Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1903 - Chương 2589: Ra Giá (2)

Chương 2589: Ra giá (2) Chương 2589: Ra giá (2)Chương 2589: Ra giá (2)

Thư viện muốn đổi, là vì bách tính, hai ngàn Quý Anh có thể bảo hộ được nhiều dân thường hơn, mà hai mươi vạn danh ngạch được chia ra... Bởi vì một sô tỉnh anh như võ giả Phù Sư là không thể động, nêu không việc trùng kiến sau đại kiếp là không có ai để sử dụng.

Cho nên một khi quyết định đổi, hai mươi vạn danh ngạch đền lúc đó chắc phần lớn sẽ được phân ra từ trong _ danh ngạch của thể gia đại tộc quyền quý.

Tam Tướng cũng nghĩ tới điểm này, cho nên mới kiên quyết phản đổi! Đây là nguyên nhân căn bản hai bên bọn họ tranh luận.

Chuyện Chu Phàm có thể nhìn rõ, hai vị Đại Tiểu Phật Tự Quốc sư và Đông Môn Xuy Địch cũng có thể nhìn rõ.

- Ý của năm người các ngươi ta đều hiểu. Đại Ngụy Thiên Tử lên tiếng cắt ngang tranh luận của bọn họ,

- Hai vị Quốc sư, Chu khanh gia, Đông Môn khanh gia, ý kiến của bổn người các ngươi thể nào?

Tam Tướng, Đoan Mộc Tiểu Hồng, Trần Chửng lập tức ngậm miệng lại.

- Thần cho rằng có thể đổi.

Chu Phàm lập tức cờ xí rõ ràng ủng hộ thư viện, đây không chỉ là bởi vì hắn vồn chính là thuộc bên thư viện, lại bởi vì hắn cũng đồng ý với chủ trương của bọn Đại tiên sinh.

Chu Phàm nói như vậy, không ai cảm thấy bất ngờ, mẫu chốt là ý kiến của hai vị Quốc sư và Đông Môn Xuy Địch. Đại Phật Tự Tuệ Hư nói:

- A di đà Phật, thần cho rằng hành động trao đổi Quý Anh này quá mạo hiểm, cho nên không tán thành dùng đề trao đổi.

Trong lòng Chu Phàm kinh ngạc, hắn vồn cho rằng Đại Phật Tự sẽ đồng ý, chỉ f không ngờ Đại Phật Tự lại phản đổi!

Tiểu Phật Tự Tuệ Nguyên nói:

- Thần cho rằng tác dụng của Quý Anh lớn hơn, đền lúc đó có thể cứu được nhiều người hơn, có thể đối. Giống như là thích làm ngược lại, Đại Phật Tự phản đổi, Tiểu Phật Tự ngược lại là tán thành.

Vậy hiện tại có bốn người tán thành, bổn người phản đổi, còn lại Đông Môn Xuy Địch.

Tất cả mọi người nhìn Đông Môn Xuy Địch hình thể to lớn, thịt béo trên - mặt Đông Môn Xuy Địch run lên, hắn ho khan một tiêng nói: - Thần cho rằng hai bên đều nói có lý, lại nhất thời không biết ai nói có lý hơn.

Chu Phàm thiếu chút nữa thì trợn mắt, thượng quan này của hẳn, đúng là phái trung lập thiết thực, chuyện gì cũng không nguyện ý tỏ thái độ, - người nào cũng không nguyện ý đắc tội.

Nếu không phải thực lực của hắn đủ mạnh, loại phái trung lập như hắn đã sớm bị các đại phái hệ đấy xuống đài rồi.

Bốn người tán thành bốn người phản đối, một người chẳng khác nào là bỏ quyển.

Đương nhiên đây cũng không phải bỏ phiếu, không phải nói ai nhiều thì người đó thắng, vẫn phải xem Đại Ngụy Thiên Tử lựa chọn thế nào. Đại Ngụy Thiên Tử ngồi trên hoàng tọa, không ai nhìn thấy vẻ mặt của hăn, rất nhanh hắn liền mở miệng.

- Chư vị khanh gia đang ngồi đây đại đa số đều không biết, vì sao ta đồng ý để hai nước Lương Việt phái sứ tiết tới trao đổi hợp tác?

Chu Phàm nghiêm túc lắng nghe, cái này hắn quả thật không biết.

- Đó là bởi vì hai nước Lương Việt nói nều Đại Ngụy không đồng ý hợp tác, vậy trước khi đại kiếp tiền đến, chúng sẽ liên thủ đánh trước một trận với Đại Ngụy.

Đại Ngụy Thiên Tử nói ra nguyên nhân.

- Thánh Thượng, Đại Ngụy chúng ta không muôn chiền, nhưng chưa bao giờ sợ chiên.

Trần Chửng sầm mặt nói: - Có hợp tác hay không, căn bản không cần cân nhắc tới vấn để này, nều thực sự muồn đánh nhau, vậy đó chính là trước khi đại kiếp tiến đền diệt sạch bọn họ.

Lời Trần Chửng nói, không ai lên tiếng phản đổi, với quốc lực của Đại Ngụy quả thật có thể làm được loại chuyện này.

- Đại Ngụy chúng ta đương nhiên không sợ uy hiếp như vậy.

Đại Ngụy Thiên Tử thản nhiên nói:

- Nhưng Trần khanh gia, nếu thực sự khởi binh qua, muốn đánh thắng chiến tranh với Lương Việt, muôn tiêu diệt Lương Việt, Đại Ngụy chúng ta cũng khó tránh khỏi sẽ có tổn thất. - Thời điểm đại kiếp buông xuống, đánh một hổi chiến tranh với hai nước, đối với Đại Ngụy chúng ta mà nói, không phải là chuyện tốt.

Bọn Chu Phàm nhất thời trầm mặc, Đại Ngụy quả thật là mạnh hơn Lương Việt cộng lại, đánh nhau khẳng định là có thể thắng, nhưng sau khi thắng, cho dù muốn từ trong Lương Việt hút lại máu để bù lại tổn thất của Đại Ngụy, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.

Mà vạn nhất đại kiếp tới quá nhanh, chiến tranh như vậy đương nhiên không có lợi, nếu không phải cần thiết, thật sự không nên đánh.

- Ở lần đại kiếp trước, tiền triểu của hai nước Lương Việt, cũng từng đòi danh ngạch vào cung của với Đại Ngụy, lúc ấy Đại Ngụy không cho, về sau trước đại kiếp, ba nước hỗn chiến, Đại Ngụy thắng, nhưng thắng cũng trả một cái giá không nhỏ, sau khi đại kiêp tiên đền, cho nên chết nhiều người không nên chết hơn.

Đại Ngụy Thiên Tử nói ra lịch sử mà có một số người không biết,

- Cho nên ý của ta là có thể không đánh thì không đánh, yêu cầu của bọn họ cũng không quá phận, hai mươi vạn danh ngạch đổi lầy hai ngàn Quý Anh, có thế nào cũng không thiệt.
Bình Luận (0)
Comment