Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 215 - Chương 215. Tự Bế (2)

Chương 215. Tự bế (2) Chương 215. Tự bế (2)

Trứu Thâm Thâm có chút kinh sợ, tình huống trong dự đoán của hắn không phát sinh, khí lực của người này đã đạt tới một vạn năm ngàn cân? Sao có thể như vậy được? Không phải nói khí lực là bảy ngàn cân à?

Bốn người Lỗ Khôi cũng cả kinh ồ lên một tiếng, bọn họ vốn đang cho rằng Chu Phàm sẽ thua, dẫu sao Trứu Thâm Thâm hiện tại là Bạo Phát Cao Đoạn, nhiều hơn Chu Phàm một ngàn cân, một ngàn cân đủ để quyết định thắng bại, nhưng Chu Phàm không ngờ đã dừng được bước chân.

Chu Phàm cũng ngây ra một thoáng, hắn không ngờ khí lực của mình bị Trứu Thâm Thâm kiểm tra ra một vạn năm ngàn cân, có điều rất nhanh hắn lại cười cười, hắn gia tăng khí lực đến hai vạn cân, sau đó Trứu Thâm Thâm giãy dụa lui về phía sau một bước, mỗi một bước đều để lại dấu chân rất sâu trên mặt đất, cho đến khi Trứu Thâm Thâm bị bức phải lùi đến bên rìa vòng trắng.

Chu Phàm mới thu tay lại, cười cười nói:

- Đa tạ.

Trong lòng Chu Phàm có chút bất đắc dĩ, ban đầu nếu hắn biết khí lực của Trứu Thâm Thâm lớn như vậy, hắn sẽ không đứng ra, có điều đã vậy rồi, cho dù hắn muốn làm bộ như thua cũng không được.

Hình thái thân thể của hai người đã trở về nguyên trạng, Trứu Thâm Thâm vẫn có chút sững sờ, hắn không ngờ lại thua, hắn nhìn Chu Phàm:

- Ta thua rồi.

Trứu Thâm Thâm có thể cảm giác được, khi Chu Phàm thoải mái đẩy hắn ra ngoài vòng tròn dường như vẫn giữ lại dư lực.

Bốn người Lỗ Khôi đứng ngoài quan sát trận thi đấu này có chút ngây ra, Trứu Thâm Thâm Bạo Phát Cao Đoạn vẫn thua trên khí lực, đúng là có chút không thể tin nổi.

- Chu đội trưởng, khí lực của ngươi rốt cuộc là bao nhiêu cân?

Hoàng phù sư có chút kinh ngạc hỏi, đây khẳng định không phải bảy ngàn cân.

- Ngày hôm qua trở về có một chút tiến bộ nho nhỏ, hai vạn cân.

Chu Phàm do dự một chút, quyết định thẳng thắn thành khẩn.

Bốn người Lỗ Khôi ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ cho rằng Chu Phàm nói là hai vạn cân dưới bùng nổ, đó chính là khí lực cơ bản cũng có một vạn cân, thế này cũng quá khủng bố rồi.

- Có điều Chu đội trưởng hiện tại là Bạo Phát Sơ Đoạn, chỉ có hai tay bùng nổ, Trứu đội trưởng là Bạo Phát Cao Đoạn, trên bùng nổ thì toàn diện hơn một chút...

Mao phù sư có chút do dự, không nghi ngờ gì nữa, khí lực của Chu Phàm lớn hơn, nhưng Bạo Phát Đoạn không chỉ xem khí lực, Bạo Phát Trung Đoạn hai chân bùng nổ sẽ gia tăng tốc độ di chuyển. . .

- Ta thua chính là thua, để Chu đội trưởng lên đi.

Trứu Thâm Thâm nói xong bước sang bên không nói một lời, hắn không muốn tham gia trận so đấu này, khí lực Chu Phàm thể hiện ra đã mang tới đả kích thật sự quá lớn cho hắn.

Bạo Phát Cao Đoạn có ích lợi gì. . . Bạo Phát Cao Đoạn có ích lợi gì. . . Bạo Phát Cao Đoạn có ích lợi gì. . .

Trong đầu Trứu Thâm Thâm đều là suy nghĩ này, trên khí lực hắn vẫn thua.

Trứu Thâm Thâm tự nguyện rời khỏi, bọn Mao phù sư cũng không miễn cưỡng, dẫu sao bọn họ cũng không quá xác nhận người nào thích hợp hơn, dứt khoát để Chu Phàm lên đi.

Đám người Lỗ Khôi cũng biết Trứu Thâm Thâm luôn là người tâm cao khí ngạo, thua rồi có bộ dạng này cũng là chuyện rất bình thường.

Trong nhất thời không ai nói gì, qua một hồi lâu, người của Mãng Ngưu Thôn mới tới.

Người đến là Nghiêm Long Cầm và trung niên đáng khinh ngày hôm qua, thanh niên tên là A Huy cũng không biết là thương thế chưa khỏi hay là thua không muốn đến cho mất mặt.

Người của Mãng Ngưu Thôn thế tới rào rạt, Nghiêm Long Cầm nhìn quét người của Tam Khưu Thôn, trầm giọng nói:

- Hôm nay là ta lên đài, Tam Khưu Thôn là ai?

Chu Phàm đứng ra.

- Là ngươi?

Ánh mắt nhìn Chu Phàm của Nghiêm Long Cầm nghiêm lại, hắn vốn cho rằng thiếu niên này chỉ là Lực Khí Cao Đoạn, không ngờ còn là một cao thủ Bạo Phát Đoạn!

Phụ cận Vệ Cổ, Chu Phàm và Nghiêm Long Cầm đều đứng dậy.

Hoàng phù sư nhìn hai người nói:

- Trận thứ hai Bạo Phát Đoạn đối Bạo Phát Đoạn, cho phép sử dụng binh khí, nghiêm cấm sử dụng phù lục, điểm tới là dừng, không thể cố ý đả thương tính mạng, hiểu chưa?

Trận đầu quyết đấu Lực Khí Đoạn, chỉ cần xem khí lực của hai bên ai lớn hơn, nhưng Bạo Phát Đoạn thì khác, mà là cho phép dùng binh khí để quyết đấu.

Chu Phàm và Nghiêm Long Cầm đều gật đầu.

Trong tay Nghiêm Long Cầm cầm một cây trường thương, hắn lạnh lùng nói:

- Ta vốn cho rằng lên đài sẽ là Lỗ Khôi, như vậy ta có thể kết liễu thù hận quá khứ với Lỗ Khôi, nhưng không ngờ lại là ngươi, như vậy cũng tốt, ngươi đả thương A Huy, hôm nay coi như là báo thù cho A Huy.

Chu Phàm lạnh lùng nói:

- Báo thù? Ngươi không được.

Nghiêm Long Cầm cười lạnh nói:

- Tuổi còn nhỏ không biết trời cao đất rộng, hôm nay cho dù Lỗ Khôi không bị thương, hắn cũng không phải đối thủ của ta, đoạn thời gian trước ta đã bước vào Bạo Phát Cao Đoạn.

Bình Luận (0)
Comment