Chương 2522: Thực lực bại lộ
Chương 2522: Thực lực bại lộChương 2522: Thực lực bại lộ
Nội dung lời thể của hai người, cẩn thận đề xuất với nhau, sau khi cân nhắc xác nhận lạ không có vấn để, Lão Yến lấy ra hai đạo Quỷ Thệ Phù, trước tiên để Trần Hùng Chí dùng Quỷ Thệ Phù thể, hắn nhìn Trần Hùng Chí thể xong, hắn cũng bắt đầu thể.
Hai người lập xong lời thể, Lão Yến lại cởi bỏ dây thừng của Trần Hùng Chí, hắn không sợ Trần Hùng Chí đào tẩu, Trần Hùng Chí chính là thể phải nói với, nếu không nói mà bỏ chạy, Trần Hùng Chí sẽ bị lời thể phản phệ.
Trần Hùng Chí dùng đáng thương đáng thương nhìn người báo thù này, hắn hạ giọng nói.
Ánh đèn đầu lay động, trên mặt Lão Yến lộ ra vẻ chẩn động, nếu không phải Trần Hùng Chí lập quỷ thệ, hắn tuyệt đối sẽ không tin...
- Ta đã nói là vô dụng mà.
Sau khi Trần Hùng Chí nói xong, thở dài một tiếng nói.
Lão Yến không nói gì, hắn từ trong phòng lầy ra một tâm mặt nạ da người, ném cho Trần Hùng Chí,
- Đi đi.
Đây là ước định trong lời thể của bọn họ, nêu không Trần Hùng Chí sợ răng chưa ra khỏi cửa bao lâu đã bị bắt, tương ứng, sau khi Trần Hùng Chí ra ngoài, bât kể bị người của quan gia bắt được hay là trở về Thiên Quyệt Minh, đều không thể nhắc tới hãn, cũng không thể sai người trả thù. Trần Hùng Chí đeo mặt nạ da người vào, sau khi ngụy trang xong, hắn nhìn Lão Yến một cái rât sâu, sau khi mở cửa xác nhận ngõ nhỏ không có ai, mới rụt rè đi ra.
Lão Yến vẫn đờ đẫn ngổi đó, đang tiêu hóa những gì Trần Hùng Chí nói với hãn. Hắn thở dài một tiếng, vốn nghĩ tới chỉ cần biết chủ nhân chân chính của Thiên Quyệt Minh là ai, hắn đi tìm hỗ trợ, nhưng hiện tại không cần nữa, tìm kiếm hỗ trợ cũng không thể mang tới tác dụng, nói không chừng còn có thể liên lụy tới những người đó.
Chỉ là hắn không tuyệt vọng, trên mặt rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, cặp mắt giống như chim ưng đó sáng tới khiếp người trong bóng đêm.
- Ta nhất định phải đòi lại công đạo cho bọn họ.
Cuộc thanh tẩy của Kính Đô đối với quan trường và địa hạ thế giới vẫn đang tiếp tục, Đại Ngụy Thiên Tử rất ít lên tiếng muốn làm gì, chỉ là một khi hắn đã lên tiếng, không ai dám làm trái ý nguyện của hắn.
Dưới bối cảnh như vậy, có một tin tức liên quan tới Chu Phàm lưu truyền ra. - Lần này trong cuộc tập kích thư viện, Hàn Bắc Đạo Chủ Chu Phàm Chu đại nhân đang ở tạm tại thư viện, dùng thê lôi đình vạn quân một chiêu trảm sát một tu sĩ Kim Đan trong những kẻ tập kích, còn giết chết quái quyệt nguy hiểm cấp Bạch Lệ, góp sức rất lớn trong cuộc giải vây cho
thư viện.
Trong một khách sạn, một võ giả sinh động như thật nói với đồng bạn.
- Tu sĩ Kim Đan là cảnh giới gì?
Hắn tên đồng bạn đó hiển nhiên có chút vô tri.
- Là một cảnh giới rất lợi hại trong Đạo cảnh, nghe nói Thất Đại Đạo Chủ của Đại Ngụy chúng ta đểu là cảnh giới như là, nhưng Chu đại nhân chỉ là Hàn Bắc Đạo Chủ tân nhiệm, lại có thực lực như là... Võ giả đó tấm tắc lấy làm lạ nói. Thảo luận như vậy không hiếm thấy ở địa hạ thể giới của Đại Ngụy.
Khi Chu Phàm biết thì đã muộn rồi, hắn không rời khỏi thư viện, tin tức bề tắc, hắn cũng là từ chô Đoan Mộc Tiểu Hồng mới biết được việc này. Mặt hắn lộ vẻ ngạc nhiên, hắn không ngờ tin tức lại truyền khắp toàn bộ thể giới võ giả Kính Đô.
- Ta không nhắc chuyện này với bất kỳ ai.
Đoan Mộc Tiểu Hồng trịnh trọng nói. - Ta đương nhiên tin đại tiên sinh. Chu Phàm tin đại tiên sinh sẽ không làm chuyện như vậy, rất nhanh hắn lại kháng định:
- Là Thiên Quyệt Minh truyền ra. Khi hắn giết tu sĩ Kim Đan đó, lục thức của hắn một mực mở ra, xác nhận lúc ấy ở phụ cận không có bất kỳ ai, hắn lại chỉ nói với đại tiên sinh về việc này, trừ đại tiên sinh ra, vậy chỉ có Thiên Quyệt Minh.
Một tu sĩ Kim Đan của Thiên Quyệt Minh không trở về, người của Thiên Quyệt Minh khẳng định biết hắn đã dữ nhiều lành ít, cũng có thể đoán được là Hàn Bắc Đạo Chủ hắn giết. Chỉ là vì sao Thiên Quyệt Minh muốn rải tin tức này ra?
Đối với Thiên Quyệt Minh có thể có lợi ích gì?
Chu Phàm hơi nhướng mày, hắn không nghĩ ra, hơn nữa còn có một số chồ rât kỳ quái, Thiên Quyệt Minh là làm thế nào biết hắn là một chiêu giết tu sĩ Kim Đan đó? Cho dù là đại tiên sinh cũng chỉ biết hắn giết chết tu sĩ Kim Đan đó rất nhanh, hẳn cũng không nói với đại tiên sinh là hãn một chiêu giêt tu sĩ Kim Đan đó.
Hắn không nghĩ ra vấn đề này, liền thỉnh giáo đại tiên sinh.
- Có thể là trên người tu sĩ Kim Đan đó được thi triển thuật pháp đặc thù gì, khiển cho sau khi hãn chết, những hình ảnh đó được truyền về.
- Cũng không loại trừ là thông qua thuật pháp thôi diên để xác nhận. Đoan Mộc Tiểu Hồng có kinh nghiệm phong phú, hắn nghĩ một chút liền nói ra hai loại suy đoán.
Chu Phàm hơi gật đầu, nói cách khác cũng không phải không có cách biết chỉ tiết sự việc.
Nhưng vẫn không thể giải thích được, truyền ra việc này thì có lợi ích gì đối với Thiên Quyệt Minh?