Chương 2616: Rời thành
Chương 2616: Rời thànhChương 2616: Rời thành
Hắn chỉ một cái, sáu đạo phi kiếm vù vù bay ra, đồng thời còn chập lại với nhau.
Vùi
Một thanh ngân kiếm to lớn lướt qua vô số căn nhà, trong nháy mắt đã tới trước người Chu Phàm.
Kiếm ý càn quétl
Máu toàn thân Chu Phàm bắn toé ra, tai mắt mũi miệng đều đó máu chảy. Chỉ là một kiếm này đã khiến hắn bị thương nặng.
Trong phường thị để lại một vết kiếm to lớn.
Mà thương thế của Chu Phàm đang. nhanh chóng khép lại, tốc độ của hắn ngược lại nhanh hơn.
Ở trong lòng hắn vội vàng thử kêu gọi Vạn Quốc Chi Hoàng, chỉ là Vạn Quốc Chi Hoàng không đáp lại...
Chu Phàm chửi một câu, vội vàng thuần di bỏ chạy về phía sau.
Nhưng Vạn Quốc Chỉ Hoàng từng nói trừ khi vô cùng nguy hiểm, nếu không sẽ không giúp hắn, hắn không ngờ Vạn Quồc Chi Hoàng thật sự không để ý đến hắn, thể vân chưa đủ nguy hiểm sao?
Có điều hiện đang nói gì cũng vô dụng, hắn chỉ có thể bỏ chạy.
Mộc Cầu Kiếm ổ một tiếng, hắn không ngờ một kiểm này của hắn chém xuống, Chu Phàm này vần chưa chết, còn có thể tiếp tục đào tấu.
- Ta cũng muốn xem ngươi có thể thừa nhận được mầy kiểm của ta? Sắc mặt Mộc Cầu Kiếm lạnh lùng. Hắn biến mất tại chỗ, đuổi theo phương hướng của Chu Phàm.
- Kiếm đáng sợ quái
Trên mặt Trứu Thâm Thâm lộ ra vẻ sợ hãi, nều một kiểm vừa rồi là nhằm về phía hăn, vậy hắn khăng định đã chết.
- Chu Phàm không sao chứ?
Hắn có chút lo lắng nghĩ, chỉ là hắn tới cũng không giúp
- Tiểu Trứu, cơ hội tới rồi.
Trên mặt Áo công công lộ ra vẻ cao hứng.
Theo tu sĩ đó rời đi, trước cửa cung quả nhiên đã phát sinh biển hóa, sau khi các hoàng tử có phản ứng, không cam lòng rời đi, ngược lại phát động một kích toàn lực. Cửa cung bị đánh phá, các hoàng tử mang theo người của bọn họ xông vào Kính Cung.
Vẻ cao hứng Trên mặt Áo công công rât nhanh liền thu liêm, sắc mặt ngưng trọng nhìn Trứu Thâm Thâm, - Tiểu Trứu, hiện tại trong cung rất nguy hiểm, ngươi ở lại đây chờ ta.
- Đại nhân, đừng vội nói lời này. Trứu Thâm Thâm nói:
- Từ thời khắc đại nhân dẫn ta ra khỏi thôn, mạng của ta chính là của đại nhân.
- Tiểu Trứu.
Áo công công dùng tay áo nhanh chóng lau mắt,
- Vậy chúng ta cùng đi. Áo công công và Trứu Thâm Thâm chạy tới cửa cung, có một đám người từ trong Kính Cung xông ra.
Trứu Thâm Thâm vội vàng rút kiếm mang theo Ão công công lui sang một bên.
Đám người đó là vây quanh Lý Huyền Nguyệt, hiện tại bọn họ mới tìm được cơ hội trốn thoát.
Lý Huyền Nguyệt nhìn Trứu Thâm Thâm và Áo công công nói:
- Bên trong rất nguy hiểm, đừng vào. - Tiểu Trứu, đừng để ý đến hắn, chúng ta đi.
Lúc này Áo công công nào còn quản được nhiều như vậy, cho dù bên trong là đầm rồng hang hổ, hăn cũng phải xông vào một lấn.
Đương nhiên sẽ không nghe lời nói của một người lạ.
Trứu Thâm Thâm đi theo bên cạnh Áo công công chạy vào Kính Cung, hắn lờ mờ cảm thấy Lý Huyền Nguyệt có chút quen mắt, nhưng rất nhanh ị không nghĩ việc này nữa, hiện tại hăn phải một lòng bảo vệ tốt đại nhân.
Lý Huyền Nguyệt thấy Áo công công và Trứu Thâm Thâm không nghe hẳn, chỉ nhíu mày một cái, mang theo người của mình phóng ra bên ngoài, sau khi hắn thấy có thể liên hệ với ngoại giới, lấy ra truyền âm ngọc, chỉ là bên kia truyền âm ngọc không có bất kỳ tin tức gì.
- Hắn ở đâu?
Lý Huyền Nguyệt thở dài nói, hiện tại Kính Đô hoàn toàn rối loạn, hắn cũng không thể bận tâm nhiều như vậy, chỉ có thể thu hổi truyền âm ngọc. Cũng may hắn có lòng tin đối với thực lực của người đó. - Điện hạ, chúng ta đi đâu?
Có người lên tiếng hỏi.
- Chúng ta trước tiên rời khỏi Kính Đô đã.
Lý Huyền Nguyệt suy nghĩ một chút nói.
Tốc độ của Chu Phàm thi triển đến cực hạn, nhưng tốc độ của Mộc Cầu Kiểm ở phía sau cũng không chậm, nhất là sáu thanh phi kiểm đó của hắn, có thể từ trong không gian không ngừng qua lại, trực tiếp đền trước người hẳn.
Trên người hắn có thêm nhiều không đêm được nhiều không đầm được. Phi kiếm này không chỉ ẩn chứa chân nguyên cường đại, còn mang theo kiếm ý, khiến cho thương thế Minh Tức Nghịch Luân Thể của hắn khép lại cũng biển thành có chút chậm chạp. Đương nhiên nếu cho hắn cơ hội nghỉ ngơi, những thương thê này không tính là gì.
Nhưng sáu thanh phi kiếm này xuất quỷ nhập thần, liên tục muốn thử giêt Chu Phàm.
Không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn được sáu thanh phi kiểm này, rất có khí thể thần cản giết thần, phật cản giết phật.
Đây là Kiếm tu triệt để.
Nơi phi kiếm đi qua, bất kể là người hay là nhà cửa đều nhao nhao đổ sập, kiểm ý tràn ngập trong không trung. Chu Phàm đã đến gần trước cửa thành.
Cửa thành sớm đã mở rộng, có người đang chạy ra khỏi thành để tị nạn. Chu Phàm chỉ thân thể nhấp nhoáng đã chạy ra khỏi Kính Đô.
Mộc Cầu Kiếm không nhanh không chậm đi sau lưng Chu Phàm, hắn bước ra một bước liền đi ra mây chục trượng, cũng rời khỏi Kính Đô, thi triển chính là một loại thuật pháp loại hình tốc độ.