Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1961 - Chương 2647: Biện Pháp Xuyên Qua Gian Vực

Chương 2647: Biện pháp xuyên qua gian vực Chương 2647: Biện pháp xuyên qua gian vựcChương 2647: Biện pháp xuyên qua gian vực

- Một trăm vạn con sâu xám lớn.

Tiểu nam hài báo ra giả. Khóe miệng Chu Phàm giật giật, sầu xám lớn của hắn cộng thêm sâu xám lớn của Thực Phù lại thêm một lượng nhỏ sâu xám lớn của ba nhi tử, cũng không Øøom ra được một trảm vạn con sâu xám lớn.

- Ngươi chắc không có. Tiểu nam hài nghĩ một chút rồi nói:

- Ta không hề làm khó ngươi, mà là hạt châu này quả thật phải là cái giá này. - Ngươi cũng hiểu, ta sẽ không có nghĩa vụ giúp ngươi miễn phí.

Tiểu nam hài lại nói:

- Có điều ta cho phép nØươi nợ.

- Được, ta nhất định trả. Chu Phàm vội vàng gật đầu, trong lòng lại nghĩ, nếu trước khi ta gom đủ tiên, ngươi ngủ say, vậy không liên quan tới ta. - Vậy còn lại một vấn đề cuối cùng.

Tiểu nam hài thấy Chu Phàm hứa xong lại nói:

- Ngươi đã vào gian vực mấy lần?

- Hai lần.

Chu Phàm nói:

- Một lần là người dẫn dắt dẫn ta, một lần là thuyền dẫn ta, đều lợi dụng Toái Không Cốt.

- Ngươi chắc biết, ở trong gian vực là không có cảm giác phương hướng øì. Tiểu nam hài nói:

- Giống như những tu sĩ có thể xuyên qua gian vực, lợi dụng là Hồn lực của mình lại phụ dùng thuật pháp riêng, mới có thể tìm được phương vị mà mình muốn tới.

- Hồn lực của ngươi không tồi, nhưng chung quy vẫn không bằng tu sĩ có thể xuyên qua gian vực, cho nên biện pháp lợi dụng Hồn lực phụ dùng thuật pháp này là không thể thực hiện được.

Chu Phàm kiên nhẫn lắng nghe, hắn biết tiểu nam hài khăng định sớm đã có biện pháp.

- Kỳ thật biện pháp rất đơn giản.

Trên mặt tiểu nam hài lộ ra nụ CƯỜI nÓI:

- Biện pháp này cũng chỉ ngươi có thể sử dụng, đó chính là ngươi có thể lợi dụng Tâm Chi Pháp Tắc xác nhận phương hướng. - Tâm Chi Pháp Tắc... Chu Phàm giật mình.

- Ngươi thật sự rất may mắn.

Tiểu nam hài nói:

- Nếu Tâm Chi Pháp Tắc luận về trình độ hiếm có thì còn hiếm hơn Thời Gian Pháp Tắc, ngươi là tu sĩ đầu tiên tu thành Tâm Chi Pháp Tắc ta từng thấy. - Lợi dụng Tâm Chi Pháp Tắc Thế nào? Ngươi chắc là am hiểu hơn ta, hơn nữa chỉ xác nhận phương hướng, đây không phải là chuyện quá khó, Tâm Chỉ Pháp Tắc của ngươi cũng sẽ không vì vậy mà chạm đến giới hạn.

Chu Phàm cấp tốc suy tư, rất nhanh hắn liền xác nhận, biện pháp này quả thật đi thông được, hắn không nghĩ tới là vì hắn không hiểu gì về gian vực, Vạn Quốc Chỉ Hoàng nói có thể, vậy tất nhiên là có thể.

Dẫu sao nếu hắn muốn dùng Tâm Chi Pháp Tắc truyền tống mình về Hàn Bắc Đạo, khẳng định là không làm được, hắn có thể sẽ bị Tâm Chi Pháp Tắc phản phệ.

Nhưng chỉ là dùng để xác nhận phương hướng, đây chỉ là một chuyện rất nhỏ, theo hiểu biết của hắn đối với Tâm Chi Pháp Tắc, có thể bố trí rất nhiều hạn chế, sẽ không để Tâm Chi Pháp Tắc chạm đến giới hạn.

Vậy vấn đề phải lo lắng đều được giải quyết rồi. Có điều hắn vẫn rụt rè hỏi rất nhiều vấn đề về gian vực, tiểu nam hài đều nhất nhất trả lời mấy vấn đề này, cũng đưa ra một số nhắc nhở mà hắn không nghĩ tới.

Cẩn thận như vậy là vì gian vực thủy chung không phải lĩnh vực mà hắn hiện tại có thể tiếp xúc, hơi vô ý chút, vậy có thể sẽ có nguy hiểm lớn, đến lúc đó có lẽ không ai có thể giúp hắn.

Sau khi Chu Phàm xác nhận không có vấn đề, hắn lại nhờ Vạn Quốc Chỉ Hoàng đưa hắn ra.

Hắn không muốn đợi cho tới hừng đông mới trổ về, hiện tại chính là lúc phải giành giật từng giây.

Tiểu nam hài chỉ vẫy vẫy tay, sương mù thổi quét Chu Phàm và ba huynh đệ Chu Tiểu Bạch đang tu luyện, khi sương mù tản ra, bốn người đã biến mất khỏi thuyền.

Khi Chu Phàm tỉnh lại, ba huynh đệ Chu Tiểu Bạch cũng tỉnh lại.

Các Tiểu Tiểu Quyển đang nghiêm túc tuần tra, Tiểu Muội cũng mở mắt.

Chỉ độc có Tiểu Quyển là đang ngáy o o.

Chu Phàm có chút tức giận xách Tiểu Quyển lên,

- Ê, tỉnh đi.

Tiểu Quyển mở mắt ra lớn tiếng reo lên:

- Địch tập, địch tập.

- Đồ ngu ngốc này, không phải địch tập, chờ ngươi phát hiện, chúng ta đã sớm xong đời rồi.

Chu Phàm trách mắng:

- Mau chóng thu dọn đồ, chúng ta xuất phát.

Tiểu Quyển thở phào, nàng vội vàng gọi bảo Tiểu Tiểu Quyển hỗ trợ thu dọn đô.

Khi chuẩn bị xong tất cả, hai tay Chu Phàm kết ấn, chân nguyên ngưng tụ ra một phù văn màu vàng, phù văn màu vàng rơi vào đầu chó của Tiểu Muội.

Ỗ bên hông chó từng xương sườn màu đỏ hiện lên, hình thành khung xương giống như mâu tươi, mắt trái của Tiểu Muội biến thành đỏ như máu, mắt phải biến thành màu băng lam.

Tiểu Muội ngẩng đầu nhìn Chu Phàm, nàng vươn móng vuốt vẽ trong không trung, một tiếng xoẹt vang lên, không trung bị rạch ra một khe nứt đen xì.

Tiểu Quyển sớm đã trốn trong cơ thể Chu Phàm, ba huynh đệ Tiểu Bạch cũng dựa theo yêu câu của Chu Phàm, mỗi người nắm một người, Tiểu Bạch túm lấy góc áo Chu Phàm, như vậy có thể tránh cho bọn họ đột nhiên bị lạc trong gian Vực. - Đi thôi. Chu Phàm nói.
Bình Luận (0)
Comment