Chương 2525: Hồi Ảnh Châu
Chương 2525: Hồi Ảnh ChâuChương 2525: Hồi Ảnh Châu
- Kỳ thật cho dù Chu đại nhân có cảnh giác với ta, đây mới là chuyện bình thường, trước hôm nay chúng ta không quen biết nhau, ta là hoàng tử ngươi lại là ngoại thần, nếu Chu đại nhân không có cảnh giác với ta, đó mới là chuyện không đúng.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy Chu đại nhân quá thận trọng.
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh, hắn không tùy tiện mở miệng nữa, mà là kiên nhẫn nghe tiếp.
- Phụ hoàng trước nay luôn nhân hậu, sáu vị Đạo Chủ khác mỗi lần đến Kính Đô báo cáo công tác, đều có qua lại chặt chẽ với những hoàng tử chúng ta, cũng không thấy phụ hoàng nói gì, phụ hoàng sẽ không để ý tới loại việc nhỏ này.
- Phụ hoàng cũng không để ý, vậy Chu đại nhân còn sợ gì?
Thất thập nhất hoàng tử cười nói: - Nói một số lời ky húy, phụ hoàng tuổi xuân đang độ, cho dù những hoàng tử chúng ta muốn tranh đoạt hoàng vị, cũng không dám hiện tại nghĩ tới.
- Hoàng huynh hoàng đệ khác tìm Chu đại nhân vì gì thì ta không rõ, nhưng ta tìm Chu đại nhân, chỉ vì ngưỡng mộ Chu đại nhân là thiếu niên thiên tài, kinh lịch truyền kỳ, hi vọng được kết giao bằng hữu với Chu đại nhân mà thôi.
- Điện hạ, thân phận của ngươi tôn quý, ngươi nói như vậy thật sự là chiết sát hạ quan.
Chu Phàm vội nói.
Thất thập nhất hoàng tử cười cười, hẳn từ trong tay áo lầy ra một quả cầu nhỏ ngọc bích, đưa cho Chu Phàm, - Lần đầu gặp mặt, Hồi Ảnh Châu này xem như lê gặp mặt ta tặng cho Chu đại nhân.
Chu Phàm do dự một chút vẫn nhận lầy, Hổi Ảnh Châu là một loại khí cụ tích trữ hình ảnh, không coi là vật quý giá.
- Chu đại nhân, Tào giáo tập bị ta bức ép, mới dân ta tới tìm ngươi, xin ngươi đừng trách hăn.
Thất thập nhất hoàng tử nói xong, không đợi Chu Phàm lên tiêng, xoay người rời đi.
Chu Phàm nhìn bóng lưng của Thất thập nhất hoàng tử, cho đến khi không nhìn thây hắn nữa, mới xoay người nhíu mày, Thất thập nhất hoàng tử này mang tới cho hắn một loại cảm giác ôn hòa vô tư, luôn suy nghĩ cho người khác.
Hắn trở về chỗ ở, cúi đầu nhìn Hồi Ảnh Châu trong tay, sau khi xác nhận Hồi Ảnh Châu không có vấn đề, hắn mới rót chân nguyên vào trong Hồi Anh Châu.
Hổi Ảnh Châu bắn ra hình ảnh, là hình ảnh hắn một quyển đánh nổ tu sĩ Kim Đan của Thiên Quyệt Minh đó. Hình ảnh chỉ diễn ra trong nháy mắt, rất nhanh đã tản đi.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, hắn xấu hổ cười gượng một tiếng, thì ra lời nói dối vừa rồi của hắn đã sớm bị Thất thập nhất hoàng tử biết là giả, cho nên mới nói thăng là lòng cảnh giác của hắn quá nặng.
Chu Phàm day day mi tâm, trong lòng thầm nghĩ,
- Thất thập nhất hoàng tử này có thể lầy ra Hồi Ảnh Châu này, chứng tỏ lai lịch của nó không có vần để, hắn không lo ta nghỉ ngờ, nói không chừng Hồi Ảnh Châu này sớm đã được truyền ra trên các thế lực lớn.
Mà Hồi Ảnh Châu này rất có thể là Thiên Quyệt Minh lưu truyền ra.
- Thiên Quyệt Minh...
Mặt Chu Phàm lạnh như, có Hồi Ảnh Châu này, hắn muốn giảo biện không thừa nhận cũng không được.
- Chẳng trách những hoàng tử đó lại biển thành tích cực như vậy, xem ra không chỉ là tin những lời đổn đó... Chu Phàm nhìn những thiệp mời trên bàn, phiển não thở dài một tiểng. Hắn phải đi dự tiệc rồi, nếu không ai biết được Thất thập nhất hoàng tử liệu có lan truyền chuyện gặp mặt mình ra, ý đổ ép mình lên chiếc thuyền của hắn hay không?
Cho dù Thất thập nhất hoàng tử không làm chuyện như vậy, nói không chừng rãt nhanh sẽ có hoàng tử đến thư viện bái phỏng hắn. Giống như Thất thập nhất hoàng tử thông qua Tào giáo tập, hoàng tử khác cũng có thể thông qua giáo tập khác.
Thư viện luôn cởi mở, không phải tất cả giáo tập đều là đích hệ của thư viện, những giáo tập này quen biết hoàng tử, không phải chuyện kỳ quái gì.
Cho nên hắn hiện tại chỉ có thể chủ động xuất kích, gặp mặt toàn bộ những hoàng tử này.
Có một số việc chính là như vậy, đã không gặp thì thôi, đã gặp thì phải gặp hết.
Sau khi Chu Phàm quyết định, hắn không nghĩ nhiều, mà là lẫy ra thiệp mời, hăn quyết định xem từ lớn tới nhỏ, như vậy không ai nói được gì. Những hoàng tử này sau khi biết tu vi của hắn, để tỏ thành ý, mời hắn dự tiệc, để tỏ vẻ tôn trọng cũng không nói rõ thời gian, đều nói tùy hắn quyết định.
Nếu không hắn cũng chỉ có thể dựa theo thời gian trước sau để dự tiệc. Hắn gặp đầu tiên là Đại hoàng tử. Sau khi hắn sai người trả lời Đại hoàng tử, liền được Đại hoàng tử mời tới võ đầu trường.
Võ đấu trường chính là nơi võ giả so đầu, người xem có thể đặt tiền cược, lợi nhuận chủ yếu của võ đầu trường không phải liên quan tới ngươi đầu cược, mà là lợi nhuận từ tiển cược. Chu Phàm vẫn là lần đầu tiên đến nơi náo nhiệt thể này, lôi đài được thính phòng hình xoắn ồc bao lại, đang có hai võ giả so đấu.
Hai võ giả một người tay cầm đao cán dài, một người tay cầm trường kiêm. Võ giả càng đao cán dài tóc hoa râm, thân cao người khỏe, so với võ giả tay cầm trường kiếm thì cao lớn hơn không ít.