Chương 2456: Ta không biết gì
Chương 2456: Ta không biết gìChương 2456: Ta không biết gì
Trong Quang mang màu máu phát ra một tiếng ổ, lại trầm mặc một lúc, mới có thanh âm truyền ra,
- Là ngươi, ta hiểu rồi, xem ra lúc trước là ta hiểu lâm, ngươi không phải tỷ tỷ của ta, ngươi còn nhớ ta không? Chúng ta đã từng gặp mặt, ở trong mộng của Bổ Mộng Quan... Chu Phàm biết tiểu nam hài áo đỏ nhớ ra rồi, hắn nói:
- Nhớ.
Bên kia cười khẽ,
- Ta đã hiểu đại khái là thế nào rồi, là vì ngươi mang theo hậu duệ của tỷ tỷ ta, từ đó lây dính khí tức của nàng, ở trong mộng chỉ là một phân thân của ta, thực lực yếu đến ngay cả cái này cũng không phân biệt được, tỷ tỷ ta chắc không ở bên cạnh ngươi, nếu không nàng đã sớm lên tiểng rồi.
- hiện tại nàng ở đâu? - Tỷ tỷ ngươi là ai?
*" Chu Phàm hỏi, nhưng trong lòng hăn đã có một sô suy đoán.
- Tuy ta rất không muốn thừa nhận, nhưng nàng là tộc trưởng của Long Thần tộc, người đứng đầu Long tộc, hậu duệ của nàng, tiểu gia hỏa đó ở ngay bên cạnh ngươi, ngươi còn muốn phủ nhận ngươi không biết nàng sao?
Tiểu nam hài áo đỏ lạnh lùng nói. Thì ra ngươi là cữu cữu của Mặc Mặc... Chu Phàm có chút trợn mắt há hồc mồm.
Long Chủ đi đâu rồi?
- Ta không biết nàng ở đâu?
Chu Phàm cố gắng trấn định tâm thần nói. Long Chủ từng nhắc tới nàng có hai đệ đệ, chắc ở bên kia ánh sáng màu đỏ chính là một người trong đó, nhưng cho dù là như vậy, đổi với Chu. Phàm mà nói, thần long này tuyệt đôi là một phiền phức.
Thân phận của Mặc Mặc bị phát hiện, hắn có chút hốt hoảng nghĩ.
Đừng nói Mặc Mặc là nhân long hỗn huyết, cho dù không phải, Chu Phàm cũng không muốn để thần long này biết sự tổn tại của nó.
-Vậy xem ra ngươi đã gặp tỷ tỷ của ta. Ánh sáng đỏ truyền ra thanh âm châm chọc của tiểu nam hài:
- Chuyện dường như biến thành rất thú vị, nàng xưa nay luôn thủ cựu cao ngạo không ngờ xs tạp giao với nhân loại, sinh ra một đứa con lai. Cái gì gọi là tạp giao... Chu Phàm thầm nghĩ, nhưng hắn không dám phản bác, đầu óc hắn điêncuổng chuyển động, trong lòng nghĩ là, chắc thần long này không đến được, nều không đã không dùng phương thức này để nói chuyện với hẳn.
Thần long này là vì Mặc Mặc mà đến. - Ngươi biết phụ thân nhân loại của tiểu gia hỏa này là ai không?
Tiểu nam hài hỏi.
- Không biết.
Chu Phàm rất giả dối nói:
- Ta chưa từng gặp tỷ tỷ ngươi, Mặc Mặc là từ một quả trứng ta nhặt trên đường nở ra.
Chu Phàm nói như vậy, là lo lắng vạn nhất tiểu nam hài có biện pháp tìm tới, vậy hắn sẽ rât phiển. Tiểu Quyển cũng muốn nói, nhưng nàng bị Chu Phàm lườm một cái, lập tức vội vàng dùng tay ôm miệng, nều nàng thật sự dám quây rồi, sợ răng sau này đừng hòng được ăn chân vịt nữa.
- Trứng nở?
Tiểu nam hài cười nhạo:
- Ta nhớ cảnh giới của ngươi rất thấp, với thực lực của ngươi sao có thể ấp ra một quả trứng thần long, cái này cần tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc mới có thể làm được.
Quả thật không phải ta làm, mà là Chu Tiểu Miêu làm... Chu Phàm có chút phiền muộn nữa.
- Ngươi quả thật có chút cổ quái, nói không chừng bên cạnh ngươi thật sự có tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ là vì sao hắn không lên tiếng? Là hắn giúp ngươi đoạt lại tiểu gia hỏa này à? Tiểu nam hài lại hỏi.
- Vị tiền bối này, ta nghĩ không cần thiết phải trả lời câu hỏi của ngươi. Chu Phàm nói:
- Còn chuyện gì không? Nếu không còn, ta còn có việc phải làm.
- Nếu tỷ tỷ ta ở đó, việc này đương nhiên không tới phiên ta quản, nhưng tỷ tỷ ta hiển nhiên không có, cho dù tiểu gia hỏa kia chỉ là con lai, cũng thuộc về một thành viên của Long Thần tộc ta.
Tiểu nam hài lạnh giọng nói:
- Bất kể ngươi là làm thế nào mà có được tiểu gia hỏa này, hiện tại ngươi phải trả lại nó cho Long Thần tộc chúng ta.
Chu Phàm nhẹ nhàng xoa đầu Mặc Mặc hỏi:
- Ta trả rồi, ngươi sẽ làm gì nó?
- Cái này không liên quan tới ngươi. Tiểu nam hài nói.
Chu Phàm không nói gì, hắn rút đao, một đao chém lên quang mang màu máu.
Chỉ là đao chém tới, quang mang màu máu vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì.
Nếu không phải biết ý đồ đến của tiểu nam hài áo đỏ này, Chu Phàm căn bản là một câu cũng sẽ không nói, hiện tại biết rối, hãn muôn đánh tan quang mang này, nhưng không ngờ lại không có tác dụng.
- Ngươi là không muốn trả à?
Tiểu nam hài lạnh lùng nói: - Ngươi biết làm vậy sẽ có hậu quả gì không?
Chu Phàm vẫn không nói gì, hắn lại chém ra một đao, lần này kèm theo chân nguyên cường đại hơn, nhưng quang mang màu máu này giổng như hư ảo, đao bổ vào vẫn không có bất kỳ tác dụng gì.
Điều này khiến Chu Phàm hơi nhíu mày.
- Làm như vậy là vô dụng.
Tiểu nam hài nói:
- Ta đang hỏi đó, ngươi nói đi.
- Được, ngươi nói sẽ có hậu quả gì à? Chu Phàm bất đắc dĩ thu đao.
- Ta sẽ tìm được ngươi, giết chết ngươi cùng với những người có quan hệ với ngươi, đoạt lại tiểu gia hỏa. Tiểu nam hài áo đỏ lạnh lùng nói.