Chương 2519: Thiên Tử giận dữ
Chương 2519: Thiên Tử giận dữChương 2519: Thiên Tử giận dữ
Hắn đã lục soát túi trữ vật của tu sĩ Kim Đan đó, bên trong túi trữ vật không có quá nhiều thứ, chỉ có một số đan dược dự phòng cùng với khí cụ, chỉ có từng đấy thứ, lại chứng tỏ một chuyện, tu sĩ Kim Đan đó vì đối phó hắn, có thể là không có ý đồ sống sót quay về.
Đây chính là một tu sĩ Kim Đan, ở Đại Ngụy, cũng không có bao nhiêu tổn tại như vậy.
Nhưng Thiên Quyệt Minh lại dám phái ra tu sĩ thực lực như vậy để ngăn cản hẳn.
Hắn muốn nói với đại tiên sinh chính là việc này, bởi vì như vậy sẽ làm bại lộ thực lực của hắn, cho nên hắn hi vọng tận lực để ít người biết.
Dẫu sao có thể trong thời gian ngắn như vậy giết chết một tu sĩ Kim Đan, thực lực như vậy, sáu Đạo Chủ còn lại cũng chưa chắc có thể làm được. Sau khi Đoan Mộc Tiểu Hồng nghe xong thì hơi động dung, vừa vì Chu Phàm có thể giết chết một tu sĩ Kim Đan nhanh chóng như vậy, cũng vì Thiên Quyệt Minh đó có thể phái ra một tu sĩ Kim Đan.
- Ngươi nói bọn họ có khả năng là nhằm vào ngươi mà tới không? Đoan Mộc Tiểu Hồng hỏi.
- Không giống.
Chu Phàm lắc đầu nói.
Hắn có xung đột với Thiên Quyệt Minh, nhưng mâu thuần này đền từ sự đôi lập của quan gia và tổ chức tà ác, hơn nữa mâu thuần này còn không tính là lớn, Thiên Quyệt Minh không thể chuyên môn ám sát hãn, nếu sau lưng có ảnh hưởng của tử địch Chu gia, vậy sẽ không chỉ phái tới một tu sĩ Kim Đan, tử địch Chu gia biêt rõ chuyện Hoa Phi Hoa mất tích. Cho nên Chu Phàm mới nói như vậy. Đoan Mộc Tiểu Hồng trở nên trầm mặc, mày hăn nhíu lại.
- Đại tiên sinh, ngươi hoài nghi bọn họ không chỉ là vì phòng linh vật của thư viện mà đến?
Chu Phàm hỏi, kỳ thật vấn đề này vừa rồi mọi người đã thảo luận qua, chỉ là chưa đưa ra kết luận.
- Ta hoài nghi bọn họ có mục đích khác.
Đoan Mộc Tiểu Hổng chậm rãi nói:
- Đồ cất giữ trong phòng linh vật của thư viện rất phong phú và quý giá, ở Đại Ngụy, bảo khổ Kính Cung và xá lợi quật của Đại Phật Tự là có thể cùng so sánh với nó.
- Nhưng đồng dạng, phong ấn của phòng linh vật chính là được tiên hiền các đời của thư viện không ngừng gia cố, nếu không có biện pháp mở phong ấn, muốn cường ngạnh công phá phòng linh vật thư viện, cho dù là lão sư tự thân tới, cũng không thể làm được.
- Bọn họ chuẩn bị kế hoạch chu đáo như vậy, lại biết sự tồn tại của phòng linh vật, vậy ta nghĩ bọn họ chắc sẽ biết một chút chuyện về phương diện này, bọn họ căn bản không thể mở được phòng linh vật của thư viện. Nói đến đây, Đoan Mộc Tiểu Hồng tạm dừng một chút nói:
- chuyện phong ấn phòng linh vật, cũng chỉ có rất ít người biết, có lẽ bọn họ thật sự không biết cũng không có gì kỳ quái, nhưng đây chính là phòng linh vật thư viện, trước khi bọn họ đến, chắc cũng hiểu, không dễ mở được mới đúng.
Trong lòng Chu Phàm cũng kinh ngạc, nếu thực sự giống như đại tiên sinh nói, mục đích của Thiên Quyệt Minh không phải phòng linh vật thư viện, vậy trả giá lớn như vậy vì gì? Không dẫn được phòng linh vật, Thiên Quyệt Minh xem như tay không mà về à? Hay là đã đạt được mục đích của bọn họ?
Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng vừa nghĩ thông mục đích của Thiên Quyệt Minh không quá có thể là phòng linh vật, hắn lắc đầu nói:
- Cái này chỉ có bắt được nhân vật trọng yếu của Thiên Quyệt Minh, mới có thể làm rõ.
Chuyện Thư viện bị tập kích, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Kính Đô.
Bởi vì lúc ấy tường băng dâng lên ở bốn phía, đừng nói là thế lực lớn của Kính Đô, cho dù là võ giả không phải quan gia thậm chí là dân chúng bình thường cũng biết thư viện bị tổ chức tà ác tập kích.
Việc này cấp tốc khuếch tán ở Kính Đô, dẫn tới ý kiển bàn luận.
Thế lực lớn nhỏ của Kính Đô rất _. nhanh liền biết thư viện ở trong lần tập kích này đã chết hơn năm trăm người, đại đa số là học sinh.
Học sinh Thư viện bất kể có phải võ giả hay không, đều là lương đồng tương lai của Đại Ngụy, tổn thất như vậy không thể nói là không lớn.
Việc này cũng ngay lập tức truyền vào trong Kính Cung.
Chuyện liên quan trọng đại, rất nhanh do Thiệt công công đang trực nói với Đại Ngụy Thiên Tử đang tự rót tự uồng.
Sau khi Đại Ngụy Thiên Tử nghe xong, sắc mặt hăn lạnh xuồng, đập cái chén phỉ thúy xuống bàn, cái chén vỡ thành bột mịn.
- Thánh Thượng bớt giận.
Sắc mặt Thiệt công công hoảng sợ, vội vàng quỳ xuông.
Tiểu công công và thị vệ khác cũng quỳ xuống.
Thiệt công công hiểu vì sao Thánh Thượng lại tức giận, lúc trước Thánh Thượng có thể ngổi lên hoàng vị, thư viện đã bỏ ra khí lực lớn nhất, Thánh Thượng cũng luôn coi trọng thư viện nhât.
- Tuy Lâm thánh không muốn nhận ta là đệ tử nữa, nhưng hắn chung quy vân là sư phụ của ta.
Đại Ngụy Thiên Tử cả giận nói:
- Hiện tại Lâm thánh vừa rời khỏi Kính Đô không bao lâu, đã bị người ta tập kích thư viện, còn chết nhiều người như vậy, bọn họ là làm việc thể nào vậy? Việc này phải cho thư viện một công đạo.