Chương 2527: Đại hoàng tử
Chương 2527: Đại hoàng tửChương 2527: Đại hoàng tử
Đại hoàng tử vung tay ngắt lời:
- Phụ hoàng có đang độ tuổi xuân tới mầy thì hắn cũng là cha ta, nễu như không có gì bất ngờ, hắn luôn sẽ đi phía trước ta, hắn vừa chêết, hoàng vị này đương nhiên là phải tranh, ta không hề nói sai.
Chu Phàm:
Đại hoàng tử trực tiếp lớn mật tới quả thực đền mức không coi ai ra gì, chăng lẽ không sợ Đại Ngụy Thiên Tử nghe thấy những lời này của hắn à? Hay là Đại Ngụy Thiên Tử đã 'Nhân hậu' đến mức này?
Đại hoàng tử có thể nói, nhưng lời này Chu Phàm lại không thể tiếp.
- Nơi này không có người ngoài.
Đại hoàng tử lại cười sang sảng nói: - Kỳ thật cho dù ngươi đi nói với phụ hoàng, ta cũng không bận tâm, chuyện này không có gì mà không thể nói với người khác, ta xưa nay luôn là như vậy.
- Điện hạ nói quá lời, loại nói chuyện phiểm này sao ta lại đi nói nhảm.
Chu Phàm nói, hắn quả thật không nghĩ tới muốn truyển những lời này ra bên ngoài.
Dẫu sao nếu thực sự nói, Đại hoàng tử có xui xẻo hay không thì hắn không biêt, nhưng hắn nói không chừng sẽ xui xẻo.
- Ngươi rốt cuộc có giúp ta không? Đại hoàng tử lại nói thẳng:
- Ngươi trực tiếp trả lời một câu, giúp hay không giúp? - Điện hạ đã trực tiếp, vậy ta cũng nói thăng.
Chu Phàm nghĩ một chút rồi nói:
- Ta chỉ trung thành với Thánh Thượng, loại chuyện này ta thật sự không muốn nhúng tay vào.
Đại hoàng tử đã trực tiếp như vậy, nều hắn còn dây dưa, ngược lại là - không tôt, còn không bằng trực tiếp tỏ thái độ.
- Được, sảng khoái.
Đại hoàng tử khen,
- Ta chưa bao giờ miễn cưỡng bất kỳ ai, ta kính Chu đại nhân một chén. Chu Phàm và Đại hoàng tử chạm chén, uổng cạn rượu.
Đại hoàng tử lại nói: - Ngươi đã không chịu giúp ta, rượu ta cũng kính rổi, ngươi có thể đi.
Chu Phàm:
Nói rất hay, nhanh như vậy đã đuổi người rối.
- Vậy ta cáo từ.
Chu Phàm thấy đối phương hạ lệnh đuổi khách, hắn cũng không thể mặt dày lưu lại.
Quản sự võ đấu trường tiễn Chu Phàm, sau đó vòng về.
Đại hoàng tử nhìn võ đấu trường bên dưới, so đầu vừa hay kết thúc, hắn mới thu hổi tầm mắt.
- Điện hạ, Chu Phàm này nên xử lý thể nào? Quản sự khom người hỏi.
- Ngươi sai rồi, không thể nói là xử lý. Đại hoàng tử chậm rãi nói:
- Hắn chính là người đứng đầu một đạo, lại là thiên tài tu đạo hư hư thực thực đã tiền vào Bất Tử Cảnh, muôn xử lý hăn, chúng ta cần phải trả giá rât lớn, chúng ta chỉ có thể nói là ứng đôi.
- Vâng, vậy chúng ta nên ứng đối với Chu Phàm này như thể nào?
Quản sự vội vàng sửa lời.
- Hắn muốn bo bo giữ mình, sẽ không giúp bất kỳ một đệ đệ nào của ta.
Đại hoàng tử uống chén rượu nói:
- Vậy không cần để ý đến hắn, chỉ là những người vân chưa quyềt định giống như hắn đều nghĩ sai rồi, muốn bo bo giữ mình không tham dự vào hoàng vị chỉ tranh, lại há có thể là chuyện dê dàng?
- Ta cũng muốn xem hắn và những. người đó, có thể bo bo giữ mình thể nào?
- Bọn họ không lựa chọn điện hạ, vậy sẽ là chuyện khiển bọn họ hồi hận nhât.
Mặt quản sự lộ vẻ cuồng nhiệt nói:
- Chờ điện hạ lên ngôi, bọn họ khẳng định sẽ hôi hận không kịp.
Đại hoàng tử cười ha ha, chỉ là đang cười, nụ cười của hắn liền thu liêm, thở dài nói:
- Đáng tiếc, thế nhân đều biết ta là kỳ tài luyện võ vạn thể bât xuât, cho dù là tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh,cũng không địch nổi một chiêu của ta, nều ta có thể tu đạo, Chu Phàm còn lâu mới bằng ta.
Hai mắt Đại hoàng tử lộ ra vẻ không cam lòng.
Quản sự vội vàng khuyên giải an ủi:
- Điện hạ không nên như vậy, toàn bộ Đại Ngụy đều là của điện hạ, tương lai tât cả tu sĩ Đại Ngụy đều sẽ phải cúi đầu xưng thần, việc gì phải để ý tới chuyện như vậy.
- Ngươi nói đúng.
Mắt Đại hoàng tử bắn ra ánh sáng khiêp người,
- Chỉ cần ta vào ở Kính Cung, ngồi lên hoàng vị, tay cầm quyển bính vô thượng, người thiên hạ ai dám không phục, ai không phục ta giết kẻ đó, bất kể là thánh nhân thư viện hay là Lão thủ tọa Đại Phật Tự, đều như vậy.
- Ta tuyệt đối sẽ không giống như phụ hoàng. Thanh âm của hắn cũng càng lúc càng trở nên khí phách,
- Bảo bọn họ chuẩn bị, ta dự cảm ngày này sắp tới rồi.
Chu Phàm từ chỗ Đại hoàng tử trở về, hắn lại liên tiếp đi bái phỏng Tam hoàng tử, Ngũ Hoàng tử, không phải tất cả hoàng tử đều phát ra thiệp mời, Nhị hoàng tử không phát thiệp mời, hăn đương nhiên sẽ không đi gặp, về phần Tứ hoàng tử thì sớm đã chết rồi.
Tam hoàng tử, Ngũ Hoàng tử cũng biểu hiện rất bình thường, không nói chuyện trực tiếp như Đại hoàng tử, chỉ ám chỉ Chu Phàm một chút, nhưng sau khi bị Chu Phàm uyển . chuyển cự tuyệt, cũng không nhiều lời, mà là nói sau này có thể liên hệ nhiều hơn. Chu Phàm cảm thấy Tam hoàng tử, Ngũ Hoàng tử mới là hoàng tử bình thường trong tưởng tượng của hắn, những sau khi gặp Tam hoàng tử, Ngũ Hoàng, hắn nhìn thiệp mời của Lục hoàng tử, khóe mắt giật giật.