Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 273 - Chương 273. Đấu Tốc Độ Đoạn (2)

Chương 273. Đấu Tốc Độ Đoạn (2) Chương 273. Đấu Tốc Độ Đoạn (2)

Chỉ là cả người Đông Phương Ngọc bỗng nhiên nhào khe núi trước mặt, cả người hắn ngã vào trong nước, điều này khiến hắn tránh được khoái đao lặng lẽ bổ tới.

Đông Phương Ngọc nhanh chóng rút chủy thủ xoay người, đao thứ hai của đối phương lại bổ tới.

Đông Phương Ngọc hốt hoảng giơ chủy thủ ngăn cản.

Keng một tiếng, chủy thủ và đao gỉ va chạm, hàn khí và khói lửa tỏa ra.

Đông Phương Ngọc cầm chủy thủ lướt ngang mấy bước trong nước, trong lòng hắn kinh hãi, khí lực của đối phương mạnh quá.

Lúc này Đông Phương Ngọc mới chăm chú nhìn tới, người tập kích hắn thân mặc giáp trụ xanh đen quái dị, trên mặt lại phủ mặt, hoàn toàn không thể nhìn ra là ai!

Đao gỉ bị Tiểu Diễm Phù Văn giấu đi, Đông Phương Ngọc nhất thời không nhận ra thanh binh khí mà hắn từng khinh bỉ này.

Trong lòng Đông Phương Ngọc xộc lên một cỗ hàn khí, hắn ngay lập tức hoài nghi là sát thủ thế lực đối địch của Đông Phương gia phái tới.

Đông Phương Ngọc vừa định mở miệng nói chuyện, đao thứ ba của đối phương lại chém tới, đao nhanh tới tuyệt luân.

Đông Phương Ngọc nhìn đao pháp nhanh như vậy, hắn hơi biến sắc, chẳng lẽ đối phương cũng là võ giả Tốc Độ Đoạn, hắn còn đang bị thương, nếu là như vậy. . .

Đông Phương Ngọc không kịp nghĩ kỹ, hắn giơ chủy thủ lên đỡ.

Chủy thủ và đao gỉ kịch liệt va chạm mấy chục lần, sắc mặt Đông Phương Ngọc dần dần bình tĩnh lại, hắn nhìn ra, đối phương đao nhanh khí lực lớn, nhưng lại không phải là Tốc Độ Đoạn gì cả, nếu không hắn sớm đã chết rồi.

- Đúng là can đảm, thực lực như vậy vẫn muốn tới giết ta.

Đông Phương Ngọc cười lạnh, hắn bước ra một bước, giống như ảo ảnh, đến phía sau Chu Phàm, chủy thủy đâm thẳng tới sau lưng Chu Phàm.

Trong tầm mắt Chu Phàm đã mất đi thân ảnh của Đông Phương Ngọc, toàn thân hắn lông tóc dựng đứng, vào thời khắc mấu chốt, hắn không chút do dự hai chân xoay một cái bổ ngang ra một đao, đao chém ngang theo hắn xoay mà thành một vòng đao.

Keng một tiếng, Đông Phương Ngọc lâm thời đổi phương hướng của chủy thủ, chặn lại một đao trí mạng này.

Chu Phàm di động trước sau mấy bước, hai mắt lộ ra trên giáp mặt nhìn chằm chằm Đông Phương Ngọc thân thể thấp hơn hắn một đoạn, trong lòng hơi trầm xuống, võ giả Tốc Độ Đoạn này quả nhiên không dễ giết, không chỉ tránh được một đao tập sát có dự mưu của hắn, hiện tại còn đánh với hắn thành như vậy.

Phải biết rằng Đông Phương Ngọc hiện tại có thương tích trong người.

- Trực giác nhạy bén đấy.

Đông Phương Ngọc nghiêm mặt nói,

- Nhưng ngươi ngay cả Tốc Độ Đoạn cũng không phải, có thể tránh được mấy chiêu của ta?

Đông Phương Ngọc lại bước về phía Chu Phàm, thân thể hắn huyễn hóa ra hai Đông Phương Ngọc, khó có thể phân biệt thật giả, đây là ảo ảnh sinh ra dưới di động cự ly ngắn.

Chu Phàm hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn đột nhiên bành trướng, Tinh Sương Đao trong tay nhanh chóng bổ ra.

Tinh Sương Đao nhanh tới tựa như biến ảo thành hai thanh, bổ vào trên người hai Đông Phương Ngọc.

Lại keng một tiếng, lần này Đông Phương Ngọc cả người lẫn chủy thủ đều bay ra, hắn rơi xuống đất liên tục đạp mấy bước mới đứng vững lại được, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Một chân của Chu Phàm giậm một cái, lại đánh tới Đông Phương Ngọc, liên tục bổ ra mấy khoái đao.

Thân thể của Đông Phương Ngọc cũng bành trướng, hắn hóa thành mấy bóng dáng nghênh đón.

Keng keng mấy tiếng, cho dù là Đông Phương Ngọc đã bạo phát lại vẫn bị bức cho phải liên tục lui về phía sau, chật vật không thôi, sự chấn động trong lòng hắn là không lời nào có thể diễn tả được, khí lực của người này sợ rằng phải năm sáu vạn cân, bằng không hắn sẽ không bị đánh thành như vậy.

Quái thai, quái thai tuyệt đối, khí lực bạo phát của ai lại khủng bố như vậy?

Chẳng trách người này chưa tới Tốc Độ Đoạn đã dám tới giết hắn, trong lòng Đông Phương Ngọc thắt lại, hắn lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi.

Đông Phương Ngọc căn bản không dám đỡ đao của Chu Phàm, khí lực của đối phương thật sự quá khủng bố, Đông Phương Ngọc chỉ có thể dựa vào ưu thế tốc độ của thân thể để liên tục né tránh.

Nếu không phải chủy thủ trong tay hắn không phải phàm binh, đao của đối phương lại dường như không quá sắc bén, hắn trong va chạm vừa rồi, binh khí đã bị chém đứt rồi.

Đối phương không chỉ khí lực khủng bố, đao pháp cũng cực nhanh, không ngờ có thể chém ra công kích nhanh không thua gì võ giả Tốc Độ Đoạn.

Đông Phương Ngọc lại tránh mấy chục đao không dám triền đấu với quái nhân này nữa, cho dù hắn không thắng được quái nhân này là vì lúc trước hắn đã bị thương ở chỗ Kiển Thụ, thực lực không phát huy ra được tới một nửa, nhưng quái nhân này ở Bạo Phát Đoạn đã có thực lực như vậy, vẫn khiến Đông Phương Ngọc cảm thấy sợ hãi.

Cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng hắn thật sự sẽ bị giết chết, hắn muốn chạy trốn, với tốc độ của hắn một khi rời xa, người này tuyệt đối không thể đuổi kịp hắn, chạy đã rồi tính.

Bình Luận (0)
Comment