Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1800 - Chương 2486: Lão Phu Đi Đây

Chương 2486: Lão phu đi đây Chương 2486: Lão phu đi đâyChương 2486: Lão phu đi đây

- Hai túi gấm này ta cũng không biết có thể mang tới tác dụng không.

Nụ cười trên mặt Lâm Vô Nhai thu liễm,

- Chỉ là ta tâm huyết dâng trào mà thôi diên viêt ra.

- Lão sư, vậy ta lúc nào thì nên mở chúng.

Đoan Mộc Tiểu Hồng hỏi.

- Đợi khi ngươi gặp chuyện không quyết được, cần ta hô trợ thì mở chúng ra, mở túi gầm màu bạc trước...

Trên mặt Lầm Vô Nhai lộ ra Trên mặt Lâm Vô Nhai lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Nhưng ta không biết ngươi có thể dựa theo những gì trong túi gầm màu bạc nói mà làm không.

- Đệ tử nhất định vâng theo lệnh thầy.

- Đấy không phải lệnh thầy.

Lâm Vô Nhai ngắt lời:

- Ta không có mặt, ngươi chỉ có thể căn cứ vào tình thể tự mình phán đoán mà làm, hỏi thử trong lòng mình nên làm như thể nào, nều ngươi không làm được như túi gầm màu bạc nói, vậy lập tức mở túi gầm màu. vàng, túi gầm màu vàng thứ hai chắc sẽ không làm khó ngươi.

- Nếu vẫn làm khó...

Lâm Vô Nhai nhìn trời xanh, thở dài một tiêng:

- Ngươi cứ hành sự tùy theo hoàn cảnh đi.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nghe mà đầu óc mờ mịt, trong lòng hắn cảm thấy có chút bãt an, chẳng lẽ lão sư lo lắng mình đi rổi, đại kiếp tới thì không về kịp à?

- Chỉ là đề phòng vạn nhất, chưa chắc đã phải dùng tới.

Lâm Vô Nhai nhìn đại đệ tử có chút bất an, an ủi.

Gai Thầy trò nói chuyện một lúc, Lâm Vô Nhai đứng lên cười nói:

- Được rổi, vi sư đi đây.

- Cung tiễn lão sư.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cung kính hành lê.

Lâm Vô Nhai cười cười bước một bước về phía trước, biển mất trước mắt Đoan Mộc Tiểu Hồng.

Cửa son rượu thịt thối, đường có xương chất khô.

Kính Đô được gọi là thiên hạ đệ nhất đệ nhât đô, cũng có phường bẩn dân, đương nhiên dưới chân Thiên Tử, cho dù là bần dân, cũng rất ít người chết đói.

Phường bần dân bình thường phân bố ở khu vực ngoài cùng của mười vạn phường thị Kính Đô.

Tam Nha Hoàn Phường chính là một phường thị bần dân trong đó, nhà cửa thấp bé chật chội, ngõ nhỏ chật hẹp tới chỉ có thể miễn cưỡng cho một người đi qua, trên đường phố dơ bẩn người đến người đi.

Vài ba tiểu hài mặt lấm lem ở một bên chơi đùa, thỉnh thoảng lại giâm lên vũng nước trên đường, làm bắn lên những giọt nước đen xì, phụ nhân gầy gò trước cửa chống nạnh lớn . tiếng quát măng, cảnh hôn loạn ẩm ï. Lão nhân vốn xuất thân hương dã giống như một lão đầu tử gầy gò tầm thường, khoanh tay sau lưng, cười tủm tỉm đi qua đường phố náo nhiệt. Tam Nha Hoàn Phường là nơi hắn _ thường đền, hắn quen thuộc với mỗi một chô ở nơi này.

Hắn đến quầy rượu trắng, nói với điểm chủ muồn mua mười cân rượu trăng.

- Lão Lâm đầu, hôm nay sao lại hào khí, mua nhiều rượu trằng như vậy? Điếm chủ kỳ quái hỏi, trước kia lão Lâm đầu đền, đều keo kiệt chỉ gọi nửa cân rượu trăng.

- Mời người ta uống, ngươi đừng pha thêm nước, dám pha thêm nước lão đầu tử đập cửa hàng của ngươi.

Lão nhân cười ha ha nói.

- Phì.

Điếm chủ cười nói:

- Ta có lần nào bán rượu pha nước cho ngươi chưa.

Điếm chủ vừa nói chuyện với lão _ nhân, vừa thuần thục dùng thìa gồ múc rượu trắng đỏ vào trong bình mười rượu cân.

- Ngươi mang được không? Không được thì để ta bảo tiểu nhị mang tới cho ngươi.

Điếm chủ lại cười hỏi, mười cân rượu trăng cộng thêm bình rượu, vậy cũng không nhẹ, một lão đầu tử nếu cầm đi xa sẽ không dễ dàng gì.

- Không cần, sao ta lại không cầm được?

Lão nhân đưa tiền đồng không thiếu một xu cho điểm chủ, một tay xách bình rượu rời đi.

- Lão Lâm đầu này, không nhìn ra, khí lực vần rất lớn?

Điếm chủ nhìn bóng lưng một tay xách rượu của lão nhân, có chút kinh ngạc nói.

Lão nhân đi đến góc ngõ ném bình rượu về phía đổng rác, bên trong đã không còn nửa giọt rượu.

Bên hông hắn có thêm một hồ lô rượu cũ, hăn đồ toàn bộ rượu trăng trong bình rượu vào trong hổ lô rượu không tính là to này.

Hắn vặn nắp hồ lô, uống một ngụm rượu, thở ra một tiểng dê chịu.

Rượu không phải rượu ngon, vừa đục lại gắt cay mũi, nhưng hăn lại rât thích.

Hắn hài lòng vừa uống rượu vừa đi, đi ngang qua cửa hàng vịt nướng lại mua nửa con, vừa uổng rượu vừa ăn vịt nướng vừa ra lò, trong lòng vô cùng vui sướng.

Hắn chỉ là bước một bước đã rời khỏi Tam Nha Hoàn Phường, hắn uông rượu ăn thịt, đi khắp cả tòa thành thị giồng như cự thú này.

Có phường thị bần cùng như Tam Nha Hoàn Phường, có phường thị thể gia hào phú ở lại, có phường thị bách tính trung đăng an cư lạc nghiệp.

Hắn đến Hoàng Cực Hà, nhìn thuyển hoa khó có thể đềm hết đô trên sông, nơi này buổi tôi là náo nhiệt nhất. Hắn thuận theo Hoàng Cực Hà lại tới bền tàu Kính Đô, thuyển hàng lui tới, từ nơi này dỡ hàng hóa xuông.

Cứ vậy vừa đi vừa ăn uống.

Không tạm dừng quá nhiều, cho tới lúc đến Thiên Kính Đại Nhai, rượu đã uồng xong, thịt cũng ăn sạch.

Hắn nhìn tấm gương giống như lưu tỉnh ở cuối Thiên Kính Đại Nhai, lắng láng nhìn chăm chăm, thâp giọng lầm bẩm: - Mạng của ai quý giá hơn ai chứ?
Bình Luận (0)
Comment