Chương 2634: Thiên hạ vô thủ
Chương 2634: Thiên hạ vô thủChương 2634: Thiên hạ vô thủ
- Tiểu Trứu.
Trên mặt Áo công công lộ ra nụ cười nói:
- Nếu ta có nghĩa tử ngu như vậy, ta đã sớm một cước đá văng rồi, cũng là cha nuôi hỏng não, cho rằng ta có ơn với hắn, coi ta như hắn đẻ ra.
Trong lòng hắn một mực biết mình là dạng người gì, chỉ là không nói ra mà thôi.
- Đại nhân.
Trứu Thâm Thâm nói:
- Long công công không phải hỏng. não, mà là trọng ân nghĩa, trong mắt người ngoài, đó có thể chỉ là một bát cơm.
- Có người năm đó sắp chết đói, một cái bánh bao cứu hãn một mạng, hãn cảm thầy ta trả lại cho ngươi một trăm cái bánh bao là đủ rối. - Nhưng có người sẽ không nghĩ như vậy, đây không chỉ là vần để một bát cơm, với Long công công, đó là ân tình cứu mạng.
Giống như lúc trước ngươi vươn tay dân ta ra khỏi thôn vậy... Trứu Thâm Thâm yên lặng bổ sung một câu ở trong lòng.
- Ta cho cha nuôi chỉ là ơn một bữa cơm.
Áo công công cúi đầu nói,
- Nhưng ta nợ cha nuôi nhiều như vậy, nên trả thể nào?
- Đại nhân.
Trứu Thâm Thâm nghiêm trang nói: - Ta nguyện ý tận lực đi trả thay đại nhân, từ hôm nay trở đi, ta chính là thanh kiầm báo thù trong tay đại nhân, chém hết tất cả cừu địch, mới có thể vào vỏ.
Hắn lập chí nguyện to lớn thứ hai. Một đám người từ trận pháp truyền tông đi ra.
Bốn người cầm đầu quay đầu nhìn về phía Kính Đô, sắc mặt phức tạp.
Bốn người này phân biệt là Tây Lương Đại Tướng Quân La Chinh Thiên và Cuồng Huyết Tông Chủ Thiên Hạ Đệ Tam, Đông Việt Đại Học Sĩ Tông Tu Học và Âm Tước Tỉ Thủ Chiến Vô Cực. Bọn họ cũng không ngờ thế cục lại biên thành như vậy.
Thái độ cường ngạnh của Đại Ngụy Thiên Tử, khiển cho danh ngạch vào. cung hai mươi vạn của bọn họ đã biển thành bọt nước. Lợi ích Bọn họ có thể có được thật sự quá Ít, hiệp định với thê gia Tam Tướng cũng thành giây lộn.
Quan trọng nhất chính là hai mươi vạn danh ngạch vào cung, không có hai mươi vạn danh ngạch vào cung... - Lần này phiền rồi...
Đông Việt Đại Học Sĩ Tống Tu Học thở dài nói:
- Sớm biết vậy, hai mươi vạn danh ngạch cũng tồt.
- Đại Học Sĩ việc gì phải nói lời này. La Chinh Thiên thản nhiên nói:
- Cho dù chúng ta không tham dự vào việc này, Đại Ngụy Kính Đô vần phát sinh cung biển, kết quả nói không chừng vần sẽ biển thành như vậy.
- Ngươi thật sự định dựa theo lời Đại Ngụy Tam Tướng mà làm à?
Tống Tu Học híp híp mắt hỏi.
- Chuyện có lợi với Tây Lương như vậy, vì sao ta không làm?
La Chinh Thiên cười ha ha nói,
- Đại Ngụy Đã không có Thông Thiên Kính, chỉ là một lão hổ không răng, đương nhiên phải tận lực đoạt thức ăn trước miệng hổ, có thể nuốt vào bao nhiêu hay bây nhiêu.
- Nhưng vấn đề là, đại kiếp vừa tới, ngươi nuốt vào nhiều thứ như vậy cũng có tác dụng gì? Nói không chừng còn mât nhiều hơn được. Tống Tu Học nói.
- Ngươi cảm thấy vấn đểThông _ Thiên Kính sẽ một mực giắng co tiếp sao?
La Chinh Thiên nói: - Kỳ thật ta cũng không biết kết quả sẽ như thể nào, nhưng nói không chừng sẽ có một ngày, Thông Thiên Kính có thể khôi phục lại thì sao? Vậy bất kể là ai năm giữ Thông Thiên Kính, lợi thể trong tay chúng ta là càng nhiều càng tốt.
Tống Tu Học bừng tỉnh đại ngộ.
La Chinh Thiên không nhiều lời với Tổng Tu Học, hắn cùng Thiên Hạ Đệ Tam dân theo người Tây Lương rời đi. Tống Tu Học và Chiến Vô Cực cũng dân theo người Đông Việt đi về phương hướng Đông Việt.
- Tống đại nhân, La Chinh Thiên đang kích động ngươi.
Chiến Vô Cực nhắc nhở.
- Cái này ta đương nhiên biết. Tống Tu Học gật đầu nói:
- Kỳ thật hắn cũng không che giấu ý đồ của mình, đây là dương mưu, nhưng không thể không thừa nhận, làm như vậy quả thật chỉ có lợi chứ không có hại, sau khi trở về, chúng ta sẽ thương lượng với Thánh Thượng một chút.
Tống Tu Học không nói việc này nữa, hẳn thở dài trong lòng, nếu chuyển này thuận lợi, việc gì phải như vậy? Trong phòng chỉ có Tam Tướng.
- Bọn họ thật sự đi rồi.
Diệp Cao Sơn ho khan nói.
Bọn họ mà hắn nói là đám người Tây Lương và Đông Việt.
- Bọn họ đương nhiên là đi, đối với bọn họ mà nói, ở lại cũng không có ý nghĩa, bọn họ đương nhiên sẽ không ở lại.
Tiêu Hội nói:
- Như vậy, chúng ta mất đi hai cao thủ.
Trên mặt Tiêu Hội lộ ra vẻ lo lắng, Chu Phàm đáng giận đó giết ba Linh Niệm Cảnh của ba nhà Tiêu Diệp Vương, cao thủ còn lại của bọn họ hiện tại không nhiều.
- Không sao.
Diệp Cao Sơn bình tĩnh nói:
- Tất cả đều được bố trí rồi, chỉ cần chúng ta thủ trong phù trận không ra, bọn họ cũng không làm gì được chúng ta, trên binh lực thì chúng ta vân chiêm ưu thê.
Lời nói của Diệp Cao Sơn không phải không có đạo lý, chỉ cần phù trận phòng ngự bọn họ bố trí thủ được Thông Thiên Kính và hạch tâm đại trận thủ hộ, vậy không cần lo lắng bị bên thư viện phản công lại.
Nhưng thiếu tu sĩ đỉnh cấp, bọn họ cũng chỉ có thể phòng thủ, chứ không thể giống như đêm đó, chủ động xuất kích.