Chương 2580: Sứ tiết
Chương 2580: Sứ tiếtChương 2580: Sứ tiết
Chọn Lục hoàng tử làm Thái tử thì hắn không có ý kiển, nhưng sao có thể dùng phương thức như vậy?
Chu Phàm không lên tiếng, thánh nhân thư viện thì hắn chưa từng gặp, hắn không biết thánh nhân thể nào, nhưng Đại Ngụy Thiên Tử thì hắn đã gặp một lần rổi, hiện tại lại nhìn thây Đại Ngụy Thiên Tử là như vậy, hắn cũng lo lăng không thôi đổi với tương lai của Đại Ngụy.
- Chúc mừng điện hạ.
Một đám người tỏ ý chúc mừng Lục hoàng tử Lý Nguyên Cơ.
- Hiện tại không thể gọi Lục điện hạ, mà là gọi Thái tử điện hạ rồi.
Có người vẻ mặt tươi cười nịnh bợ. Đây chính là Quốc quân tương lai của Đại Ngụy, trong nháy mắt ý chỉ được phát ra, liền không ngừng có thế lực phái người tới biểu đạt ý kết giao với Lục hoàng tử.
Hiện tại trong phòng đang bày yến hội, mở tiệc chiêu đãi những người đó.
Lục hoàng tử Lý Nguyên Cơ vẻ mặt rạng rỡ, cười nói với những người tới biểu đạt thiện ý với hắn.
Nhưng kỳ thật trong lòng hắn không có một chút cao hứng nào.
Bởi vì chuyện này vốn không có gì đáng để cao hứng.
Hoàng trữ? Thái tử?
Hắn là Thái tử được ném xúc xắc để chọn ra?
Bên ngoài đã có người châm biếm hắn là hoàng trữ xúc xắc.
Trong lòng hắn dâng lên nộ khí khôn kể, trên mặt ngược lại cười càng sáng lạn hơn.
Ba người đã ngồi một hổi lâu, nước trà cũng hơi nguội rổi.
- Hắn rốt cuộc đang nghĩ gì?
Trên mặt Tiêu Hội lộ ra vẻ ngỡ ngàng, - Vì sao phải vội vàng như vậy, khinh suât dùng phương pháp vớ vấn này để lập hoàng trữ.
- Đã nhiều năm như vậy rồi, chúng ta không phải một mực biết rõ, chưa từng có ai nhìn thấu được hắn à? Diệp Cao Sơn ho khan nói,
- Lâm Vô Nhai không được, Tàng Tam không được, chúng ta dựa vào gì mà có thể?
- Chính vì vậy... Chính vì vậy... Chính Vì Vậy...
Sắc mặt Vương Đạo Tử âm trầm, lộ ra có chút kích động.
Chỉ là Tiêu Hội, Diệp Cao Sơn nhìn hắn, hắn ngậm miệng lại, hắn cũng biệt, có một số việc tốt nhất vĩnh viên đừng nói ra miệng, như vậy mới có thể giữ bí mật tốt hơn, cho dù trong phòng này chỉ có ba người bọn họ cũng không thể nói.
- Một hổi trò khôi hài mà thôi.
Diệp Cao Sơn nói:
- Như vậy cũng không ảnh hưởng gì tới chúng ta cả.
Hoàng trữ đã có kết quả, Chu Phàm định qua hai ngày nữa sẽ xin Đại - Ngụy Thiên Tử về Hàn Bắc Đạo, hắn đúng là không muốn ở lại Kính Đô nữa. Chỉ là hắn không ngờ, lại có một việc khiến hắn bị trì hoãn.
Phải nói việc này đã sớm phát sinh, chỉ là hắn một mực không biết mà thôi.
Nên nói là ở Đại Ngụy cũng không có mấy người biết, chỉ có mấy vị đại tổng quản Kính Cung, Đại Ngụy Thiên Tử, Tam Tướng biết mà thôi.
Nhưng bởi vì xác nhận tất cả thuận lợi, Chu Phàm, Trần Chứng, Đại tiên sinh, hai vị Quốc sư từ Đại Tiểu Phật Tự, Đại Tỉ Thủ Đông Môn Xuy Địch, những đại nhân vật đang ở Kính Đô này mới được mời vào trong cung. Nhiều đại nhân vật như vậy tụ cùng một chố, lần trước còn là vì Thập thất hoàng tử, đương nhiên lần này Đại Ngụy Thiên Tử không xuất hiện, chủ trì tập nghị là Tam Tướng. Chu Phàm nhìn Tam Tướng ngổi trên chủ vị, nhất là Hữu Tướng Tiêu Hội, giúp sắc mặt bình tĩnh dời tầm mắt. - Ba vị đại nhân, rốt cuộc là chuyện gì?
Đông Môn Xuy Địch không chút khách khí nói:
- Ta đang bận lắm.
Đông Môn Xuy Địch gần đây đều bận lùng bắt Thập thất hoàng tử, lại không có thu hoạch gì, lo lãng vô cùng, nếu không phải phát sinh đại sự thật sự không có hứng thú vào cung nghe những người này lải nhải. - Đại Tỉ Thủ chớ có vội.
Vương Đạo Tử thản nhiên nói:
- Lúc trước vì để không xuất hiện bất ngờ, cho nên Thánh Thượng yêu cầu một mực giữ bí mật, nhưng hiện tại đã không cần thiết phải giữ bí mật nữa.
Tất cả mọi người là hết sức chăm chú lãng nghe.
- Buổi sáng ngày mai, sứ tiết của Tây Lương và Đông Việt sẽ tới Kính Đô. Vương Đạo Tử nói ra.
Sứ tiết của Tây Lương và Đông Việt? Những người không biết chuyện như Chu Phàm ngơ ngác nhìn nhau, Tây Lương và Đông Việt đều là nước láng giềng của Đại Ngụy, Lương Quốc ở phía tây được Đại Ngụy gọi là Tây Lương, Việt Quốc ở phía đông được gọi là Đông Việt.
Trên thực tế xưng hô chính thức của bọn họ là Lương Quốc, Việt Quốc. Quan hệ của hai nước với Đại Ngụy cũng không tồt, đã rât nhiều năm không tới, hiện tại Trung Tướng Vương Đạo Tử lại nói hai nước có sứ tiết đến Kính Đô?
Hơn nữa là bất tri bất giác mà đến? Sao có thể không khiến bọn Chu Phàm cảm thầy kinh ngạc.
Chu Phàm càng là như vậy, Tây Lương muôn tới Đại Ngụy, chỉ có vượt qua Hàn Bắc Đạo, đường khác cho dù võ giả là cũng rất khó đi thông, cũng nói sứ tiết Tây Lương đền Đại Ngụylà - điều này Hàn Bắc Đạo, nhưng Hàn Bắc Đạo Chủ hẳn lại không biết gì.
- Vì sao đến bây giờ mới nói?
Trần Chửng trầm giọng hỏi.
- Không phải đã nói rồi à? Chuyện liên quan trọng đại, là Thánh Thượng đồng ý giữ bí mật.