- Chúng ta trước mặc kệ là nguyên nhân gì, nếu Thụ Kiển Tử ngừng hành động xuất ngoại, liệu Kiển Thụ có đang trốn ở nơi phụ cận mà chúng ta không nhìn thấy không?
Chu Phàm nhìn mọi người hỏi.
Địch phù sư hơi sửng sốt nói:
- Sao có thể như vậy được? Đó chính là một thân cây, điển tịch có miêu tả cụ thể đối với bộ dạng của chúng, một thân cây lớn như vậy chúng ta đã tìm xung quanh một lượt, sao lại không nhìn thấy nó?
Mọi người đều xuất hiện cách nghĩ tương tự ở trong lòng, nếu đã đi qua thì không có lý do gì lại không nhìn thấy.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Chúng ta không nhìn thấy là chuyện rất bình thường, ta có ba suy đoán, thứ nhất tầm mắt tìm kiếm của chúng ta là nhìn chung quanh, nhưng trên trời dưới đất thì sao? Chúng ta căn bản không nhìn.
- Khả năng Kiển Thụ trốn ở trên trời là rất thấp, nhưng dưới lòng đất thì sao? Nó liệu có trốn dưới lòng đất không, có lẽ lúc trước nó là sinh trưởng trên mặt đất, nhưng vừa đến thời kỳ yên lặng sẽ chìm vào lòng đất, những Thụ Kiển Tử đó cũng chui vào lòng đất theo.
- Thứ hai, điển tịch có miêu tả đối với bộ dạng của nó, nhưng nhận thức của chúng ta đối với nó quá ít, vạn nhất nó không giống bộ dạng mà điển tịch miêu tả, lại có lẽ nó có thể thay đổi bộ dạng, làm ra ngụy trang, biến thành một gốc cây bình thường, vậy cho dù chúng ta đi qua trước người nó, cũng chưa chắc có thể phát hiện ra nó.
- Thứ ba, nơi này là dã ngoại, liệu có ẩn tàng không gian mà chúng ta khó có thể phát hiện, nó đang trốn ở trong không gian đó mà sinh trưởng không?
- Các ngươi xem, ta có thể nghĩ đến chỉ có chừng ấy thôi, bất kể là như thế nào, ta thủy chung cho rằng Thụ Kiển Tử đã từng xuất hiện ở Đông Khưu, vậy Kiển Thụ cũng ở ngay cách đó không xa, nếu không thì thật sự là không nói thông được.
Những lời này của Chu Phàm nhất thời khiến mọi người á khẩu không nói được gì.
Mao phù sư bất đắc dĩ nói:
- Cho dù giống như Chu đội trưởng ngươi nói, vậy chỗ đó khẳng định cực kỳ bí ẩn, lúc trước chúng ta tìm một lần như vậy cũng không phát hiện, cho dù tìm lại một lần nữa...
- Nếu nó sinh trưởng ở lòng đất, chúng ta không thể đào sâu ba thước đất mà tìm được, nếu nó ngụy trang thành gốc cây bình thường, chúng ta cũng không thể phân biệt mỗi một thân cây một lượt, nếu nó trốn trong không gian nào đó, chúng ta làm thế nào để tìm được không gian đó?
- Mao huynh nói đúng, ta cũng đồng ý với phỏng đoán của Chu đội trưởng, Kiển Thụ chết tiệt đó ở ngay gần Đông Khưu, nhưng chúng ta nên tìm như thế nào?
Địch phù sư lắc đầu nói.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói:
- Thời gian quả thật không kịp, chúng ta chỉ có thể từ phương hướng có khả năng nhất mà tìm, chung quanh nó có rất nhiều Thụ Kiển Tử bảo hộ, bất kể là trốn dưới lòng đất hay là ngụy trang thành một gốc cây bình thường, những Thụ Kiển Tử đó đều không dễ dàng ẩn tàng.
- Ta cảm thấy khả năng thứ ba là lớn nhất, nó sinh trưởng ở trong không gian mà chúng ta không phát giác nào đó.
Chu Phàm đột nhiên ngẩng đầu,
- Đưa ta bản đồ.
Địch phù sư vội vàng đưa bản đồ cho Chu Phàm.
Trong bất tri bất giác, Chu Phàm đã trở thành hi vọng của đội thăm dò.
Chu Phàm mở bản đồ da dê, trên bản đồ vẽ sông núi, hắn nghiêm túc nhìn xung quanh Đông Khưu, hai mắt hơi híp lại.
- Các ngươi nhìn bản đồ này.
Chu Phàm chỉ vào một góc của Đông Khưu Sơn nói.
Mọi người đều vây tới.
- Kiển Thụ mới sinh là cao một trượng một người có thể ôm hết, đồng thời còn có tán cây xương trắng giống như cái ô, cây như vậy nói thấp cũng không phải thấp, nói cao cũng không phải cao, nhưng muốn tìm một không gian lớn như vậy để giúp nó ẩn tàng thì cũng không phải là dễ dàng.
Chu Phàm nhìn mọi người chậm rãi nói.
- Ở chung quanh Đông Khưu Sơn đều là mặt cỏ, rừng rậm, những mặt cỏ rừng rập này ta đều nghiêm túc tìm kiếm rồi, những nơi đó căn bản không có không gian bí ẩn gì cả, nơi duy nhất có thể che giấu được nó chỉ có...
Ngón tay Chu Phàm chỉ lên đồ án Đông Khưu Sơn trên bản đồ:
- Đông Khưu Sơn, nếu thật sự có không gian có thể che giấu Kiển Thụ, vậy cũng chỉ có Đông Khưu Sơn là có thể có không gian như vậy.
- Lần đầu tiên khi chúng ta tìm kiếm Đông Khưu Sơn, mục tiêu tìm kiếm là Kiển Thụ và Thụ Kiển Tử, nhưng không nghiêm túc tìm kiếm không gian có sơn cốc ẩn tàng hoặc là một sơn động to lớn hay không.
Tất cả mọi người có chút giật mình, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận, Chu Phàm nói rất có lý, vạn nhất thật sự có một sơn cốc hoặc sơn động như vậy, đích xác là nơi bọn họ bỏ sót không ngờ tới.
Võ giả trẻ tuổi của Ẩn Phúc Thôn có chút hưng phấn nói:
- Khả năng sơn cốc là rất nhỏ, ta nghiêng về sơn động hơn, nhưng sơn động có thể khiến một thân cây sinh trưởng, khẳng định sẽ không nhỏ, nhìn địa hình có thể loại trừ những nơi nhỏ ra.