Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1901 - Chương 2587: Đại Kế Của Ba Nước (2)

Chương 2587: Đại kế của ba nước (2) Chương 2587: Đại kế của ba nước (2)Chương 2587: Đại kế của ba nước (2)

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, sở dĩ lúc trước chọn dùng phương án cư trú phân tán, trừ tài nguyên có hạn không thể khiến quá nhiều người tập trung cùng một chô ra, có một bộ phận nguyên nhân là để tránh gặp phải quái quyệt cường đại tập kích, dẫn tới tổn thất quá lớn.

Nhưng hiện tại đại kiếp tiến đến, tụ tập cùng một chỗ ứng đối đại kiếp, loại cách làm này cũng rất bình thường, trên thực tế Đại Ngụy cũng có phương án tương tự, nhưng trước khi loại hình của đại kiếp vẫn chưa xác nhận, chưa thực thi mà thôi.

Chỉ là kế hoạch Tống Tu Học đề xuất càng to lớn hơn, nối ba nước thành một địa vực hình tuyến tập trung, nếu có thể chia sẻ tài nguyên, có lẽ khi đại kiếp tới, có thể bảo hộ được nhiều người hơn.

Tống Tu Học lại cung kính nói với Đại Ngụy Thiên Tử trên hoàng tọa, - Trước khi đến, Quốc chủ của hai _ nước chúng ta đều đã đồng ý với kề hoạch này, nều Đại Ngụy đồng ý, vậy kề hoạch này có thể thực thi, một khi hình thành một tuyển, đổi với ba nước mà nói là một chuyện tôt, mong Thánh Thượng đáp ứng.

- Kế hoạch này là ai nghĩ ra?

Trần Chửng hỏi, trong lòng hắn cũng rầt chân động, hơn nữa kê hoạch này có tính thực thi tốt, đổi với ba nước mà nói, quả thật là lợi nhiều hơn hại. - Đây là hai nước chúng ta tụ tập rất nhiều người mới thương lượng ra.

La Chinh Thiên cười nói.

- Nghe thì không tổi.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nhíu mày nói:

- Nhưng trước khi chưa xác nhận đại kiếp là gì, tập trung người lại, là một chuyện rất nguy hiểm.

- Những gì Đại tiên sinh vừa nói, chúng ta cũng đã nghĩ tới rổi.

La Chinh Thiên nói:

- Chúng ta vẫn đang tìm kiếm một phương lược hợp tác thích hợp với ba nước, hiện tại đã có sơ hình, nhưng cũng bởi vì chỉ có sơ hình, trước khi chưa hoàn thành, chúng ta không triển lăm cho các vị.

- Mấu chốt là chúng ta hi vọng chư vị đang ngổi đây nhìn thây thành tâm kết minh của hai nước Lương Việt và Đại Ngụy.

Vương Đạo Tử hừ một tiếng nói:

- Nếu chỉ là kết minh trên trình độ nhất định, Đại Ngụy chúng ta tất nhiên sẽ bằng lòng, chỉ là ngươi hi vọng kết minh đến dạng trình độ gì? - Trung Tướng đại nhân có ý gì? Tống Tu Học trầm giọng nói:

- Đại kiếp buông xuống, ba nước chúng ta kết minh chính là phải bứt bỏ thành kiển, không hề giữ lại.

- Đúng vậy, nếu không phải là kết minh không hể giữ lại, vậy thì có ý nghĩa gì?

La Chinh Thiên nói.

- Điều đó là không thể.

Diệp Cao Sơn sầm mặt nói:

- Chúng ta không thể kết minh không hề giữ lại với các ngươi.

Mắt thấy sắp cãi nhau, Đại Ngụy Thiên Tử trên hoàng tọa lên tiếng. - Được rồi, kỳ thật người trong điện đều hiểu rõ, lần này hai nước Lương Việt tới là vì gì, thực chất của kết minh lại vì gì, cứ nói như vậy là rất không có ý nghĩa.

Đại Ngụy Thiên Tử bực mình nói:

- Ta hi vọng các ngươi nói chuyện thăng thắn đi.

Trong điện trở nên im lặng, rất nhanh La Chinh Thiên khẽ cười nói:

- Thánh Thương đã nói vậy, xin thứ cho ta nói thăng, hai nước Lương Việt hi vọng trước khi kết thành đồng minh, có thể có được một số danh ngạch vào cung lúc đại kiếp tới.

- Các ngươi muốn bao nhiêu?

Đại Ngụy Thiên Tử hỏi.

- Chúng ta không cần nhiều lắm, chỉ cần mười vạn danh ngạch.

Tống Tu Học vội nói.

Hai nước Lương Việt muốn hai mươi vạn danh ngạch, Kính Cung chỉ có thể dung nạp một trăm vạn người, nói. cách khác hai nước Lương Việt muốn lây đi một phân năm danh ngạch. Tiêu Hội cười lạnh nói:

- Nếu các ngươi chỉ là muốn hơn . mười danh ngạch, chúng ta sẽ nể tình là nước láng giếng, mà cho các ngươi, nhưng các ngươi muôn hai mươi vạn danh ngạch, là dựa vào cái gì?

- Hữu Tướng đại nhân nói rất có lý. Đông Môn Xuy Địch cười khẩy nói:

- Lương Việt cộng lại cũng không đủ cho Đại Ngụy chúng ta đánh, dựa vào cái gì mà cho các ngươi hai mươi vạn danh ngạch?

Nếu Đại Ngụy nhỏ yếu, không bằng Lương Việt, bị bức phải chia ra danh ngạch vào cung, vậy cũng là chuyện đành bất lực, nhưng Đại Ngụy cường thịnh hơn xa Lương Việt, cho dù Lương Việt cộng lại đối kháng với Đại Ngụy, cũng không thể thắng.

Nếu không phải Đại Ngụy Thiên Tử không có suy nghĩ dã tâm bừng bừng, cự tuyệt vô số lần các đại thần trong triều ý đồ tiến hành chiến tranh thôn tính đối với Lương Việt, hai nước Lương Việt đã sớm trở thành phụ thuộc của Đại Ngụy.

Hành động đòi hỏi danh ngạch vào cung của hai vị sứ giả Lương Việt là vớ vẩn nực cười giống như hai tiểu hài tử muốn thử cướp kẹo trong tay một võ giả cường đại.

Như vậy cũng khó trách Đông Môn Xuy Địch lên tiếng châm chọc.

Đối mặt với sự châm chọc của Đông Môn Xuy Địch, Đông Việt Đại Học Sĩ Tống Tu Học và Tây Lương Đại Tướng Quân La Chinh Thiên không hề sinh ra quá nhiều cảm xúc, bởi vì khi bọn họ nói ra như vậy đã dự đoán được sẽ bị làm nhục như vậy. - Hồi bẩm Thánh Thượng.

Đông Việt Đại Học Sĩ Tống Tu Học khom mình hành lê nói:

- Thông Thiên Kính thuộc về Đại Ngụy, chúng ta tôn trọng Đại Ngụy, cho nên hai nước không nghĩ tới đòi danh ngạch vào cung miễn phí, hai nước Lương Việt nguyện ý trả một cái giá cực cao cho mười vạn danh ngạch của mình.
Bình Luận (0)
Comment