Bọn họ trở nên thấp thỏm bất an, thứ đó biến hóa quá lớn, không ai biết nó sẽ phát sinh dạng biến hóa gì, nhiệm vụ phần này không khỏi quá nguy hiểm, hay là trí sĩ về nhà cày ruộng vậy?
- Ta không phải bảo các ngươi đi liều mạng, các ngươi chỉ cần nhìn từ xa, nếu nó có xu thế khuếch tán ra bên ngoài Đê Khưu Nguyên, vậy mau dùng Tiêu Tức Phù báo về.
Yến Quy Lai nhìn trên mặt Thám Quyệt Viên lộ ra vẻ e ngại, hắn có chút bực mình nói.
- Nếu là như vậy cũng không làm được, các ngươi muốn rời khỏi Nghi Loan Ti ta cũng không cản các ngươi.
Mười lăm vị Thám Quyệt Viên cuối cùng vẫn đứng lên thi lễ đồng ý.
Yến Quy Lai bảo bọn họ lui ra, trong phòng lập tức biến thành an tĩnh lại, vẻ giận dữ trên mặt Yến Quy Lai sớm đã rút đi, hắn cầm lấy chén trà trên bàn, uống một ngụm.
- Yến đại nhân, ngươi cũng chỉ có biện pháp nhìn chằm chằm Thải Y Thể này thôi à?
An Nam Sứ Áo Công Công thanh âm sắc nhọn nói, trên mặt hắn mang theo lãnh ý.
Vốn Áo Công Công đi tới loại địa phương hẻo lánh này làm một An Nam Sứ nho nhỏ, chính là sản vật thât bại của đấu tranh quyền lực trong cung, hiện tại xuất hiện Thải Y Thể, cũng không biết những kẻ địch đó liệu có mượn cơ hội vươn tay bóp quả trứng xui xẻo hắn một cái cho chết luôn không.
Sắc mặt Yến Quy Lai bình tĩnh nói:
- Áo Công Công, đây chính là Thải Y Thể, tồn tại không thể biết cấp, ta có thể có biện pháp gì? Hiện tại ta chỉ có thể cầu nguyện nó sẽ không khuếch tán ra Đê Khưu Nguyên, về phần Đê Khưu Nguyên thì xem như hủy rồi.
- Ngươi không thể để ta đi liều mạng với tồn tại không thể biết cấp chứ? Cho dù đáp cả Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti vào, chỉ sợ cũng không đủ cho nó nhét kẽ răng.
Áo Công Công gấp giọng nói:
- Vậy cũng không thể đứng nhìn được, dù sao chúng ta cũng phải làm gì đó, ví dụ như tổ chức một đội thảo phạt giả vờ thảo phạt một chút, như vậy bên trên chất vấn xuống, chúng ta cũng còn ăn nói được, ngươi đừng quên, hiện tại chúng ta đang ngồi trên cùng một chiếc thuyền.
- Thuyền Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti này lật rồi, chúng ta ai cũng không thoát được đâu.
Cùng một chiếc thuyền?
Cách nói này của Áo Công Công cũng không có lệch lạc gì, ít nhất nếu bên trên đánh xuống Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti, ba người bọn họ sợ rằng đều gặp họa.
Bên trên có lẽ sẽ không quan tâm tới nguyên nhân hình thành của Thải Y Thể, bọn họ sẽ chỉ nhìn thấy Thải Y Thể hình thành ở Thiên Lương Lý, có lẽ sẽ vì vậy mà tiến hành trách hỏi.
Có điều Yến Quy Lai vẫn lắc đầu, đứng lên nói:
- Giả bộ tạo thành đội thảo phạt cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, nói không chừng còn có thể hao tổn nhân thủ vốn đã ít ỏi của chúng ta, trong ti hiện tại rất bận, Thải Y Thể này cứ giao cho bên trên xử lý, Áo Công Công không phải đã sớm báo chuyện này lên rồi à?
Nói là nói như vậy, Yến Quy Lai cũng không cho rằng bên trên có thể làm gì được Thải Y Thể.
- Loại chuyện này ta nào dám giấu giếm? Báo lên là chức trách của chúng ta, chúng ta cảm thấy hay là cứ tạo thành đội thảo phạt...
- Ta không tán thành.
Yến Quy Lai nói xong bước ra ngoài sảnh,
- Nếu Áo Công Công lo lắng, có thể tự mình tới Đê Khưu Nguyên đi một vòng, chặt tay chặt chân gì đó, như vậy ta nghĩ bên trên sẽ nể tính Áo Công Công trung quân đền nợ nước, bất kể như thế nào cũng không dám nói gì ngươi cả.
So sánh với Thải Y Thể, kỳ thật Yến Quy Lai lo lắng tới ba thôn đang di chuyển hơn, nhưng đúng như hắn nói, Nghi Loan Ti nhân thủ có hạn, việc di chuyển chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.
- Yến Quy Lai, ngươi quay lại cho ta...
Áo Công Công tức tới sắc mặt xanh mét, thanh âm the thé quát to.
Nhưng Yến Quy Lai căn bản chẳng buồn để ý, nháy mắt đã không thấy bóng người.
Áo Công Công xoay người nhìn Viên Huệ Hòa Thượng vẫn im lặng, giọng the thé nói nói:
- Viên Huệ Pháp Sư, Yến Quy Lai này thân là Nghi Loan Ti An Đông Sứ, đối mặt với quái quyệt lại làm qua loa cho xong chuyện, ngươi và chúng ta liên hợp tố cáo hắn một phen, để bên trên cách chức hắn.
Viên Huệ chậm rãi lắc đầu nói:
- Bần tăng cảm thấy cách làm của Yến đại nhân là ổn trọng thoả đáng, cũng không có chỗ nào không thích đáng cả...
Áo Công Công tức tới bật cười ngắt lời:
- Ngươi nói chít chít gì thế, còn không phải là không tổn hại đến lợi ích của Đại Phật Tự bên ngươi à, nếu không ngươi đã sớm nhảy lên rồi.
Hoạn quan triều đại bởi vì đã không có thứ đó, một khi bọn họ tức giận phẫn nộ thích nhất là nói thiền ngoài miệng 'Ngươi nói chít chít. . .', Áo Công Công cũng có thói quen như vậy.
Viên Huệ vẫn bảo trì gương mặt âm trầm đó, hắn giận dữ nói:
- Mộ u hiểu tịch tịch.
Đây là lời mắng người khá là ác độc của bản triều, nhất là đối với một hoạn quan.
Áo Công Công bị mắng cho sắc mặt cứng lại.