Chương 2640: Cửa, một nửa, vũ nữ, nhi ca
Chương 2640: Cửa, một nửa, vũ nữ, nhi caChương 2640: Cửa, một nửa, vũ nữ, nhi ca
Hoang mạc đen gia tốc già yếu, hoang mạc trăng có thể phản lão.
Điều này khiến tất cả mọi người của thương đội đều mặt lộ đị sắc.
- Nếu ta bước vào hoang mạc trăng, sau khi lão hoàn đồng sẽ nhanh chóng đi ra, các ngươi cảm thấy có thể làm được không? Có một võ giả trong đội mặt lộ vẻ tham lam nhìn hoang mạc trắng.
- Nếu ngươi có øan thì cứ thử xem. Đội trưởng thương đội hộ vệ cười lạnh nói:
- Nói không chừng một khi tiến vào hoang mạc trắng, cho dù là nhanh chóng rời khỏi, phản lão hoàn đồng này cũng sẽ không dừng lại.
Võ giả đó rùng mình. Thương đội rất nhanh lại kiểm tra một chút, bọn họ ném một động vật nhỏ vào trong hoang mạc trắng, dùng dây thừng lập tức kéo ra. Đúng như đội trưởng hộ vệ suy đoán, cho dù kéo động vật ra khỏi hoang mạc trắng, sinh trưởng ngược cũng không dừng lại, trực tiếp trở thành một bãi huyết nhục mới dừng lại.
- Xem ra chúng ta chỉ có thể đi vòng.
Sắc mặt đội trưởng hộ vệ của thương đội ngưng trọng nói, biến hóa của La Sát Mạc thật sự quá lớn, đã thành nơi nguyền rủa triệt để. Quản sự thương đội cũng hơi gật đầu, lần mua bán này chỉ sợ là lỗ vốn rồi, nhưng vẫn tốt hơn mất mạng ở đây.
Thương đội bắt đầu đi vòng men theo rìa La Sát Hoang Mạc.
- Không đúng, không đúng.
Trong thương đội có võ giả kinh hô thành tiếng,
- Hoang mạc này cách chúng ta càng lúc càng øần. Người của thương đội đều lập tức nhìn về phía hoang mạc, bọn họ vốn cách La Sát Hoang Mạc ít nhất cũng phải hai trượng, chỉ là trong nháy mắt, hoang mạc đã cách bọn họ chỉ có cự ly một trượng.
Hoang mạc này biết động hay là phạm vi của nó đang mở rộng?
Về sau bọn họ mới biết, hoang mạc này không phải mở rộng phạm vi, mà là biết di động. Hoang mạc trắng đen đang di động.
Bạch Cốt Sơn Khưu ở Thiên Mộc Đạo là nguy hiểm chỉ địa hiếm thấy. Mấy ngàn năm qua, nơi này đã chôn cất vô số tu sĩ võ giả, dưới thổ địa toàn là xương trắng dày đặc, cho nên mới được gọi là Bạch Cốt Sơn Khưu.
Trong Hoang dã nơi cảng nguy hiểm thường thường lợi nhuận càng cao, người tu hành người trước ngã xuống, người sau tiến lên, chính là vì linh tài quý hiếm bên trong Bạch Cốt Sơn Khưu.
- Ngươi thèm muốn linh tài bên trong Bạch Cốt Sơn Khưu, nhưng quái quyệt của Bạch Cốt Sơn Khưu là nhằm vào tính mạng của ngươi.
Đây là câu nói mà người tu hành hàng năm ở Bạch Cốt Sơn Khưu rất quen thuộc. Bất kể người tu hành cường đại cõ nào, ở địa phương như Bạch Cốt Sơn Khưu, đều phải rất cẩn thận mới có thể sống sót. Bạch Cốt Sơn Khưu đầu hè đổ mưa to.
Mưa to mãnh liệt, làm mơ hồ tầm mắt.
Tu sĩ võ giả tìm cơ duyên ở Bạch Cốt Sơn Khưu trốn trong sơn động, kiên nhẫn chờ mưa to kết thúc.
Mưa to chớ có ra ngoài, đây là một quy tắc cơ bản mà người tu hành ở Bạch Cốt Sơn Khưu đều sẽ tuân thủ.
Trong mưa to, nếu ra ngoài, rất dễ gặp phải nguy hiểm.
Mỗi khi gặp trời mưa, đó chính là lúc quái quyệt Bạch Cốt Sơn Khưu cuồng hoan.
Trong màn mưa, còn có thể nghe thấy tiếng hô quái dị của quái quyệt.
- Những súc sinh này, không thể im lặng một lúc à.
Một võ giả nhổ nước miếng mắng.
Tiếng hô quái dị của quái quyệt quả nhiên ngừng lại. Võ giả đó giật mình, sắc mặt hắn biến thành ngưng trọng.
Các quái quyệt dừng rít đào, đây mới là chuyện bất thường nhất.
Các võ giả ở trong sơn động không nhìn thấy sâu trong mản mưa, có ánh sáng bốn màu trắng bệch, đỏ tươi, đen như mực, xám sâm đang sáng lên.
Từng khối xương trắng chôn dưới đồi núi từ dưới đất bò dậy. Mưa cọ rửa bùn đất trên người chúng, những xương trắng này đan vào nhau bảo vệ xung quanh bốn luồng ánh sáng, hốc mắt trống rỗng hiện lên ánh sáng màu khác nhau. Quái quyệt của Bạch Cốt Sơn Khưu sợ hãi nhìn những xương trắng đứng lên, chỉ là chúng không cam lòng từ bỏ lãnh thổ của mình, đã phát sinh chiến tranh với xương trắng.
Chiến tranh thảm thiết, xương trắng vỡ lại bò lên, tiếp tục chém giết với quái quyệt.
Người tu hành nhân loại đều nghe thấy tiếng chém giết, bọn họ từ trong sơn động xông ra, rời xa chiến trường, đồng thời còn ngẩng đầu quan vọng. Bọn họ nhìn thấy sâu trong màn mưa có bốn màu sắc khác nhau màu sắc khác nhau.
Mưa càng lúc càng nhỏ, bọn họ mới nhìn rõ, bốn luồng ánh sáng màu sắc khác nhau đó là bốn nhãn cầu.
Nhãn cầu trắng ởn, đỏ tươi, đen như mực, xám sâm khảm trên cánh cửa đồng xanh khổng lồ.
Cửa vắt ngang qua một nửa Bạch Cốt Sơn Khưu. Ba nhãn cầu trắng ỡn, đỏ tươi, đen như mực trở nên ảm đạm, ánh sáng của nhãn cầu xám sâm càng lúc càng rực rỡ, cửa khổng lồ chậm rãi mỡ ra.
Nước lũ xám sẫm từ bên kia cửa trút ra, cọ rửa một nửa Bạch Cốt Sơn Khưu. Quái quyệt, xương trắng, người tu hành đảo vong cùng với rất nhiều sinh linh đều bị nước lũ màu xám cuốn vào trong đó, đây là hồng tai.
Nước lũ rất nhanh chảy ngược về trong cự môn. Sau nước lũ, chỉ còn lại xương trắng, xương trắng của người, xương trắng của quái quyệt.