Chương 2528: Trên thuyền hoa
Chương 2528: Trên thuyền hoaChương 2528: Trên thuyền hoa
Hắn nhớ tới lá thư của Diện Thủ Hội, nhớ tới diện thủ số 001.
Nếu có thể, hắn thật sự không muốn đi gặp vị Lục hoàng tử này.
Nếu không vị Lục hoàng tử này mà mở miệng, nói thắng:
- Chu đại nhân, làm phi tử của ta được không?
Hắn nên làm gì?
Không thể tát cho cái rồi mắng:
- Cút, lão tử chỉ thích nữ nhân.
Đó chính là hoàng tử, vị Thánh Thượng đó rộng lượng khoan dung, chỉ sợ cũng không nhịn được thần tử của hắn đánh con hẳn.
Đương nhiên những cái này chỉ là Chu Phàm nghĩ bừa mà thôi, trên thực tê xác suất chuyện như vậy phát sinh chăng khác nào là bằng không. Nhưng nghĩ đến phải gặp vị Lục hoàng tử đó, trong lòng hẳn luôn có một loại cảm giác rùng mình.
Hắn không phải kỳ thị Lục hoàng tử thích nam nhan, nhưng vị Lục hoàng tử này không phải người bình thường, mà chính là thủ lĩnh Diện Thủ Hội tuyên bố muốn có năm ngàn diện thủ.
Gió đêm thổi tới, thuyền hoa trên Hoàng Cực Hà đèn đuốc sáng trưng, từ chô cao nhìn xuống, rất nhiều thuyền hoa khiến cho Hoàng Cực Hà trở thành một dải ánh sáng to lớn rực rỡ.
Mỗi một chiếc thuyền hoa đều rất náo nhiệt, truyền ra tiếng cười nói của cả trai lần gái.
Thuyền hoa có lớn có nhỏ có cao có thấp, công dụng không đồng nhất, có thuyền hoa phóng túng như thuyền hoa kỹ viện, thuyền hoa đánh bạc, thuyền hoa tửu lâu, trừ những thuyền hoa nghề nghiệp này ra, không ít đại nhân vật của Kính Đô đều có thuyền hoa của mình, bình thường khi không dùng thì đô ở bên bờ, thuê người có chuyên môn đi bảo dưỡng, chờ khi cần, lại dùng để tiếp đãi thân bằng hảo hữu.
Có một chiếc thuyền hoa có thể nói là tượng trưng cho thực lực, nhà giàu có tiển cũng chưa chắc có thể có được một chiếc thuyền hoa, bởi vì tuy Hoàng Cực Hà lớn, nhưng để tránh xuất hiện tình huống số lượng thuyền hoa quá nhiều, bên quan gia là hạn chế số lượng thuyền hoa. Muốn có được một chiếc thuyền hoa, không chỉ phải có tiền, còn phải có quan hệ mới được.
Hơn nữa thuyền hoa du lịch ban đêm ở Hoàng Cực Hà cũng có hạn chế, giống như những thuyền hoa chuyên môn dùng làm kinh doanh, phần lớn chỉ có thể đi ở những chỗ cách bờ gần nhất, người của Kính Đô đều biết, thuyền hoa có thể chèo tới giữa sông, thân phận của chủ nhân là quý không thể nói.
Giống như tối nay, ở giữa sông chỉ có một chiếc thuyển hoa to lớn.
Thuyền hoa bởi vì rời xa rất nhiều thuyền hoa, lộ ra thanh tĩnh u nhã. Trong thuyền hoa, các học sinh văn nhân trẻ tuổi đang uổng rượu ngâm thơ nói chuyện, có thị nữ dung nhan thanh lệ ở bên cạnh hầu hạ.
Ngổi trên chủ vị là một nam tử trung niên và một thanh niên, hai người đang nhẹ giọng nói cười.
- Chu đại nhân, nếu ngươi thích thuyền hoa này, vậy ta sẽ tặng ngươi một chiêc.
Nam tử trung niên có vẻ mặt cứng rắn dương cương, lộ ra anh khí bừng bừng, hắn lại cười nói.
Chu Phàm cười lắc đầu nói:
- Điện hạ, ta không đoạt cái người khác thích.
Bên cạnh Chu Phàm chính là Lục hoàng tử Lý Nguyên Cơ, không thể không nói, vị Lục hoàng tử này là một người tràn ngập mị lực nam tính. Nhưng cũng chính bởi vì vậy, Chu Phàm nhìn học sĩ văn nhân cả sảnh đường này, không nhịn được nghĩ, trong những người này liệu có nhân tình của vị Lục hoàng tử này không? Hay tất cả đều phải?
- Như vậy thì thôi.
Lục hoàng tử khẽ cười nói:
- Nói thật, vì làm chiếc thuyền hoa này, thiểu chút nữa thì móc hết của cải của ta, nếu Chu đại nhân thực sự nói muốn, ta khẳng định là hối hận không nỡ.
- Điện hạ nói đùa rồi.
Chu Phàm vội vàng đáp.
Khi hai người nói chuyện, một người trung niên mặc bạch sam đi đền bên cạnh Lục hoàng tử nói:
- Điện hạ, thi hội đã có thể bắt đầu, mời ngươi ra để mục cho thi hội lần này?
Thuyền hoa này của Lục hoàng tử tối nay vốn chính là cử hành thi hội.
Lục hoàng tử cười nói:
- Chu đại nhân ở đây, ta không dám ra để mục, xin Chu đại nhân ra để mục.
Chu Phàm cười nói:
- Ta chỉ là một võ nhân thô bỉ, loại chuyện này hay là điện hạ làm đi.
Lục hoàng tử cười to nói:
- Chu đại nhân đúng là hài hước, thiên hạ ai chăng biêt, Hàn Bắc Đạo Chủ văn võ song toàn, một bài thơ Cúc Hoa Đài cùng một bài từ Thanh Thanh Mạn truyền khắp thiên hạ, còn có một danh xưng Chu hoa cúc.
Nghe thấy người như Lục hoàng tử gọi hắn là Chu hoa cúc, tim Chu Phàm thắt lại, hắn ho khan nói:
- Đó chỉ là tác phẩm ăn may, kỳ thật ta đổi với thi từ chỉ là miễn cưỡng.
- Chu đại nhân quá khiêm nhượng. Lục hoàng tử nhìn lướt qua tân khách cả sảnh đường, cười nói:
- Những người này đều là tài tử có tiểng ở Kính Đô, bình thường cậy tài khinh người, dưới mắt không có ai, ngươi cho rằng bọn họ là đến vì ta à? Bọn họ là muốn nhìn thấy đại thi nhân đại từ gia ngươi mới đến, cho nên để này cừ ngươi ra đi?
Lục hoàng tử nói xong lời này, các văn nhân học sĩ đang uống rượu mua vui quả nhiên ngừng lại, ánh mắt nóng rực nhìn Chu Phàm, giống như Lục hoàng tử nói, bọn họ là vì hắn mà đến.