất nhanh hắn lại từ bỏ cách làm này.
Bởi vì lệnh cấm của Đạo Chủ Phủ đã phát ra, tin răng rất nhanh sẽ truyền ra, nêu báo cho tín đổ không được phép cầu nguyện, vậy chăng phải là đang nói với bọn họ, hắn là thần còn sợ quan gia à?
Cho nên hắn dứt khoát không báo cho tât cả tín đồ, mà là trực tiếp cắt đứt tất cả liên hệ với thần cách và ngoại giới.
Nói chung ta là thần, không đáp lại cầu nguyện của tín đồ thì có sao... Chu Phàm tự an ủi mình.
Chu Phàm cũng biết, lệnh cấm phát ra, ở loại thời điểm nhân tâm hoang mang này trong thời gian dài không đáp lại cầu nguyện của tín đổ, sẽ tạo thành dao động tín ngưỡng, nhưng
hắn lại không dám đáp lại, sợ bị thủ
tọa Hương Hỏa Đường bắt được.