Chương 2588: Ra giá
Chương 2588: Ra giáChương 2588: Ra giá
- Cái giá gì?
Đại Ngụy Thiên Tử hỏi.
= II kết minh ra, hai nước nguyện ý tổng cộng đưa ra hai ngàn khôi Quý Anh để đổi lây hai mươi vạn danh ngạch vào cung.
La Chinh Thiên nói.
Quý Anh.
Trong điện là một trận trầm mặc, ánh mắt Chu Phàm lấp lánh, Quý Anh là một loại tài liệu rất đặc thù, có thể cung cấp năng lượng to lớn cho tu sĩ hoặc trận pháp, khiên nó biên thành cường đại hơn, trừ di chứng phụ tải do khi sử dụng lực lượng sẽ vượt xa thường quy mà dẫn tới, dường như không có nhiều di chứng khác.
Quý Anh chủ yếu được nắm giữ trong tay quan gia Đại Ngụy, trong Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ cũng bảo tồn có ba khối Quý Anh, nhưng quan gia đã làm ra cảnh cáo đối với tất cả người có Quý Anh, nếu không phải lúc thật cần thiết, không thể sử dụng Quý Anh, dường như số lần sử dụng Quý Anh là không thể quá nhiều, nếu vượt quá số lần, người sử dụng sẽ phát sinh một số chuyện quỷ dị khó có thể tưởng tượng.
Cho nên Chu Phàm chưa từng dùng Quý Anh, mà là cất ở Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ, dùng khi cần gấp.
Loại tài liệu này rất đặc thù, có thể vô hạn lặp lại vô hạn, trên tư liệu quan gia đưa ra có ghi rõ, cơ hổ không có Quý Anh nào bởi vì độ từng sử dụng mà năng lượng hao hết rồi biến mất, nói là cơ hổ, là vì thỉnh thoảng sẽ có mấy khối vô duyên vô cớ biến mất, nhưng không ai có thể xác nhận có phải bởi vì nguyên nhân năng lượng hao hết hay không.
Tác dụng Quý Anh có thể mang tới quá lớn, có thể nói là một loại vật tư chiến lược của quan gia. Chu Phàm tính toán, Quý Anh các thế lực lớn Đại Ngụy đang có cộng lại là không vượt quá năm ngàn, Quý Anh là vật quý giá được lưu truyền tới từ nơi cực kỳ xa xôi, cho dù Đại Ngụy cũng không biết lai lịch của nó, Tây: Lương và Đông Việt cũng không thể biêt, nhưng Quý Anh lưu truyển đến bên này thật sự quá ít.
Hiện tại Tây Lương và Đông Việt chịu lây ra hai ngàn Quý Anh, sợ răng đã là móc hết hơn nửa của cải của bọn họ. Cái giá như vậy không thể nói là không khiền người ta động lòng. Nhưng vấn để là hai mươi vạn danh ngạch vào cung và hai ngàn khổi Quý Anh bên nào nặng bên nào nhẹ?
Chu Phàm trong nhất thời rất khó cân nhắc ra.
Người trong điện cũng đang đoán định cái giá hai nước Lương Việt đưa ra, trong nhãt thời nhân tâm hoang mang.
Tống Tu Học và La Chinh Thiên cũng lăng lặng chờ.
- Tống đại học sĩ, La đại tướng quân, chúng ta cần thương nghị một chút, phiền các ngươi tới trắc điện nghỉ ngơi một lúc.
Đại Ngụy Thiên Tử thấy chúng thần không ai mở miệng, hắn liền nói. Tống Tu Học và La Chinh Thiên theo Long công công rời khỏi Tử Nguyên Điện.
Tống Tu Học và La Chỉnh Thiên vừa đi, Đại Ngụy Thiên Tử lại nói:
- Hiện tại đã không còn người ngoài, chư vị khanh gia có thể nói thoải mái. - Hổi bẩm Thánh Thượng, thần cho răng không thể. Diệp Cao Sơn nói trước:
- Hai ngàn khối Quý Anh đương nhiên quý trọng, nhưng làm sao có thể cùng đánh đồng với hai mươi vạn danh ngạch vào cung, đó chính là hai mươi vạn mạng người sông sờ sờ.
- Thần cho rằng có thể cân nhắc. Trần Chửng phản bác:
- Hai ngàn khối Quý Anh có thể mang tới tác dụng rất lớn trong đại kiếp, có thể cứu được đâu chỉ là hai mươi vạn mạng người?
- Trần đại nhân cũng nói ra suy nghĩ của ta, so sánh với hai mươi vạn danh ngạch vào cung, hai ngàn khối Quý Anh có thể có tác dụng lớn hơn.
Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng sắc mặt nghiêm túc nói. Bởi vì là trường hợp là như vậy, Đoan Mộc Tiểu Hồng gọi sư đệ của mình là Trần đại nhân, chứng tỏ mình công và tư rõ ràng.
- Đại kiếp cũng không biết là bộ dạng gì, làm sao có thể xác nhận Quý Anh có thể mang tới tác dụng?
Vương Đạo Tử trầm giọng nói:
- Nếu một chút tác dụng cũng không mang tới, vậy chăng phải là tổn thất lớn à.
- Quý Anh bất kể được tu sĩ sử dụng hay là dùng để thủ hộ đại trận, đều có thể mang tới tác dụng quan trọng, nều Quý Anh cũng không mang tới . tác dụng, vậy ta cho rang lần đại kiếp này, không ai có thể chống đỡ qua được.
Trần Chứng lạnh lùng nói.
- Cho dù Quý Anh có thể tạo được tác dụng lớn, thần cho rằng cũng không thể đối.
Tiêu Hội nói:
- Danh ngạch vào cung lần này sớm đã được định ra rồi, trong một trắm vạn danh ngạch làm sao có thể phân ra hai mươi vạn được? Ai nguyện ý lấy ra danh ngạch nhà mình? Thư viện à? Trần Chửng cười nhạo nói:
- Phân ra danh ngạch, tất nhiên các phương thể lực dựa theo tỉ lệ mà chia đều, đây cũng không phải chuyện riêng, mà là chuyện công.
Trần Chửng, Đoan Mộc Tiểu Hồng và Tam Tướng lại vì thê mà tranh cãi. Chu Phàm thân là Hàn Bắc Đạo Chủ không dám lên tiếng giúp thư viện, cũng tạm thời không cần hãn lên tiếng, mới đầu hắn có chút kinh ngạc, vì sao Đại tiên sinh và Ngũ tiên sinh muốn kiên trì đổi Quý Anh, mà Tam Tướng lại nói không thể đổi... Hắn nghe hai bên tranh cãi, rất nhanh liền hiểu được nguyên do trong đó.