Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1843 - Chương 2529: Trên Thuyền Hoa (2)

Chương 2529: Trên thuyền hoa (2) Chương 2529: Trên thuyền hoa (2)Chương 2529: Trên thuyền hoa (2)

Khóe miệng Chu Phàm giật giật, ra để mục cũng không phải chuyện khó khăn gì, hắn muốn ra để lung tung ứng phó một chút là được, nhưng một người trung niên áo trắng bên cạnh Lục hoàng tử cười ngắt lời:

- Điện hạ, nếu là Chu đại nhân ra đề mục thì không công bằng.

- Ổ, vì sao?

Lục hoàng tử kinh ngạc hỏi.

- Bởi vì chúng ta tối nay các tài tử của Kính Đô chúng ta đền đây không chỉ để nhìn Chu đại nhân một cái là cảm thầy hài lòng, bọn họ là muốn đọ sức trên thi từ với Chu đại nhân một phen.

Người trung niên áo trắng nói.

- Quách tiên sinh nói đúng suy nghĩ của chúng ta.

Lập tức có một văn nhân trẻ tuổi đáp: - Xin Chu đại nhân chỉ giáo.

- Vớ vẩn.

Lục hoàng tử có chút không vui nói:

- Các ngươi là trình độ gì, cũng dám đọ thi từ với Chu đại nhân, các ngươi đã từng viết ra được thi từ danh tác trình độ như Chu đại nhân chưa? Chu đại nhân ra để mục, có thể được Chu đại nhân cho một lời bình đã tốt lãm ri.

Trong lòng Chu Phàm nghẹn lời rồi, hắn vốn cho rằng đến thuyền hoa chỉ là uồng rượu mua vui, khi biết được là thi hội, muốn rút lui có trật tự đã là chuyện không thể, không ngờ chuyện hắn sợ nhãt vân phát sinh. Bất kể là bình thi từ hay là bảo hắn viết một bài thi từ, đôi với hãn mà nói đều là quá khó khăn. Đại thi nhân đại từ nhân giả dối ta đây tối nay sợ là phải mất hết thanh danh rồi... Chu Phàm yên lặng nghĩ. Có điều cho dù thanh danh mất hết đối với hắn cũng không sao, bởi vì hắn vốn không dựa vào tài văn chương để kiểm cơm, hắn dựa vào là cảnh giới tu vi của mình, Lục hoàng tử này chắc cũng không ngờ Chu Phàm lại là một đại thi từ gia giả dối, chuẩn bị thi hội cũng chỉ là muốn tỏ ý tốt với hắn.

Lục hoàng tử quát mắng, văn nhân học sĩ ở bên dưới không dám hé răng, bởi vì bọn họ quả thật không làm ra được tác phẩm thi từ xuât sắc như Chu Phàm.

- Chu đại nhân, đừng để ý tới bọn họ, có điều nếu ngươi cảm thấy hứng thú muốn đọ sức với bọn họ một phen cũng không phải chuyện không thể. Lục hoàng tử lại ném quyền quyết định cho Chu Phàm.

- Cái này...

Chu Phàm do dự một chút nói:

- Khách tùy chủ tiện, điện hạ quyết định là được.

Ở trong mắt hắn, nói chung thò đầu là một đao, thụt đầu ngươi là một đao, bât kể lựa chọn cái nào cũng không có khác biệt lớn.

- Một khi đã như vậy, không bằng ta ra đề, nều Chu đại nhân muốn viết thi từ thì viết, nêu không muốn viết, bình phẩm cho họ một phen, chọn ra thi từ tôt nhât tôi nay, Chu đại nhân cảm thầy thể nào?

Lục hoàng tử cười nói.

Lục hoàng tử cũng là cân nhắc cho Chu Phàm, không để Chu Phàm rơi vào hoàn cảnh tiền thôi lưỡng nan, nhưng đáng tiêc hắn không biêt, Chu Phàm ngay cả trình độ bình luận cũng không có.

Chu Phàm gật đầu, xem như đáp ứng, hắn thẩm nghĩ cùng lắm thì ta mặt dày, chọn ra một bài thi từ, chỉ nói nó tốt, không nói nó tốt ở đâu, nếu cứ ép ta nói, vậy ta sẽ nói bài thơ này là thông qua nội dung gì, biểu đạt tình cảm gì của thi (từ) nhân.

Ta tốt xấu gì cũng từng học thi từ giám thưởng... Chu Phàm thẩm nghĩ. - Để ta nghĩ một chút, ra dạng đề gì mới thích hợp.

Lục hoàng tử thật sự nhíu mày suy tư. Mọi người nhìn Lục hoàng tử, kiên nhân chờ, để thi từ này không dễ ra, nều là để thi từ thường thây, vậy ai cũng có thể đáp được, quá đơn giản, nều quá khó, ví dụ như dùng 'cứt' làm để sáng tác một bài thi từ... Vậy người ra để mục sẽ bị đánh chết. - Từ xưa đến nay, chỉ một chữ yêu là khó giải nhất...

Lông mày Lục hoàng tử giãn ra.

Sắc mặt mọi người trở nên vi diệu, thi từ ca vịnh tình yêu cơ hổ môi người đều từng làm rổi, thể này không khỏi quá đơn giản.

Có điều Lục hoàng tử chưa nói xong. - Khi tình lữ yêu nhau say đắm lại bị chia cách, nhớ nhung là làm tổn . thương người ta nhãt, cho nên đề mục lần này chính là nhớ nhung trong tình yêu, chư vị cứ tự do phát huy, thi từ đều được.

Lục hoàng tử nói.

Nhớ nhung trong tình yêu?

Đề mục này nói dễ không dễ, nói khó không khó, vừa hay thích hợp. Các học sĩ văn nhân Đang ngồi đây đều bắt đấu suy tư.

Khóe miệng Chu Phàm giãn ra, hắn thầm nghĩ Lục hoàng tử ra để này, chắc không phải là đang nhớ nhung năm ngàn diện thủ của hắn chứ?

Nếu là như vậy, vậy tình yêu này không khỏi quá bác ái rồi.

- Chu đại nhân, có nhã hứng viết một bài không?

Lục hoàng tử cười hỏi:

- Nếu có, để ta sai bọn họ chuẩn bị giây và bút cho ngươi.

Nhớ nhung trong tình yêu... Chu Phàm hơi nhướng mày suy tư, hắn bông nhiên nhớ tới năm đó vì theo đuổi một nữ hài tử, nô lực gắng làm . một bài từ, vẻ mặt nữ tử đó đã mơ hồ, nhưng bài từ đã làm này thì lại vân nhớ rõ. Chép từ vẫn tốt hơn là bình phầm từ của người khác rồi bị cười nhạo là trình độ không ra gì.
Bình Luận (0)
Comment