- Ta biết, ta chỉ là nghĩ một chút mà thôi, nếu đi nói không chừng còn có thể hại ngươi.
Tiểu Liễu cúi đầu ôn nhu nói,
- A Phàm, ngươi thay đổi rất nhiều.
Chu Phàm trầm mặc không nói gì, vấn đề này hắn cũng không biết nên trả lời thế nào.
- Ngươi đáp ứng ta, ngàn vạn lần đừng chết.
Tiểu Liễu giơ đèn lồng lên, để trước mặt Chu Phàm, dường như muốn nhìn rõ mặt hắn.
Chu Phàm nhìn ánh đèn vàng ấm chiếu lên mặt, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Mặt Tiểu Liễu ửng đỏ,
- Đến nhà ta rồi, nếu để mẹ ta thấy ngươi, kiểu gì cũng mắng ngươi một trận.
Tiểu Liễu cầm giấy vàng giấy vàng, bước nhanh đi.
Chu Phàm thấy Tiểu Liễu vào sân, mới yên tâm xoay người rời đi.
Chu Phàm về tới trong nhà liền cảm thấy mỏi mệt, nhưng vẫn kiên trì hoàn thành tu luyện Phốc Thực Tứ Thức và Viêm Dương Khí, sau đó mới trở về ngủ.
Lại tiến vào Khôi Hà Không Gian, Vụ ngồi trước bàn vuông, trên bàn đặt một lò lửa lớn, trong lò lửa là một tảng đá đã nung đỏ.
Hắn một tay cầm dao mỏng, cắt Hồn Ngư trên khay ngọc thành từng miếng, đặt lên trên tảng đá nướng ăn.
Đối với các loại cách ăn của Vụ, Chu Phàm đã nhìn quen rồi.
Vụ vừa ăn cá vừa nói:
- Không ngờ ngay cả Hắc Oán Quái Quyệt cũng để ngươi giết rồi.
- Nếu không giết Quỷ Nghênh Thân, ta cũng không về được.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra nụ cười thản nhiên,
- Ta quan tâm hơn là, ta làm thịt Hắc Oán, sẽ có bao nhiêu sâu xám?
Vụ tiếp tục ăn cá, nhưng trước người Chu Phàm lại có sương mù ngưng tụ, quả cầu lưu ly đựng sâu xám hiện ra ở trước mắt hắn.
Chu Phàm tập trung nhìn vào, trong quả cầu lưu ly có bốn con sâu xám.
Chu Phàm nhìn bốn con sâu xám chậm rãi du đãng, trong lòng hắn chỉ cảm thấy lạnh toát, giết chết Huyết Du có hai sâu xám, kết quả giết Hắc Oán cao cấp hơn Huyết Du nhiều như vậy lại chỉ có bốn con sâu xám?
Thế này cũng quá keo kiệt rồi, có điều rất nhanh Chu Phàm ơ một tiếng, hắn cảm thấy bốn con sâu xám trong quả cầu lưu ly dường như có gì có khang khác?
Rất nhanh hắn liền nhìn ra, bốn con sâu xám này là lớn hơn những sâu xám lúc trước.
Vừa rồi hắn nhất thời không phát giác, là vì quả cầu lưu ly trước kia một mực cách hắn quá xa, những sâu xám đó lại quá nhỏ, cho dù lớn hơn mấy lần, cũng không lớn hơn được bao nhiêu, cho nên hắn mới nhất thời không nhìn ra.
- Vụ, những sâu xám này có phải khác với trước kia không?
Chu Phàm vội vàng hỏi.
- Đương nhiên là khác với trước kia rồi, hiện tại một con sâu xám trong quả cầu lưu ly tương đương với bốn con trước kia.
Vụ cũng không ngẩng đầu lên nói.
Một con tương đương với bốn con trước kia, vậy chính là nói lần này giết Hắc Oán hắn đã có được mười sáu con sâu xám, thu hoạch phong phú này quả thực vượt xa tưởng tượng của Chu Phàm.
Chu Phàm vội vàng hít sâu một hơi, khiến mình bình phục lại tâm tình một chút, vậy chính là nói loại sâu xám này một con tương đương với một mồi câu.
Cho dù hiện tại thuyền ở chỗ này cần số sâu xám nhiều hơn, nhưng hắn cũng có thể câu bốn lần.
Chu Phàm nhìn Vụ xụ mặt, trong lòng hiểu được, hiện tại chắc tâm tình của Vụ rất không tốt, dẫu sao mình có nhiều mồi câu như vậy, hắn còn muốn áp bức thọ mệnh của mình, vốn là không dễ dàng nữa.
Đương nhiên Chu Phàm cũng không tìm chết mà đi châm biếm Vụ.
Chu Phàm rất nhanh liền đề xuất muốn câu cá, Vụ vẫy vẫy tay, cần câu xuất hiện ở trước bàn.
Chu Phàm nhìn cần câu bảy màu, lần này hắn không lựa chọn cần câu xám đậm, mà là trước tiên cầm lấy cần câu đen xì.
Hắn phải mau chóng câu lên công pháp Bạo Phát Đoạn cực phẩm, trải qua chuyện hôm nay, hắn phát hiện mình vẫn quá yếu, hắn có thể thắng bản thể của Quỷ Nghênh Thân, thắng quá may mắn quá gian nan.
Nếu không có đội tuần tra ngăn cản người giấy, nếu không có bọn Lỗ Khôi, nếu không có Lợi Kim Phù, hôm nay hắn căn bản không thể thắng được.
Nếu lần sau lại có quái quyệt cấp Hắc Oán tới đây, vậy hắn sợ rằng khó có thể ngăn cản được nữa.
Chỉ có bước vào Bạo Phát Đoạn, tốc độ khí lực của hắn dựa vào bùng nổ đề thăng, như vậy chỉ dựa vào bản thân cũng có thể đối kháng với Hắc Oán Quái Quyệt.
Hắn cần phải câu lên công pháp cực phẩm của Bạo Phát Đoạn.
Chu Phàm vung cần câu đen xì ra.
Chu Phàm dùng sức kéo cần câu lên, phía cuối dây câu tản thành hình bạch thuộc tóm lấy một quyển điển tịch.
Dây câu bay về, Chu Phàm vội vàng mở ra xem, sau đó hắn ặc một tiếng, đây là một quyển điển tịch tên là Đê Cấp Quái Quyệt Tố Tài Thái Trích Thực Lục, điển tịch này chủ yếu là chỉ điểm ra quái quyệt có bộ vị nào có thể làm tư liệu sống, những tư liệu sống này có ích lợi gì.
Khiến Chu Phàm có chút không biết phải nói gì là Quái quyệt cấp thấp trong sách nói đến cấp thấp nhất cũng là Bạch Oán Quái Quyệt.
Thứ như vậy đối với hắn mà nói đúng là có một chút gân gà.