Chương 2646: Canh gà của vua (2)
Chương 2646: Canh gà của vua (2)Chương 2646: Canh gà của vua (2)
- Đó xem như là lãnh địa của ta, có quốc gia xâm nhập lãnh địa của ta, ta phải chút chóng chạy về, nếu không toàn bộ lãnh địa sẽ có thể thất thủ. Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ trả lời.
- Thì ra là như vậy.
Tiểu nam hài gật đầu khen ngợi:
- Vương nên có giác ngộ dù hi sinh tính mạng, cũng phải bảo vệ tốt con dân của mình, nếu không thì làm vương làm gì? Cách nghĩ này của ngươi là chính xác.
- Ngươi là nguyện ý giúp ta trổ lại Hàn Bắc Đạo Thành à?
Chu Phàm vội hỏi.
- Không thể.
Tiểu nam hài thản nhiên nÓI:
- Đây là lãnh địa của ngươi, con dân của ngươi, ngươi phải tự mình nghĩ biện pháp, cứ dựa vào sự giúp đố của người khác, một ngày nào đó sẽ rơi vào khốn cảnh không ai hỗ trợ, vương chân chính nên dựa vào chính mình.
Chu Phàm:
Ta không phải vương, ngươi nói với ta nhiều như vậy có tác dụng øì... Chu Phàm yên lặng oán thầm một câu,
- Nhưng ta thật sự không nghĩ ra biện pháp.
Tiểu nam hài lắc đầu nói: - Biện pháp luôn sẽ có, ta là chúa tể thế giới, ta sẽ gánh vác trọng trách cứu thế giới, ta chưa từng để ý chí lơi lỏng?
- Chỉ cân có ý chí cường đại, trên đời không có việc øì khó, nếu có, vậy chứng tỏ ý chí của ngươi vẫn chưa đủ mạnh.
Chu Phàm cố nén xung động muốn ôm mặt, canh gà Vạn Quốc Chi Hoàng này nấu thật sự quá độc.
- Nếu ngươi nøay cả lãnh địa của mình cũng không cứu được, vậy tương lai làm thế nào trở thành người hầu của ta, giúp ta cứu thế giới?
Tiểu nam hài nói:
- Đây cũng là khảo nghiệm.
- Nhưng có đôi khi nhờ giúp đố cũng coi như là một loại biện pháp.
Chu Phàm nói:
- Chỉ cân ngươi nguyện ý hỗ trợ, ta nguyện ý thanh toán thù lao, vương lợi dụng các loại người và công cụ để giải quyết việc, cái này có øì không đúng? Tiểu nam hài hơi nhướng mày,
- Lời nói của ngươi không phải không có đạo lý, vương nên nhân tận kỳ tài, vật tận kỳ dụng, nhất là dưới tình huống mình không đủ cường đại, xin giúp đỡ không mất mặt.
- Thân phận của ta cao quý như vậy, ta đương nhiên sẽ không phụ thân thay ngươi đi làm loại chuyện này, ngươi cũng trả giá được, kỷ thật ngươi có thể tự làm. - Ngươi có loại cốt tài hiếm có Toái Không Cốt này, hiện tại lại là Linh Niệm Cảnh, cảm tri đối với nguy hiểm mạnh hơn trước kia rất nhiều, cho nên dòng xoáy và lực xé trong gian vực không phải là vấn đề.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra về vui mừng,
- Ý của ngươi là chỉ cần ta phát ra linh niệm, có thể cảm giác được dòng xoáy và lực xé à? - Chính là như vậy.
Tiểu nam hài gật đầu nói: - Cho nên vấn đề đầu tiên không phải là vấn đê, về phần hai vấn đề còn lại là quái quyệt cường đại bí ẩn và Hư Sinh Linh trong gian VỰC.
- Nếu chết nếu không ở trong gian vực, ngươi vẫn có thể đào thoát, nhưng chúng ở trong gian vực, nơi đó là địa bàn của chúng, với thực lực hiện tại của ngươi, gặp phải chúng, sợ rằng ngay cả cơ hội chạy thoát thân cũng không có.
- Những quái quyệt và Hư Sinh Linh sinh hoạt ở gian vực này đều có năng lực xuyên qua không gian, ngươi không thoát được. Quái quyệt và Hư Sinh Linh Sinh hoạt ở øian vực đều có năng lực xuyên qua không gian?
- Vậy nên giải quyết vấn đề này như thế nào?
Chu Phàm hỏi, hắn biết khẳng định có biện pháp, nếu không Vạn Quốc Chỉ Hoàng sẽ không đề nghị tự hắn xuyên qua gian vực.
- Ngươi không đánh lại chúng, gặp chết cũng không thoát được, ngươi đừng để chúng phát hiện ra là được rồi.
Tiểu nam hài nói xong, hắn vươn tay ra bắt lấy một tia sương khói, sương khói biến ảo thành một hộp gỗ lim to bằng quyền đầu. Hắn buông tay, hộp gỗ lim bồng bênh bay về phía Chu Phàm, Chu Phàm vươn tay ra bắt lấy, hắn mỡ ra nhìn, phát hiện là một hạt châu màu trắng.
- Đây là một món đồ sưu tầm của ta.
Tiểu nam hài nói:
- Tên là Hư Linh Châu, khi ngươi cầm nó xuyên qua gian vực, nếu hạt châu biến thành xanh lá, ngươi phải cần thận, chứng tỏ cách đó không xa có quái quyệt hoặc Hư Sinh Linh. - Nếu biến thành màu đỏ, chứng tỏ ngươi đã ở rất gần với quái quyệt hoặc Hư S¡nh Linh, tùy thời có khả năng bị phát hiện, lúc này điều ngươi có thể làm chính là mau chóng thoát ly gian vực, kiên nhẫn chờ một lúc, rồi lại tiếp tục tiến vào gian vực.
- Không ngờ thế gian còn có khí cụ như vậy.
Chu Phàm cầm hạt châu màu trắng quan sát, cao hứng nói.
- Khí cụ này là một số tu sĩ không am hiểu đối phó quái quyệt hoặc Hư Sinh Linh trong gian vực luyện chế ra, dẫu sao không phải tất cả tu sĩ có thể xuyên qua gian vực đều không sợ quái quyệt hoặc Hư Sinh Linh trong øian vực.
Tiểu nam hài có chút tùy ý nÓI.
- Cám ơn Vạn Quốc Thiên Dữ Địa vĩ đại.
Chu Phàm nói:
- Không biết Hư Linh Châu này có giá thế nào?
Cho dù tiểu nam hài không nói giá, hắn cũng biết Hư Linh Châu này sẽ không vô duyên vô cớ cho hắn, cho dù là cho miễn phí hắn cũng không dám cầm.