Sau khi Viên Huệ nói xong cảm thấy cũng quá đáng, vội vàng niệm một câu a di đà Phật, mới gấp giọng nói:
- Bần tăng phạm giới, đắc tội, đắc tội.
Viên Huệ đứng lên, đi nhanh ra bên ngoài.
Trong Phòng rất nhanh liền truyền ra lời nói nhục mạ cực kỳ ác độc.
Viên Huệ ra ngoài sảnh nghe tiếng mắng chửi bên trong, hắn lắc đầu, vẻ mặt hơi nghiêm lại, thầm nghĩ Áo Công Công này ngu dốt như vậy, có thể sống sót từ trong loại địa phương như trong cung đi ra, đúng là người có vận khí lớn, cũng không biết kiếp trước tích bao nhiêu đức, kiếp này mới có thể hưởng thụ phúc duyên thâm hậu như vậy.
...
Lúc sắc trời dần tối, ngũ quang thập sắc cây rừng quanh quang quyển bảy màu phát ra dần dần nhạt đi, chúng lại bắt đầu lay động.
Phạm vi của quang quyển càng lúc càng lớn, đã không chỉ giới hạn trong vùng Trường Hà Lâm.
Bầu trời có một đạo kim quang xẹt qua cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã treo cạnh quang quyển bảy màu, kim quang tản đi, lộ ra một nam tử trung niên.
Hắn thản nhiên nhìn quang quyển bảy màu, chậm rãi hạ xuống.
Nam tử trung niên mặc trường y xanh nhạt, lông mày tóc đều là một mảng màu trắng bạc, chỉ độc có gương mặt lại bầu bĩnh như trẻ con, vị trí hắn hạ xuống là sớm đã lựa chọn trước, vừa hay đối mặt với Thải Y Thể trên mặt cỏ quang quyển.
Một đoạn thời gian dài như vậy, quái quyệt không thể đào tẩu trong Trường Hà Lâm đã sớm bị nó hấp thu, trên mặt cỏ chảy ra từng dòng suối màu đen, mà Thải Y Thể so với lúc trước lại lớn hơn mấy vòng, thân thể gập ghềnh quái dị của nó vẫn không ngừng rơi ra bào tử bảy màu, bào tử bảy màu rơi xuống đất, giống như con kiến hình thành một đường rời đi.
Sắc mặt nam tử trung niên bình tĩnh, trầm mặc nhìn Thải Y Thể không thể biết cấp, sau khi hắn nhận được tin tức ngay lập tức từ rất xa nhưng đến, chính là để xem thử.
Nếu muốn xem kỹ, vậy nên đến gần mới có thể thấy rõ ràng hơn, chỉ cần hắn bước ra mấy bước là có thể bước vào trong quang quyển tới gần Thải Y Thể, nhưng hắn thủy chung không dám bước ra mấy bước đó.
Bởi vì hắn sợ, quang quyển bảy màu này giống như lôi trì, không thể vượt qua.
Là tồn tại cường đại ít ỏi có thể đếm được trong nhân loại ở địa vực này, không có quá nhiều thứ đáng để hắn sợ hãi, nhưng Thải Y Thể này hiển nhiên không nằm trong số đó.
Ít nhất hắn biết, mấy vị có thể sánh ngang với hắn cũng không dám bước vào trong quang quyển bảy màu.
Trong lịch sử, một lần ghi chép duy nhất mà mọi người đều biết, khi Thải Y Thể lần đầu tiên xuất hiện, có một vị tiền bối cảnh giới còn cao hơn hắn một chút mạo hiểm xông vào, sau đó vị tiền bối đó không thể ra nữa... Thân thể của hắn bị đốt thành tro tàn bảy màu.
Hắn cảm thấy sợ hãi đối với quang quyển bảy màu, cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Nam tử trung niên lặng im nhìn chằm chằm Thải Y Thể một lúc, sau đó hắn nhìn nhìn dưới chân mình, hắn đi một đôi giày màu xanh nhạt, giày không nhiễm một hạt bụi, bên cạnh giày phải bỗng nhiên có một kim quang to bằng quyền đầu ngưng tụ.
Sau khi kim quang này hiện lên liền biến thành càng lúc càng rực rỡ, dần dần biến ảo thành một người nhỏ màu vàng, tai mắt mũi miệng không khác gì nam tử trung niên, nhìn thì giống như phiên bản mini của hắn.
Người nhỏ màu vàng ngẩng đầu nhìn nam tử trung niên, nam tử trung niên hơi gật đầu với hắn.
Sắc mặt người nhỏ màu vàng trở nên nghiêm túc, hắn bước về phía quang quyển bảy màu.
Một bước hai bước. . . Cho đến khi nhảy vào trong quang quyển bảy màu.
Trong nháy mắt người nhỏ màu vàng bước vào quang quyển bảy màu, trên người đột nhiên bốc lên hỏa diễm bảy màu, hắn bốc cháy rồi.
Nam tử trung niên ở ngoài vòng hơi nhíu mày, người nhỏ màu vàng hóa thành nhiều điểm quang mang tản đi, hỏa diễm bảy màu cũng biến mất thôi.
Sắc mặt nam tử trung niên hờ hững, hắn lại bấm tay búng một cái, một kim kiếm từ chỗ đầu ngón tay hắn từ nhỏ biến thành lớn, bắn nhanh về phía quang quyển bảy màu.
Phi kiếm màu vàng xuyên qua quang quyển, thân kiếm hiện lên hỏa diễm bảy màu, phi kiếm còn chưa bay ra được một trượng, đã bị đốt cháy sạch.
Sắc mặt nam tử trung niên bình tĩnh, trên mặt hắn không hề có vẻ bất ngờ, hắn chỉ chậm rãi nói:
- Nếu lần sau ngươi vừa hay xuất hiện lúc ta tận thọ, ta khẳng định sẽ đi vào thử ngươi.
Nam tử trung niên nói xong những lời này, bỗng nhiên như có cảm giác ngẩng đầu nhìn về hướng tây, sau đó lại nhìn nhìn phía nam, cuối cùng chỉ hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đoàn kim quang bay tới phía đông.
Sau khi nam tử trung niên rời khỏi, phía tây chậm rãi có một tăng nhân đi đến, hắn mặc áo cà sa, trên áo cà sa cũ nát có hơn mười mụn vá, tăng nhân gầy như một khối khô lâu, toàn thân khô lâu mạ lên một tầng kim quang, giống như Chân Phật lâm thế.
Tăng nhân nhìn Thải Y Thể ở trong vòng, chắp tay trước ngực tuyên một tiếng a di đà Phật, xoay người môi mấp máy vừa đọc kinh văn vừa đi xa.