Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1837 - Chương 2523: Đăng Môn Bái Phỏng

Chương 2523: Đăng môn bái phỏng Chương 2523: Đăng môn bái phỏngChương 2523: Đăng môn bái phỏng

Nghĩ không thông, đồng thời hắn cũng cảm thấy căm tức, bởi vì như vậy, tất cả mọi người đều biết hắn có thực lực thuấn sát tu sĩ Kim Đan, thực lực như vậy, sẽ khiến rất nhiều người suy đoán hắn đã tiến vào Bất Tử Cảnh.

Cảnh giới tu vi của hắn đã bại lộ. Thiệp mời của hoàng tử vốn đã sớm dừng gửi lại giống như che trời phủ đất bay tới, cho dù bị Chu Phàm uyển chuyển cự tuyệt, cũng không sao, tiếp tục gửi, gửi đến khi Chu Phàm đồng ý dự tiệc mới thôi.

Các hoàng tử là mang tâm tư nhất định phải lung lạc được Chu Phàm, đây chính là tu sĩ Bất Tử Cảnh!

Vốn những hoàng tử này còn tưởng răng Chu Phàm chỉ là vận khí tốt mới có thể lên làm Hàn Bắc Đạo Chủ, thực lực khẳng định không bằng sáu Đạo Chủ khác. Nhưng hiện tại bọn họ biết Chu Phàm hoàn toàn có thực lực sánh ngang với sáu Đạo Chủ khác, còn không chỉ như vậy, phải biết rằng Chu Phàm chỉ mới mười bảy tuổi.

Một thiên tài chỉ mười bảy tuổi đã tiền vào Bất Tử Cảnh, ở Đại Ngụy ba ngàn năm qua, có thể với tuổi tác như vậy làm được tới loại trình độ này, là ít ỏi tới có thể đếm được, cho dù bỏ qua thân phận Đạo Chủ, cũng đáng để ra sức lôi kéo.

Nếu lôi kéo được thiên tài tu hành có thể trưởng thành vô hạn như vậy, ngụ ý là gì, trong lòng các hoàng tử đều hiểu rõ.

Không chỉ là các hoàng tử gửi thiệp mời, những thế gia môn phiệt đó cũng gửi thiệp mời, ý đồ nịnh bợ hắn. Chu Phàm đối với điều này cảm thấy phiền phức không thôi, hắn không muốn dự tiệc, nhưng hắn nhìn những thiệp mời đó, bỗng nhiên lại nghĩ tới một chuyện mà hắn đã bỏ qua.

Nếu đây là mục đích của Thiên Quyệt Minh thì sao?

Từ trước mắt cho thấy, Thiên Quyệt Minh tiết lộ ra tin tức hắn một chiêu giết tính sĩ Kim Đan, chỉ khiển danh khí của hắn tăng mạnh.

Nguy hại của danh khí tăng mạnh là ở chô sẽ trở thành tiêu điểm của rất nhiều thế lực Kính Đô.

Thiên Quyệt Minh muốn lợi dụng hắn để hấp dân ánh mắt?

Chỉ là làm như vậy có ý nghĩa gì? Không thể hắn hấp dẫn tầm mắt thì quan gia sẽ buông tha cho Thiên Quyệt Minh chứ... Điều này căn bản là không thể.

Hay là nói ý đồ của Thiên Quyệt Minh không phức tạp như vậy, nó chỉ đơn thuần không muốn để hắn ẩn tàng thực lực, muốn ghê tởm hắn một chút?

Chu Phàm nhìn thiệp mời, suy tư việc này, vẫn không thể nắm bắt được ý đổ của Thiên Quyệt Minh.

Đối với những lời mời dự tiệc này, hoàng tử mời thì hắn khẳng định là chẳng buồn để ý, chuyện nguy hiểm như hoàng vị chỉ tranh, hăn có ngu mới dính vào.

Thế gia môn phiệt mời, hắn tốt xấu gì cũng thuộc về phái thư viện, quan hệ của thư viện với thế gia là kém nhất, dự tiệc cũng không có lợi ích gì, những thế gia này không mang hảo tâm.

Lần này Chu Phàm dứt khoát ngay cả hồi thiếp uyển chuyển cự tuyệt cũng không làm, để những người đó hiểu thái độ của hắn.

Chỉ là hắn đã xem nhẹ quyết tâm của những người đó.

Chỉ không đến thời gian nửa ngày, ngoài chô ở của hắn truyền đến thanh âm của một nam tử:

- Chu đại nhân có đây không?

Chu Phàm cảm thấy có chút kỳ quái, ai tìm hẳn?

- Có.

Hắn ừ một tiếng, mở cửa sân nhìn một cái.

Phát hiện là một nam tử trung niên mặc thanh sam cùng một nam tử trẻ tuổi mặc hắc sam.

Hai người đều vẻ mặt tươi cười.

- Chu đại nhân, ta là giáo tập thư viện Tào Giai Nhạc.

Nam tử trung niên chắp tay nói: - Không quấy rầy Chu đại nhân chứ? - Không quấy rầy.

Chu Phàm có chút kinh ngạc nói:

- Không biết Tào giáo tập có chuyện gì?

- Chu đại nhân, chúng ta có thể đi vào nói chuyện không?

Tào Giai Nhạc lại khách khí hỏi.

- Cái này sợ rằng không tiện lắm. Chu Phàm hơi nhướng mày nói, nếu không phải người này là giáo tập thư viện, hăn cũng chăng thèm nhiều lời. Tào Giai Nhạc không ngờ Chu Phàm lại cự tuyệt dứt khoát như vậy, hắn nhất thời không biết nói gì, không nhịn được liếc nam tử trẻ tuổi bên cạnh.

Nam tử trẻ tuổi vẻ mặt tuấn tú, nụ cười ôn hòa, hắn mở miệng nói:

- Tào giáo tập, ngươi đi về trước đi, lần này phiển ngươi.

Tào Giai Nhạc khẽ gật đầu, không chút do dự xoay người rời khỏi.

Lúc này Chu Phàm mới nhìn ra, thì ra nam tử trẻ tuổi này mới là chính chủ muốn gặp hắn, nhưng trên mặt hắn không có bất kỳ biểu cảm gì, trừ khi Tào giáo tập đó không muổn sông nữa, nều không sẽ không dám đưa nguy hiểm tới chỗ hắn.

- Xin lỗi.

Nam tử trẻ tuổi cười nói:

- Dùng loại biện pháp này để gặp Chu đại nhân, đúng là thất lê, ta là Lý Dương Vân, Chu đại nhân có thể ị không biêt tên ta, ta là Đại Ngụy Thât thập nhất hoàng tử, không biết có may mắn được vào nói chuyện một chút không?

Nam tử tên là Lý Dương Vân cười cười chỉ vào bên trong

- Nếu không thể, vậy cũng không sao, không biết là có hân hạnh được mời Chu đại nhần đi dạo một chút ở thư viện không?

Lý Dương Vân, con trai thứ bảy mươi mốt của Đại Ngụy Thiên Tử, Khóe mắt Chu Phàm giật giật, hắn vẫn chưa nghĩ tới một hoàng tử lại hạ mình chạy tới tìm hắn.
Bình Luận (0)
Comment