Chương 2582: Mục đích đi sứ (2)
Chương 2582: Mục đích đi sứ (2)Chương 2582: Mục đích đi sứ (2)
- danh ngạch vào cung.
Trần Chửng không giấu giếm, với cấp độ này của Chu Phàm cũng có tư cách biết loại chuyện này, lúc trước không ai nói với hắn, chỉ là vì hắn vừa làm Hàn Bắc Đạo Chủ không lâu, trong khoảng thời gian ngắn không tiếp xúc được tới chuyện của phương diện này mà thôi.
Danh ngạch vào cung?
Chu Phàm hơi nhướng mày.
- Nói chuẩn xác hơn là danh ngạch vào cung lúc đại kiếp.
Sắc mặt Trần Chửng nghiêm túc nói: - Đại kiếp vừa tới, nơi an toàn nhất của Đại Ngụy là Kính Đô, mà nơi an toàn nhất trong Kính Đô là Kính Cung.
- Hoàng thất nhân thiện, mỗi lần đại kiếp tới đều sẽ cho phép người bên ngoài vào cung tị nạn.
- Chỉ là cho dù Kính Cung có lớn tới mầãy, nhân sô có thể dung nạp cũng có hạn, cộng thêm cân nhắc tới vấn để tiêu hao lương thực dự trữ, Kính Cung tổi đa chỉ dung nạp được một trăm vạn người.
Một trăm vạn người?
Tâm tình Chu Phàm lập tức biến thành trầm trọng, nghe thì không ít, nhưng Đại Ngụy thật sự quá lớn, cho dù là một thành Kính Đô, nhân khẩu cũng đạt tới hai ngàn vạn!
- Một trăm vạn người ở trong cung có thể duy trì bao lâu?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Chỉ cần Thông Thiên Kính không xảy ra vần để, không chê cho sô lượng nhân khẩu cân bằng, kiên trì mây chục năm cũng không có vấn để gì. Đoan Mộc Tiểu Hồng trả lời:
- Chúng ta đã làm ra phương án chỉ tiết, ở trong cung có thể gieo trồng lương thực, hoàn toàn có thể tự cung tự cấp.
- Danh ngạch xác nhận thế nào?
Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng hỏi ra vần đề hắn quan tâm nhất.
Kính Cung này đã thành chỗ tránh nạn khi đại kiếp đền, cơ hội sông sót khi trổn ở bên trong là lớn hơn trước kia.
Đoan Mộc Tiểu Hồng trầm mặc một chút nói:
- Danh ngạch được xác nhận khi đại - kiêp buông xuông, trong tay môi thê lực được quan gia tán thành đều sẽ có danh ngạch nhât định, ngoài ra, chính là nhân tài trong các lĩnh vực, cũng năm trong danh ngạch có thể tiến vào Kính Cung.
Người thường đương nhiên là không thể tiên vào Kính Cung, chỉ có thể tị nạn ở nơi khác ngoài Kính Cung, cơ hội sinh tổn không phải không có, nhưng rât thâp.
Chỉ là có biện pháp nào nữa chứ, trừ những thể gia đại tộc, nhân tài các [ĩnh vực, võ giả, tu sĩ, là căn cơ của quốc gia Đại Ngụy, cũng là bảo đảm đề Đại Ngụy có thể nhanh chóng quật khởi sau đại kiếp, đó cũng là hi vọng của Đại Ngụy.
- Có đôi khi, chúng ta không thể không làm ra lựa chọn tàn khốc. Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Cho dù là Phật gia mtwENCxữ xướng chúng sinh bình đăng, trên loại chuyện này cũng không thể nói gì hơn.
- Chu Phàm, ngươi thân là Hàn Bắc Đạo Chủ, trong tay cũng có danh ngạch nhất định, ngươi có thể đưa thân hữu của mình vào Kính Cung. Trần Chửng nói.
Chu Phàm hơi gật đầu, hắn có danh ngạch là không có gì kỳ quái, nhưng vần khiển hắn cảm thầy tâm tình trầm trọng,
- Nói như vậy, lần này sứ tiết vào cung diện thánh, là muôn có danh ngạch?
- Chắc vậy.
Trần Chửng nói:
- Trừ danh ngạch ra, ta không nghĩ ra bọn họ tới gặp Thánh Thượng còn muốn nói chuyện gì.
- Thánh Thượng không thể cho bọn họ danh ngạch, danh ngạch của chúng ta còn không đủ dùng, làm sao lo được cho Đông Việt Tây Lương bọn họ?
Nói là nói như vậy, nhưng Trần Chửng cũng không có đủ lòng tin, bởi vì Thánh Thượng làm việc càng lúc càng khó suy đoán.
Sáng sớm hôm sau trời còn chưa sáng, Chu Phàm đã dậy, cùng hai người Đoan Mộc Tiểu Hồng, Trần Chứng ngổi phù xa đến Bắc Tam Thập Tứ Môn
Bắc Tam Thập Tứ Môn chỉ cửa dự phòng, nếu không có việc gì, là sẽ không mở ra.
Sứ tiết từ Hai nước tới sẽ tiến vào từ cửa này.
Các Phù Sư của quan gia đang kiểm tra phù trận kiểm tra ở
Đương nhiên là có những phù trận này là vẫn chưa đủ, đồi phương nói không chừng có thủ đoạn có thể qua mặt. Cho nên bọn Chu Phàm mới tự mình tới đây, tự mình xác nhận tình huống của sứ tiết.
Hai bên cửa là võ giả của Nghi Loan Tỉ.
Tam Tướng, hai vị Quốc sư, Đông Môn Xuy Địch, Long công công cũng đều tới.
Hai vị Quốc sư đến từ Đại Tiểu Phật Tự xưa nay trầm mặc ít lời, thế gia do Tam Tướng đại biểu thì thủy hỏa bất dung với thư viện.
Đông Môn Xuy Địch cũng đứng đó, không đề ý tới ai, loại tình huồng này, nếu hắn nói chuyện với Tam Tướng, khẳng định sẽ đắc tội với thư viện, nếu nói chuyện với người của bên thư viện, khẳng định sẽ đắc tội với thế gia, như vậy là không phù hợp với nguyên tắc xử sự của hắn, dứt khoát không để ý tới ai cả. Về phần Long công công, lại càng không quan tâm tới những người ngoài cung này, hắn chỉ tới đây giám thị.
Trong nhất thời, trừ võ giả Phù Sư phụ trách làm việc, chư vị đại nhân vật ở cửa thành đều không ai nói gì.
- Đại nhân, đã bố trí xong rồi.
Một Phù Sư đi tới chắp tay hành lễ với Đông Môn Xuy Địch.