Cuồng Huyết Tửu.
Lại dẫn tới một trận tiếng ồn ào, một thùng lớn này không ngờ đều là Cuồng Huyết Tửu, phần lớn người ở đây đều là võ giả Bạo Phát Đoạn, chỉ có một sốt rất ít là võ giả Lực Khí Đoạn, rượu này đối với bọn họ mà nói chính là một loại đề thăng thực lực trực tiếp.
Trận chiến này vì tiêu diệt Kiển Thụ, Nghi Loan Ti hiển nhiên là bỏ ra vốn liếng lớn.
Trong mắt Chu Phàm cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, chẳng trách Nghi Loan Ti này được xưng là cơ cấu số một của Đại Ngụy triều, chỉ là chi nhánh cấp thấp nhất cũng rộng rãi như vậy.
Không ít võ giả nhìn một thùng phù lục và thùng Cuồng Huyết Tửu đó, cũng khôi phục không ít lòng tin, có nhiều phù lục và Cuồng Huyết Tửu như vậy, Kiển Thụ cũng không còn đáng sợ nữa.
- Còn nữa chính là...
Yến Quy Lai tạm dừng một chút, cho tới khi tất cả mọi người an tĩnh lại, hắn mới tiếp tục nói:
- Trận chiến này cần phải tiêu diệt Kiển Thụ, sau khi tiêu diệt Kiển Thụ, phù lục và rượu còn lại đều thuộc về các ngươi, Nghi Loan Ti tuyệt không thu lại.
- Có điều hi vọng các ngươi đừng vì vậy mà không nỡ dùng, dẫn tới vứt bỏ cả tính mạng của mình, mỗi võ giả tham gia đội thảo phạt còn sống sót đều có thể đạt được một trăm huyền tệ, nếu bất hạnh chết trận, Nghi Loan Ti cũng nhất định cung cấp trợ cấp phong phú.
Một số người nghe đến đây, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, trước tiên không nói có thể giữ lại phù lục và rượu, chỉ là một trăm huyền tệ đã là một khoản tiền không nhỏ, cho dù bất hạnh chết đi... Nghi Loan Ti cũng miễn cho bọn họ một số nỗi lo sau lưng.
Yến Quy Lai nhìn vẻ phấn chấn lộ ra trên mặt một số võ giả, hắn lạnh lùng nói:
- Một điểm cuối cùng, không dám không nghe lệnh, lâm trận bỏ chạy, cho dù là chạy thoát, Nghi Loan Ti cũng sẽ hạ lệnh truy nã đối với hắn.
Hiện trường lại im lặng một thoáng, người trong lòng có loại suy nghĩ này đều thu liễm lại, thế lực của Nghi Loan Ti cực kỳ khổng lồ, trừ khi là hàng năm sinh hoạt ở dã ngoại, mới có khả năng không bị phát hiện, nhưng con người là rất khó trường kỳ sống sót ở dã ngoại nguy hiểm.
Sử dụng một phen phát biểu vừa đấm vừa xoa, Yến Quy Lai lại bảo Hoàng phù sư tìm tới một số khí cụ đựng rượu, phân phát Cuồng Huyết Tửu và phù lục xuống, ngay cả Phù Sư tham chiến cũng không ngoại lệ được lĩnh phù lục.
Sau khi phân phát phù lục và rượu xong, Yến Quy Lai lại quát lớn:
- Theo tin tức từ đội thăm dò lúc trước phái ra cho thấy, Kiển Thụ rất có thể vẫn ở vào thời kỳ yên lặng để tiến hóa, đây là lúc nó yếu ớt nhất, hiện tại chúng ta xuất phát.
Đội thảo phạt từ mười sáu người tạo thành rầm rộ xuất phát.
Trong lúc đội ngũ tiến lên, Yến Quy Lai chỉ là có chút kinh ngạc nhìn Chu Phàm trong đám người, hắn lờ mờ cảm thấy thực lực của Chu Phàm lại tiến thêm một bước, dường như đã bước vào Bạo Phát Sơ Đoạn?
Có điều Yến Quy Lai không nghĩ nhiều, hắn và hai người còn lại của Nghi Loan Ti đi ở sau cùng gọi đám người Mao phù sư tới, vừa đi vừa hỏi tin tức có liên quan tới Kiển Thụ.
Nhân số của đội thảo phạt vừa nhiều, đối với dã ngoại cũng không còn quá nhiều sợ hãi, tốc độ tiến lên trên xích đạo rất nhanh chóng.
Nhưng cho dù là như vậy, tiểu hài xanh ngọc đó vẫn lộ ra bất mãn, hắn lớn tiếng quát:
- Đừng lề mề nữa, mấy người ở phía trước nhanh lên một chút cho ta, gặp phải quái quyệt dám chặn đường thì trực tiếp giết là được.
Thế là các võ giả chạy chậm đi tới.
Lông mày Yến Quy Lai nhíu lại, có điều hắn không nói gì.
Tiếp theo tiểu hài xanh ngọc mấy lần lên tiếng trách cứ quát mắng, trong ngôn ngữ cực kỳ vô lễ.
Rất nhiều võ giả đối với tiểu hài xanh ngọc cổ quái này đều giận mà không dám nói gì, cắm đầu đi tới.
Qua khoảng nửa canh giờ, võ giả đi ở trước nhất bỗng nhiên toàn bộ dừng chân, khiến võ giả ở phía sau bọn họ cũng không thể không dừng bước, trận hình vốn coi như là chỉnh tề cũng biến thành lộn xộn.
Trên mặt tiểu hài xanh ngọc lộ ra nộ ý, mắng chửi:
- Đám vũ phu hương các ngươi, không hiểu quân kỷ, vì sao lại đột nhiên dừng lại? Nếu không cho ta một lời giải thích, nhất định lột sống da các ngươi.
- Hồi bẩm vị đại nhân này, phía trước xuất hiện đàn quái quyệt xuyên qua xích đạo.
Một vị võ giả của Mãng Ngưu Thôn vẻ mặt sợ hãi, nhưng thanh âm lạnh lùng nói.
Nộ ý trên mặt tiểu hài xanh ngọc càng thịnh, hắn nổi giận nói:
- Đàn quái quyệt gì? Trực tiếp nghiền ép là được, coi lời nói của ta là gió thoảng bên tai à? Đúng là phế vật, mau tránh ra cho ta, để ta lên.
Không ít võ giả ở phía trước đều lộ ra vẻ quái dị, cũng nhanh chóng tránh ra một con đường.
Chu Phàm ở trong đám người cũng cười cười.