Sau khi tăng nhân rời khỏi, lại có một nam tử toàn thân bao gồm cả diện mạo đều bị bao phủ dưới áo đen hiện ra ở phía nam, hắn nhìn Thải Y Thể, phát ra một tiếng cười quái dị, hắn cũng xoay người quay lại phương hướng khi đến, theo hắn bước đi, áo đen đó chấn động rớt xuống từng con trùng xanh giống như con rận.
Trùng xanh rơi xuống lại vỗ cánh bay lên bám trên áo đen.
Người tới lại đi, đi rồi lại tới.
Chung quy không ai bước vào trong quang quyển bảy màu.
Khi sắc trời tờ mờ sáng, doanh địa của ba thôn trở nên náo nhiệt, bọn họ đã chuẩn bị khởi hành.
Tiếng người hỗn loạn ầm ỹ không ngừng truyền đến.
Đêm qua Tam Khưu Thôn kích sát ba quái quyệt ẩn hình, cho đến khi hừng đông mới biết, khi Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn có phòng bị, đã kích sát năm quái quyệt ẩn hình, đáng tiếc lại để một quái quyệt ẩn hình thừa cơ chạy thoát, may mắn là quái quyệt đó chạy trốn đó không bắt đi tiểu hài tử.
Dưới sự đốc thúc của đội hộ vệ, mất một chút thời gian, ba thôn điều chỉnh xong, có thể khi ánh sáng mặt trời mới nhú bắt đầu tiếp tục đi tới.
Hôm nay là ngày thứ ba, bọn họ sẽ rời khỏi xích đạo, đội ngũ di chuyển không thể không bước vào dã ngoại, đi ngang qua một nửa Gia Thụ Pha, tới xích đạo của Kê Vĩ Giang.
Đối với ba thôn mà nói, rời khỏi xích đạo tiến vào dã ngoại là khảo nghiệm đầu tiên bọn họ phải đối mặt khi di chuyển.
Một khi làm không tốt, ba thôn có thể không đi ra được cũng là chuyện rất có khả năng.
Trời cao không khí trong lành, Chu Phàm ngẩng đầu nhìn quyệt tượng hiện ra ở xa xa.
Lần này quyệt tượng là một tòa núi nham thạch như hỏa diễm, hắn chỉ nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, cưỡi ngựa chạy qua lại ở đoạn giữa của Tam Khưu Thôn, duy trì trật tự của đội di chuyển.
Không tới nửa canh giờ, xích đạo cuối cùng cũng đến cuối.
Hiện ra ở trước mặt đám người là một mảng cỏ xanh rộng lớn.
Ba thôn chỉ hơi tạm dừng một chút, sau đó lại bắt đầu bước vào trong cỏ xanh.
Bánh xe ngựa dê cùng với dấu chân người nghiền ép ra một con đường trên mặt cỏ rậm rạp.
Tốc độ tiến lên của đội ngũ cố ý chậm lại rất nhiều.
Các đội viên của đội hộ vệ cẩn thận cảnh giác nhìn chung quanh.
Cho dù là nhìn một cái, mặt cỏ không có bất kỳ chướng ngại vật gì, cũng rất có thể tiềm tàng nguy hiểm nào đó.
- Dừng lại.
Trứu Thâm Thâm dẫn theo đội viên đi thăm dò ở phía trước giục ngựa trở về la lớn.
Sau đó các đội viên của hắn cũng tách ra, không ngừng hò hét ra hai bên.
Rất nhanh đội ngũ di chuyển của Tam Khưu Thôn ngừng lại, Tam Khưu Thôn dừng lại, Ẩn Phúc Thôn và Mãng Ngưu Thôn cũng không thể không ngừng lại.
Trên mặt mọi người đang di chuyển lộ ra vẻ hoang mang, bọn họ không biết phía trước đã xảy ra chuyện gì.
- Làm sao vậy?
Đám người Chu Phàm cưỡi ngựa vây quanh Trứu Thâm Thâm hỏi.
- Chúng ta ở phía trước phát hiện một mảng huyết thảo (cỏ máu), Mao lão đại nhân bảo chúng ta dừng lại.
Trứu Thâm Thâm trả lời.
Mao phù sư và Trứu Thâm Thâm một mực dẫn mấy đội viên đi trước mở đường, đã bảo dừng lại, vậy chứng tỏ phía trước khẳng định có chuyện phát sinh.
Nghe thấy Trứu Thâm Thâm nói vậy, mấy võ giả bọn Chu Phàm đều theo Trứu Thâm Thâm cưỡi ngựa đi đến phía trước, sau khi xuống ngựa, Mao phù sư đang đứng phía trước một mảng huyết thảo.
Toàn thân huyết thảo đỏ rực, phiến lá hình kim và huyết hoa ba cánh.
Hoàng phù sư nhìn một cái, hơi biến sắc nói:
- Là Huyết Hủ Thảo.
- Huyết Hủ Thảo là gì?
Lỗ Khôi hơi sửng sốt hỏi.
- Đây là một loại độc thảo (cỏ độc), người muốn đi qua trong đó, đụng vào Huyết Hủ Thảo, máu trong cơ thể sẽ bị nó chuyển hóa thành máu ăn mòn, sợ rằng không được bao lâu sẽ hủ hóa thành xương trắng, trở thành chất dinh dưỡng của Huyết Hủ Thảo.
Hoàng phù sư trầm giọng giải thích,
- Loại độc thảo này rất khó giải quyết, chúng ta chỉ có vòng qua nó.
Huyết Hủ Thảo này chỉ rộng nửa mẫu, vòng qua nó cũng không phải việc khó, thông tri cho hai thôn phía sau nói phát hiện Huyết Hủ Thảo, đội ngũ di chuyển bắt đầu làm ra điều chỉnh, vòng qua Huyết Hủ Thảo tiến về phía trước.
Sau khi vòng qua Huyết Hủ Thảo, mọi người lại cẩn thận đi nửa canh giờ, trong lúc này cũng bị một số quái quyệt nhỏ quấy rối, đều bị bọn họ thoải mái thu thập.
Rất nhanh tầm mắt của mọi người đã có thể nhìn thấy bóng dáng của rừng dừa.
Bọn họ cuối cùng cũng tới Gia Thụ Pha.
Nếu thuận lợi, bọn họ có thể trước khi trời tối xuyên qua Gia Thụ Pha đi tới xích đạo của Kê Vĩ Giang.
Hơi phân biệt phương vị một chút, đội ngũ di chuyển đi ra khỏi mặt cỏ bước vào rừng dừa, từng cây dừa cao lớn, thân cây thẳng tắp không cành có từng vòng mộc luân, ở ngọn cây tản ra lá dừa xanh lục, lá dừa to chụm lại như tán nấm, phần dầu lá xòe ra sinh trưởng từng quả dừa giống như quả cầu.
Có điều đội ngũ di chuyển không có ý ngắt quả, bọn họ nôn nóng xuyên qua rừng dừa này, tới nơi bọn họ muốn tới hơn.