Chương 2450: Tầm Thần Phù
Chương 2450: Tầm Thần PhùChương 2450: Tầm Thần Phù
Trong khoảng thời gian ngắn nếu không giải quyết được, vậy những tín đồ hắn tụ được này sẽ tan.
Đây là một tệ đoan của Thần Đạo Lưu, hắn thở dài một tiếng, không nghĩ nhiều, mà là trực tiếp nằm xuống giường, gọi tên của Anh Cửu, bảo nàng hồ trợ, giúp hắn ban ngày cũng có thể lên thuyền, đồng thời yêu cầu nàng đừng cho Mộng Mộng vào.
Bởi vì giữa ban ngày ban mặt, nếu Mộng Mộng đột nhiên ngủ gọi không tỉnh, hắn sợ bên Trùng Nương sẽ lo lãng.
Rất nhanh hắn cảm thấy mệt mỏi ập tới, hắn nhắm mắt lại nặng nề ngủ thiếp đi.
Đợi sau khi xuất hiện ở trên thuyển, Anh Cửu đang ôm một cái đầu người, bật cười với hắn,
- Ngươi vào lúc thế này tiến vào, khăng định là có chuyện quan trọng gì đó phải không?
Anh Cửu nói xong liền búng tay, gọi ra quả cầu lưu ly của Chu Phàm, lầy đi năm ngàn con sâu xám lớn làm thù lao.
Đây là Chu Phàm ở bên ngoài đã hứa với nàng, cho dù nàng nói không quá đề ý tới sâu xám lớn, nhưng thù lao nên lây thì nàng vẫn sẽ lây.
Chu Phàm nhìn cái đầu Anh Cửu ôm trong tay, đây là một cái đầu của nữ tử cực kỳ mỹ lệ, hẳn không nhận ra nữ tử này.
- Đây là đầu của đối thủ một mất một còn của ta lúc trẻ tuổi.
Anh Cửu cảm ứng được tầm mắt của Chu Phàm, cười giải thích:
- Nàng có rất nhiều nhân tình, lúc ấy mang theo nhân tình của nàng vây . giết ta, đó chính là một trận đánh rât mạo hiểm, về sau ta giêt nàng, nghĩ dù sao cũng phải tìm một số vật kỷ niệm, cảm thấy nàng quả thật có một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, dứt khoát cắt đầu nàng xuống.
- Về phần bảo tổn đầu của nàng không thối rữa, cũng không phải chuyện khó gì, lấy ra đầu của nàng thưởng thức một lúc, thuận tiện để về chô cũ là được.
Chu Phàm nghe mà nổi da gà, nữ tử này cũng quá xui xẻo, chọn ai làm đối thủ không chọn, lại cứ muốn chọn ả biến thái Anh Cửu này, chết rồi đầu còn bị giữ lại, hắn không nghĩ nhiều về việc này, mà là gọi một dòng sương mù, vẽ phù văn mình đã nhớ kỹ, hỏi:
- Ngươi biết tác dụng của phù văn này không?
Có một số phù văn là cần phối hợp với thuật pháp ấn ký mới phát sinh tác dụng, Tầm Thần Phù này chính là như vậy, nếu không như vậy, chỉ cần hắn khắc ra Tâm Thần Phù này, cần thận thử một chút là có thể biết hiệu quả của nó, chứ không phải bảo Đô Nê đi thăm dò, sau đó lại hỏi Anh Cửu. Anh Cửu chỉ nhìn phù văn sương mù tạo thành một cái, khẽ cười nói:
- Xem ra ngươi thật sự gặp phải phiền phức rồi à? Đổ tử đổ tôn của con lừa ngốc đó muốn tìm ra ngươi, đúng không?
Lúc trước khi Anh Cửu thảo luận chuyện với Chu Phàm, biết Đại Ngụy chô Chu Phàm có Phật gia tồn tại, vậy muốn dùng phù văn này để tìm Chu Phàm chỉ có thể là Phật gia cùng đi Thần Đạo Lưu.
- Đúng vậy.
Chu Phàm thẳng thắn nói.
- Tác dụng của phù văn này chính là để tìm ra ngươi. Anh Cửu cười nói:
- Ngươi đã có được phù văn, chắc cũng biết, còn hỏi ta làm gì?
- Ta muốn biết chỉ tiết hơn, có phương pháp phá giải không?
Chu Phàm hỏi.
- Phương pháp phá giải thì đương nhiên là có nhưng vì sao ta phải nói với ngươi?
Anh Cửu cúi đầu vuốt ve đầu nữ nhân: - Như vậy đi, ngươi ăn cái đầu này, ta giúp ngươi, ngươi cảm thầy sao?
Chu Phàm:
- Răng ta không tốt, hay là ngươi đổi cái khác đi. Khóe mắt Chu Phàm giật giật, nói.
- Nói đùa ngươi thôi.
Anh Cửu cười nói:
- Đây chính là đồ cất giữ của ta, cho dù ngươi muốn ăn ta cũng không nỡ. - Hôm nay tâm tình của ta coi như không tổi, thu của ngươi một vạn con sâu xám lớn là được.
- Được.
Chu Phàm vội vàng đáp ứng, Anh Cửu nguyện ý thu một vạn con sâu xám _ lớn giúp hắn, quả thực là niềm vui bất ngờ, trước kia Anh Cửu không dê nói chuyện như vậy.
Anh Cửu lấy đi một vạn con sâu xám lớn của Chu Phàm, nàng ngấng đầu quan sát kỹ, nói: - Tác dụng của phù văn này là ở chỗ, chỉ cần có tín đồ sinh ra nguyện lực, bị thần cách hấp thu, nó có thể phát hiện tu sĩ có thần cách.
- Ở trong mắt tu sĩ Thần Đạo Lưu, tín đổ chính là tài nguyên, có người tranh đoạt tín đổ với bọn họ, đương nhiên là chuyện không thể cho phép, tín ngưỡng chỉ tranh chính là phải đổ máu, nên mới có loại phù văn tìm kiếm tu sĩ Thần Đạo Lưu này.
- Tu sĩ Thần Đạo Lưu sẽ tự mình xuất thủ hoặc truyền loại phù văn này cho tín đổ của mình, để tín đồ của mình đi tìm.
Trong lòng Chu Phàm cảm thấy may mắn vì hắn đã chặt đứt thần cách, không hấp thu nguyện lực nữa, nếu. không khẳng định sẽ bị tìm được, hắn vội nói:
- Lúc trước ngươi nói... Phật tổ đó mất tích, là thật à? Kỳ thật hắn không quá sợ Nhiên Hoa, nhưng nếu Phật tổ này vân còn, biêt có người tranh đoạt tín ngưỡng với hán, Chu Phàm nghĩ thôi đã thây sợ rối.
- Hắn chính là tu sĩ Thần Đạo Lưu có danh khí lớn nhất.
Anh Cửu cười nói:
- Nhưng hắn ở thời đại đó của ta, bóng dáng khó tìm, về sau ta từ trong miệng một số người lên thuyền biết được, hình như hắn quả thật đã mất tích rổi.