Chương 2518: Chủ mưu đã lâu (2)
Chương 2518: Chủ mưu đã lâu (2)Chương 2518: Chủ mưu đã lâu (2)
Đây chính là thư viện Kính Đô, gần ngàn năm qua chưa từng phát sinh chuyện như vậy, đừng nói Đoan Mộc Tiểu Hồng, cho dù là người khác của thư viện cũng không dự đoán được lại có chuyện như vậy phát sinh.
- Vì sao bọn họ tập kích chúng ta? Trần Việt Hàm, đệ tử thứ một trăm linh hai của Thánh nhân khó hiểu hỏi, hẳn có chút gầy yếu, tóc ở giữa đầu thưa thớt.
- Chúng ta có thứ gì quý giá bị mất không?
Trần Chửng hỏi.
- Ta đã sai người kiểm kê rồi, phòng linh vật không phát hiện có thứ gì bị mât.
Tể Tử Ngã trả lời, phòng linh vật cất _ giữ tài vật của thư viện, xưa nay do Tể Tử Ngã tính cách ổn trọng bảo quản. Mọi người lại nhìn về phía Đoan Mộc Tiểu Hồng.
Học sinh và giáo tập muộn không biêt, nhưng đám người trong phòng nghị sự bọn họ trừ Chu Phàm ra thì đều biết, thư viện có hai phòng linh vật, một phòng do Tế Tử Ngã bảo quản, bình thường tài vật ra vào kho, chỉ cần thông qua Tế Tử Ngã là được. Phòng còn lại thì cất giữ những thứ như linh tài, điển tịch, pháp bảo quý hiểm hơn hai ngàn năm qua của thư viện, phòng linh vật này chỉ có thánh nhân và Đoan Mộc Tiểu Hồng mới có thể mở ra, môi một thứ bên trong đều rất quý giá.
- Lúc trước ta đã xem qua rồi, không có vần để.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Nhưng phong ấn ngoài phòng linh vật quả thật có dấu vết bị trùng kích. - Có dấu vết bị trùng kích, nói cách khác mục tiêu bọn họ tập kích thư viện là phòng linh vật.
Có người mở miệng nói.
- Vẫn không thể khẳng định như vậy, nhưng ít ra đây là một trong những mục tiêu của bọn họ.
Có người sửa lại.
Thảo luận một lúc, có người lên tiếng hỏi:
- Những tù binh đó đã nhận chưa? Lần này người tập kích thư viện phần lớn đều bị giết chết, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ bị bắt.
- Nhận rồi, bọn họ thừa nhận bọn họ đến từ một tổ chức tên là Thiên Quyệt Minh. Tu sĩ phụ trách thẩm vấn tù binh trả lời,
- Nhưng bị chúng ta bắt được đều là người ở tầng dưới cùng của tổ chức này, bọn họ không biết vì sao tổ chức muốn tập kích thư viện, càng không biết thượng tầng có những ai?
- Bọn họ có cứ điểm ở Kính Đô, khi bọn họ khai nhận, người của chúng ta và người quan gia đếu tới tìm những cứ điểm đó, nhưng sớm đã người đi nhà trống.
Dám tập kích thư viện, bất kể thành công hay là thất bại, người của tổ chức Thiên Quyệt Minh đều sẽ đoán được sẽ có người bị bắt, đương nhiên cũng sớm từ bỏ những cứ điểm này. Cho dù những cứ điểm đó bị vồ hụt, nhưng bọn Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng có thể xác nhận một chuyện, kẻ tập kích quả thật là Thiên Quyệt Minh không sai. - Thiên Quyệt Minh này là tổ chức tà ác mới quật khởi gần hai năm nay, đặc trưng rõ ràng nhất của bọn họ là đeo mặt nạ quỷ, nổi danh bởi tiến hành nghiên cứu các loại quái quyệt ở các nơi của Đại Ngụy, đã bị quan gia xác nhận là tổ chức tà ác thứ mười một...
Trong phòng nghị sự có người nói ra tư liệu của Thiên Quyệt Minh.
- Chỉ là trước khi tập kích thư viện chúng ta, ở Kính Đô chưa từng phát hiện dấu hiệu hoạt động của Thiên Quyệt Minh.
Tuy Kính Đô an toàn, nhưng là thành thị lớn nhất toàn thiên hạ, trong bóng tối có không biết bao nhiêu thế lực bí mật đang hoạt động, lúc trước không phát hiện Thiên Quyệt Minh đang hoạt động, đây cũng không phải chuyện kỳ quái gì. - Bất kể như thế nào, phát động tất cả lực lượng của chúng ta, nhất định phải tận hết khả năng tra ra bọn chúng.
Trần Chửng tức giận nói.
Thư viện gặp phải tập kích nghiêm trọng như vậy, đương nhiên không thể cứ vậy là thôi.
Mọi người lại thương thảo một lúc, sau khi xác nhận việc phải làm trước mắt, mới kết thúc tập nghị.
Chu Phàm có thể tham dự thương thảo như vậy, là nguyên nhân của Đoan Mộc Tiểu Hồng, có điều hăn toàn bộ quá trình không nói gì, chỉ ở bên cạnh yên lặng lắng nghe.
Sau khi tập nghị kết thúc, đại đa số người đều rời khỏi phòng nghị sự đi làm việc, chỉ độc có Chu Phàm bị Đoan Mộc Tiểu Hồng giữ lại, kỳ thật cho dù đại tiên sinh không bảo hắn ở lại, hắn cũng sẽ yêu cầu ở lại, hắn có một số việc chỉ có thể nói với đại tiên sinh.
- Lần này bị tập kích ngươi có gặp phải nguy hiểm gì không?
Đoan Mộc Tiểu Hồng hỏi, tu sĩ khác của thư viện đều bị cầm chân, Chu Phàm cũng có thể gặp phải ngăn cản, nhất là hắn nghe nói nhà của Chu Phàm đã thành phế tích.
- Ta gặp một tu sĩ Kim Đan.
Chu Phàm kể lại chỉ tiết chuyện hắn gặp phải tu sĩ Kim Đan.
Lúc ấy chuyện khẩn cấp, hắn không có ý đổ lưu lại người sông, muốn lưu lại người sông, với thực lực tu sĩ Kim Đan đó thể hiện ra, khó tránh khỏi sẽ phải tốn một phen công phu.
Nếu hắn biết đại tiên sinh có thể trở về nhanh như vậy, đã không cần vội vã giêt chêt tu sĩ Kim Đan đó, đương nhiên muốn lưu người sống chỉ là cách nghĩ của một mình hẳn, nếu tu sĩ Kim Đan đó muốn chết, hắn cũng rất khó cản được, chỉ cần đối phương tự bạo kim đan và nhân hồn, hắn không có bất kỳ biện pháp nào.