Chương 2633: Các chủ (2)
Chương 2633: Các chủ (2)Chương 2633: Các chủ (2)
Các chủ nghĩ một chút rồi nói:
- Có tu sĩ nói bí mật mà các đời Thiên Tử Đại Ngụy giữ kín là về bước vào cảnh giới chí cao của tu sĩ, cũng có tu sĩ nói bí mật các đời Thiên Tử Đại Ngụy giữ kín là về quái quyệt...
- Bí mật mà Chỉ có các đời Thiên Tử Đại Ngụy mới có thể biết, rồt cuộc là dạng bí mật gì?
Đại Ngụy Thiên Tử cười khẽ,
- Không cần thiết phải dùng ngôn từ để thử, bất kể bí mật này là gì, ta đếu sẽ không nói với ngươi.
- Là không muốn nói cho ta biết hay là không thể nói?
Ánh mắt Các chủ lấp lánh nói.
- Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được. Đại Ngụy Thiên Tử nhắm mắt lại, - Muốn biết, có thể thử tiến vào trong điện, chỉ cần thăng ta, cho dù ta muốn không nói cũng không được. - Cho dù ta có nắm chắc nhất định, cũng không dám vào điện, nều ta thua, ngươi khăng định sẽ giết ta. Các chủ đứng lên vỗ vỗ quần áo, hắn bán phương pháp phong cầm Thông Thiên Kính cho thể gia Tam Tướng, Đại Ngụy Thiên Tử khẳng định là hận hăn tới thầu xương.
- Thua đương nhiên phải trả một cái giá cực đắt.
Đại Ngụy Thiên Tử cười nói:
- Ngươi lại không dám tiến vào, trong lòng cũng có thể hiểu, ta sẽ không nói với ngươi bí mật đó, vì sao phải uống công chạy đền đây một chuyển?
- Ta cũng biết là hi vọng xa vời, nhưng cứ muốn thử tới hỏi một chút. Các chủ nói:
- Bí mật chính là được khai thác ra trong thử liên tục, ta khăng định sẽ nghĩ cách biết được bí mật mà Đại Ngụy Thiên Tử các ngươi gìn giữ. Thân thể của các chủ tiêu tán, trận pháp thể gia Tam Tướng bày ra không thể ngăn cách đại nhân vật như hẳn. Các chủ vừa đi, Đại Ngụy Thiên Tử cúi đầu suy tư, rất nhanh trên mặt lộ ra vẻ giều cợt, những kẻ ở ngoại giới không phải ngấp nghé Thông Thiên Kính thì chính là ngấp nghé bí mật tương truyền các đời của Đại Ngụy Thiên Tử, chỉ là bọn họ vĩnh viên không có được một thứ nào trong đó. Hắn lại nhìn về phía Tất Hắc Hoàng Tọa trên bậc tử ngọc, khẽ thở dài,
- Lúc trước ngươi từ bỏ tất cả thật sự có đáng không? Vấn để này một mực khiến các đời quân vương Đại Ngụy hoang mang, . không ai biết vì sao hẵn phải từ bỏ tất cả?
Thứ hắn từ bỏ quá quý giá.
- Thiệt công công bị Cha nuôi giết, nhưng đồng đảng của Thiệt công công vân chưa chết.
- Bọn họ chưa chết, thù của cha nuôi cũng ch báo.
Áo công công nhìn ba nghĩa đệ còn sông sót, nói:
- Nhưng bọn họ hiện tại thế lớn, các ngươi không có lôi với cha nuôi, cho dù các ngươi từ bỏ báo thù cho cha nuôi, đi sông cuộc sông màmình muốn, cũng không phải là không thể được. Ba người Đinh công công ngơ ngác nhìn nhau, Đỉnh công công hỏi:
- Áo đại ca, vậy còn ngươi? Ngươi có suy nghĩ gì?
- Ta khác với các ngươi.
Áo công công nói:
- Ta cùng cha nuôi một mực sống nương tựa lần nhau, không có cha nuôi thì không có ta, thù của cha nuôi ta đương nhiên phải báo cho hắn.
Ba người Đinh công công đều nhìn nhau, sau đó đếu hơi gật đầu.
Đinh công công cười nói:
- Áo đại ca, tình cảm của chúng ta và cha nuôi không bằng ngươi và cha nuôi, nhưng cha nuôi nhận chúng ta làm nghĩa tử, chưa từng bạc đãi chúng ta một chút nào, chúng ta cũng là nghĩa tử của hắn, lấy đâu ra đạo lý cha nuôi bị giết, lại không báo thù cho hăn.
- Các ngươi thật sự nghĩ kỹ chưa?
Áo công công hỏi:
- Có thể sẽ mất mạng đó.
- Nghĩa tử của Long công công sao lại tiêc mạng.
Hứa công công xụ mặt nói.
Bàn công công nói:
- Đúng vậy, Áo đại ca đừng dài dòng nữa.
Áo công công chỉ khẽ gật đầu, sau khi cha nuôi chết, cả người hắn cũng biển thành ổn trọng hơn rất nhiều.
Bốn người thương lượng, hiện tại cha nuôi chết rổi, vậy nhân mạch phần tán ở các nơi của hẳn là phải nghĩ cách thu nạp lại, trì hoãn thêm một chút có thể sẽ tan tác.
Báo thù mà không có lực lượng thì khăng định là không được.
Ba người Đỉnh công công, Hứa công công, Bàn công công cáo từ Áo công công, khởi hành đi làm việc.
Sau khi ba người Đỉnh công công đi rồi, Áo công công ngổi dưới mái hiên. Thư viện thu dụng bọn họ, nhưng hiện tại Kính Đô hình thành cục diện bề tắc, bọn họ muốn báo thù, cũng - không phải trong nhất thời là có thể làm được, cái này cần thời gian.
Hắn không phải suy nghĩ chuyện báo thù, hắn đang nghĩ về cha nuôi.
Áo công công tĩnh tọa không bao lầu, Trứu Thâm Thâm xuất hiện bên cạnh hăn.
- Năm đó ta chỉ là một tiểu thái giám trong cung, bởi vì lại ngu vừa nhát mà thường xuyên năm bắt nạt, về sau gặp được cha nuôi cũng vừa sa sút.
- Khi đó cha nuôi rất thảm, chỉ là vì đắc tội với những người đó, thường xuyên không được ăn cơm, ta thấy một lão nhân như hắn rất đáng thương, liền chia cơm của mình cho hắn.
- Cứ như vậy, cha nuôi nghèo túng nói hắn muốn nhận ta làm nghĩa tử, ta á, cũng không nghĩ quá nhiều, nhận hắn làm cha nuôi.
- Về sau cha nuôi được đề bạt, không ghét bỏ ta tập võ không được, người lại ngu, một mực dân dắt ta.