Chương 2504: Sáng và tối
Chương 2504: Sáng và tốiChương 2504: Sáng và tối
Trứu Thâm Thâm có chút khó hiểu nói, trong thư nói chuyện này là Chu Phàm tự tay bồ trí trước khi rời đi. Muốn nắm giữ chuẩn xác hành tung của Thập tam đại đạo, trừ khi tất cả võ giả không chính thức của Hàn Bắc Đạo đều thành cơ sở ngầm của Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ, nêu không căn bản là không thể làm được.
Nhưng ai có thể nắm giữ tất cả võ giả không chính thức của Hàn Bắc Đạo? - Ta cũng không biết.
Áo công công hưng phấn nói:
- Nhưng tin tức này chắc không giả, hơn nữa Chu Phàm hứa, công lao tiêu diệt Thập tam đại đạo toàn bộ đều. quy về ba châu một phủ, hắn chỉ cần Hàn Bắc Đạo thái bình vô sự.
- Cho nên công lao đều sẽ là của chúng ta. Áo công công nói đến đây, lại chua xót nói:
- Hắn là Hàn Bắc Đạo Chủ, người dưới làm ra công tích gì, đều sẽ chia cho hắn một phần, hăn đương nhiên không cẩn cướp công lao.
Trứu Thâm Thâm cũng không bận tâm chút chuyện nhỏ này, hãn lại đọc thư bí mật Đô Nê gửi đến thêm một. lần, để giữ bí mật, cho nên người biết lần hành động tiêu diệt tuyết đạo này rât ít, đồng thời ước định thời gian hành động nhất trí.
- Đại nhân, ta muốn đi trù bị nhân thủ.
Trứu Thâm Thâm ngầng đầu nói, trong mắt hắn mang theo chiến ý cuống nhiệt.
- Được, ngươi mau đi đi, chú ý, chưa tới lúc cần thì đừng nói cho bọn họ biêt muốn làm gì. Áo công công dặn dò nói.
Loại chuyện này cho dù Áo công công không dặn, Trứu Thâm Thâm cũng hiểu, hắn chỉ hơi gật đầu, vội vàng rời đi.
Áo công công cao hứng đi lại trong phòng, có công tích, cho dù tiểu Trứu vừa trở thành Hắc Thủy Đại Đô Hộ không lâu, nhưng cũng có thể nghĩ cách triệu về Kính Đô nhậm chức, không cần thăng chức, điều động ngang là được rổi.
Hắn cũng cần trải đường cho mình và tiểu Trứu trước một chút.
- Cha nuôi, ta sắp trở lại rồi.
Áo công công ngoài cao hứng ra, trong lòng còn thầm nghĩ.
Từ thời khắc hắn bị biếm đến Thiên Lương Lý, hắn đã muốn hổi cung. Thiên Lương Lý... Áo công công nhớ tới địa phương lúc ban đầu hẳn rất ghét, nhưng lại ở một đoạn thời gian rất dài này, tâm tình của hắn có chút phức tạp.
- Ài, cũng không biết con lừa ngốc Viên Huệ và Yến Quy Lai đó sao rồi? Vừa đi một cái là không có bất kỳ tin tức gì, cũng không biết gửi thư cho ta gì cả...
Hoang Tây Đạo Thanh Liên Châu Đại Phật Tự.
Đại Phật Tự rất lớn, lớn đến có thể so với một huyện, chùa tức là huyện, huyện tức là chùa.
Năm hương dưới Đại Phật Tự có sáu mươi sáu lý, trong hương lý đều là tín đổ thành kính. Năm hương sáu mươi sáu lý có ba ngàn ngôi chùa, môi một chùa đều hương khói cường thịnh, trên vùng trời của chùa sương khói thành mây, sương trắng lượn lờ.
Nhưng Đại Phật Tự lại rất nhỏ, nhỏ đến chỉ có ngôi chùa bình thường ở trung tâm phúc địa mới chính thức treo bảng hiệu Đại Phật Tự.
Trên ý nghĩa Nghiêm khắc mà nói thì đây mới là Đại Phật Tự.
Đại Phật Tự rất ít tiếp kiến khách lạ, trong thiên hạ chỉ có rất ít người ngoài mới có thể đi vào.
Nhưng nơi này chưa bao giờ là thánh địa tu hành của cao tăng Đại Phật Tự, chỉ cần là tăng nhân Đại Phật Tự đều có thể tùy ý ra vào Đại Phật Tự.
Đại Phật Tự cách mỗi đoạn thời gian đều sẽ thu dưỡng một đám hài tử không có nhà để vể, nuôi nâng bọn họ lớn lên.
Phật môn xưa nay để xướng chúng sinh bình đẳng, hài tử được thu dưỡng chưa bao giờ hỏi tư chất lai lịch, chỉ cần không có nhà, không có thân nhân nuôi nẩng, có thể vào chùa tu hành.
Nếu trưởng thành có thể tự lực cánh sinh không muốn làm hòa thượng, cũng có thể hoàn tục rời khỏi chùa. Cho nên chùa không coi là thanh tịnh túc mục, một đám tiểu hòa thượng khi theo sư phụ trong chùa đọc kinh tu hành, coi như quy củ, chỉ một khi xong bài, bọn họ sẽ lớn tiếng hoan hô chạy ra khỏi đại điện.
Tăng nhân trưởng thành trong chùa chỉ mỉm cười, để mặc những tiểu hài này vui vẻ chơi đùa.
Quy củ trong chùa, các tiểu hòa thượng không thể tùy ý ra khỏi chùa, bọn họ xong giờ tụng niệm đều từ tiền điện chạy tới hậu điện.
Từ tiển điện đi ra đến hậu viện, nhất định phải đi qua Phật Thủ Quảng Trường, các tiểu hòa thượng đền quảng trường, thanh âm ríu rít đều đột nhiên ngừng lại.
Hoang Tây Đạo là nơi nhất nhất Đại Ngụy, mùa hè còn chưa tới, mặt trời chói chang mùa xuân đã thiêu đốt đại địa.
Trong Phật Thủ Quảng Trường có một tăng nhân đang quỳ, tăng nhân chỉ nhằm mắt quỳ, hắn đã quỳ ở đây gần một năm.
Mỗi ngày đều sẽ có hòa thượng trong chùa đưa nước và đồ ăn tới cho hẳn. Các tiểu hòa thượng rất hiếu kỳ, vì sao tăng nhân này phải quỳ ở đây? Nhưng tính tình của bọn họ có bướng bỉnh tới mãy, cũng được sư phụ trong chùa dặn dò, không cho phép bọn họ tới gần tăng nhân đó.
Các tiểu hòa thượng mỗi ngày đi qua Phật Thủ Quảng Trường, đều có thể nhìn thấy tăng nhân này đang quỳ, mới đầu tăng nhân này tai to mặt lớn, nhưng hiện tại đã sớm gầy yếu không giống hắn trước kia, chỉ là khuôn mặt âm trầm đó càng lúc càng kiên nghị.