Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1801 - Chương 2487: Lão Phu Đi Đây (2)

Chương 2487: Lão phu đi đây (2) Chương 2487: Lão phu đi đây (2)Chương 2487: Lão phu đi đây (2)

Mặt hắn lộ vẻ giễu cợt, kỳ thật nguyên nhân hãn rời đi không hoàn toàn nói với Đoan Mộc Tiểu Hồng, che giấu một nửa.

Hắn xoay người, bước ra một bước về phía trước, đã đến ngoài thành. Ngoài thành có xe ngựa do một con ngựa gầy màu trăng kéo, trên càng xe là một kẻ mù đang ngổi, kẻ mù đội mũ tròn, râu trăng đen đan xen, tai hãn rât linh, vội vàng từ trên càng xe đứng thắng dậy cung kính chắp tay nói với lão nhân:

- Sư thúc.

Nếu Chu Phàm ở đây, khẳng định sẽ nhận ra kẻ mù này chính là kẻ mù đoán mệnh ở Tiêu Lôi Châu Phủ.

- Không để ngươi đợi lâu chứ?

Lâm Vô Nhai cười hỏi.

- Không, cho dù sư thúc bảo ta đợi cả đời, ta cũng nguyện ý chờ ở đây.

Kẻ mù cười khổ nói:

- Tốt nhất là sư thúc vĩnh viễn đừng đền, sư thúc đi chu du các nước, vậy thì cứ đi là được, vì sao nhất định phải tiện thể dân theo ta?

- Sư thúc có nhiều đệ tử mắt sáng tay lẹ như vậy, tùy tiện tìm một người không phải đều tốt hơn kẻ mù này à? - Bọn họ đối mặt với lão sư ta, quá cung kính dè dặt, vần là sư điệt đi cùng thì thú vị hơn.

Lâm Vô Nhai lên xe ngựa cười ha ha nói:

- Sư điệt đừng nóng, đợi tới nơi rồi, sư thúc sẽ dân ngươi đi uổng hoa tửu. - Như vậy không tốt, có điểu sư thúc muốn dân ta đi, ta chỉ có thể liều mình bổi quân tử. Kẻ mù lộ ra vẻ mặt đau khổ, ngồi trên xe ngựa, hăn nhẹ giọng hô:

- Đi Đi Đi.

Ngựa gầy cất vó kéo xe ngựa rời đi, rời xa tòa thành này.

Hôm sau, tin tức thánh nhân thư viện đã rời khỏi Kính Đô, đi chu du các nước truyền tới tai tất cả đại nhân vật của Kính Đô.

Kính Cung.

Đại Ngụy Thiên Tử là từ chỗ Thiệt công công nghe được việc này, hắn trầm mặc một chút, chỉ hơi gật đầu tỏ ý đã biết, không hỏi nhiều.

Thiệt công công cúi đầu lui sang một bên, thái độ của Thánh Thượng có. chút năm ngoài dự liệu của hắn, hắn vôn cho răng Thánh Thượng sẽ giận dữ phát hỏa, ai ngờ Thánh Thượng lại bình tĩnh một cách thần kỳ. Thánh nhân rời đô, có người hưng phần hoan hô, có người nhíu mày lo lãng.

Mấy ngày trước khi Chu Phàm tới Kính Đô, cuối cùng cũng tiên vào Kim Đan hậu kỳ.

Chỉ là hắn vì đi đường và củng cố cảnh giới, tạm thời không có tâm tư suy nghĩ tới chuyện Bất Tử Cảnh.

Hắn và ba nhỉ tử của hắn, Tiểu Muội là ngổi thuyền gồ đi trên sông nhìn thầy Kính Đô.

Đập vào trong mắt là bầu trời màu sắc sặc sỡ trong phù tường.

Đó là ánh sáng bảy màu từ đầu rồng của Ngọc Long trên mười vạn phù trụ phun ra. Thuyền lớn thuyền nhỏ nối nhau san sát từ Thủy môn đi vào.

Hai bên Thủy môn rộng lớn có thể cho cự thuyền lái qua đều bổ trí một tuần tra doanh, phụ trách an toàn cho Thủy môn, Thủy môn có một luổng ánh sáng màu trắng mông lung rủ xuống.

Luồng ánh sáng màu trắng này là để kiểm tra có quái quyệt tổn tại hay không.

Một khi ánh sáng màu trắng xuất hiện cảnh cáo, tuần tra doanh sẽ lập tức kiểm tra thuyển đi qua.

Chu Phàm cũng không quá lo lắng, dâu sao hắn đã sớm biết chỉ cần Tiểu Quyển ở trong cơ thể hắn, sẽ không bị kiểm tra ra.

Thuyền gỗ hắn ngồi quả nhiên thuận lợi thông qua kiểm tra của ánh sáng màu trắng. Thuyền gỗ ngừng lại ở bến tàu Kính Đô, bọn Chu Phàm từ trên thuyền đi xuông, thuyển hắn ngối còn có thuyền khác đều không ngừng có người rời thuyền.

Đương nhiên trên bến tàu Kính Đô phần lớn là thương thuyền.

Kính Đô cũng không chỉ có Thủy môn, Chu Phàm lựa chọn ngổi thuyền tiến vào Kính Đô, cũng chỉ là vì tiện đường mà thôi.

- Đây là Kính Đô à?

Có người lần đầu tiên đến Kính Đô lớn tiếng ổn ào.

Chu Phàm cũng mặt mày tươi cười, nhìn một cái, có thể nhìn thây nhà gạch xanh ngói xám và đường phổ rộng lớn của Đại Mã Đầu Phường.

Xa hơn một chút, còn có thể loáng thoáng nhìn thấy Ngọc Long lượn vòng quanh Ngọc Phù Trụ chậm rãi du động lên xuông đang phun ra ánh sáng bảy màu.

Xa hơn nữa thì không thể nhìn thấy. Nhưng nơi này chính là Kính Đô.

Từ Đại Mã Đầu Phường ngổi xe ngựa rời khỏi, cho đến khi trời tối, đèn hoa vừa lên, bọn Chu Phàm mới từ xe ngựa đi xuống.

Xa phu nói với bọn họ, nơi này là Vĩnh Hưng Phường.

Từ Vĩnh Hưng Phường tiến về phía trước chính là Kính Chính Phường, lục bộ Đại Ngụy và phủ nha Kính Đô đều được đặt ở Kính Chính Phường. Từ Kính Chính Phường tiến thêm nữa thì chính là Kính Cung.

Kính Chính Phường không cho phép người ngoài tùy ý tiền vào, buổi tối Kính Chính Phường luôn đèn đuốc sáng trưng.

Tàu xe mệt nhọc, Chu Phàm quyết định mang theo bọn Tiểu Bạch tìm khách sạn nghỉ một đêm, ngày mai lại đến Lại bộ ở Kính Chính Phường báo danh.

Vĩnh Hưng Phường có rất nhiều khách sạn, nhưng môi một khách sạn đều sinh ý không tổi, cũng may bởi vì khách sạn nhiều, không cần lo lắng không tìm được chô ở.

Hắn tìm được một khách sạn, mang theo ba huynh đệ Tiểu Bạch cùng với Tiểu Muội đi vào.

Bọn họ tiến vào liền bị không ít người chú ý, phần lớn tầm mắt là hạ xuống người Tiểu Muội và ba huynh đệ Tiểu Bạch.
Bình Luận (0)
Comment