Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 337 - Chương 337. Cái Giá Để Rời Khỏi

Chương 337. Cái giá để rời khỏi Chương 337. Cái giá để rời khỏi

- Cái này không phải rất đơn giản à? Đê Khưu Nguyên xuất hiện Thải Y Thể không thể biết cấp, ba thôn ở nơi đó khẳng định sẽ di tản.

Trên mặt Nhân Thối Đạo lộ ra nụ cười thản nhiên, giải thích.

- Không đúng, có lẽ các ngươi có thể đoán được lộ tuyến tiến lên của chúng ta, nhưng chuyện Thải Y Thể chỉ có Nghi Loan Ti biết, sao ngươi lại biết?

Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn quát hỏi.

Nhân Thối Đạo chỉ cau mày,

- Cái này thì không thể nói với các ngươi, chúng ta đương nhiên là có kênh tin tức của chúng ta, các ngươi chỉ cần biết chúng ta là nắm rõ về các ngươi như lòng bàn tay.

Kênh tin tức? Trong lòng ba người Hoàng phù sư lạnh toát, Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti có người có liên hệ với những Nhân Thối Đạo này, thậm chí lúc trước tiễu phỉ thất bại cũng bởi vì có người bán đứng tin tức!

- Chúng ta đương nhiên biết rõ thực lực của các ngươi, nếu chúng ta muốn lưu toàn bộ các ngươi lại, đúng là sẽ phải trả giá nhất định, nhưng không vì vậy mà thương cân động cốt, càng đừng nói là đồng quy vu tận.

- Sở dĩ chúng ta không làm như vậy, là vì dẫu sao chúng ta cũng là nhân loại, cho nên chúng ta chỉ cần đủ đồ ăn, tha cho các ngươi rời khỏi, chúng ta có được đồ ăn mình cần, các ngươi thì có thể giữ mạng, đây không phải là chuyện cả nhà đều vui à?

Nhân Thối Đạo này xòe tay dùng vẻ mặt ôn hòa, nói.

- Nằm mơ đi.

Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn không thể nén giận nói.

Nhân Thối Đạo đối với sự cự tuyệt phẫn nộ của Địch phù sư, trên mặt bất vi sở động, hắn nhìn đội di chuyển ở xa xa, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Không cần cự tuyệt đề nghị của chúng ta gấp như vậy, trở về thương lượng một chút đi, rồi sau đó trả lời chúng ta, bằng không muốn hối hận không kịp.

Hoàng phù sư bỗng nhiên nói:

- Được, vậy để chúng ta trở về thương lượng một chút.

Trương phù sư và Địch phù sư hơi sửng sốt, có điều rất nhanh bọn họ liền hiểu được, làm như vậy là để có thể kéo dài thời gian, kéo dài thời gian đối với bọn họ mà nói chỉ là có lợi chứ không có hại.

- Nhìn kìa, vẫn có người thông minh.

Nhân Thối Đạo cười cười nhìn về phía Hoàng phù sư, hắn huýt sáo, Tử Hồn Mã quay lại.

Hắn nghiêng người nhìn về phía ba người Hoàng phù sư, nói:

- Thời gian nửa nén hương, đừng nghĩ tới chạy trốn, các ngươi không thoát khỏi được Tử Hồn Mã của chúng ta đâu.

Hắn dùng chân kẹp lưng ngựa gầy trơ xương, Tử Hồn Mã chở hắn chạy về.

Hắn trở về, các Nhân Thối Đạo đều phát ra tiếng rống ầm ầm.

- Đi, chúng ta trở về rồi nói.

Hoàng phù sư nói khẽ.

Ba vị Phù Sư quay lại trận địa của đội di chuyển.

Tên Nhân Thối Đạo đàm phán với ba người Hoàng phù sư vẻ mặt thoải mái trở về, ngựa dưới người hắn rất linh hoạt, hắn thu liễm thần sắc quái đản đó, cúi đầu cung kính nói với một nam tử dáng người như gấu ở chính giữa:

- Bọn họ đã đáp ứng cân nhắc một chút.

- Làm tốt lắm, Thập Tam.

Nam tử cao lớn ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt của hắn, nửa khuôn mặt của hắn bị đốt cháy, thịt nát cháy đen nhìn rất ghê tởm, thanh âm của hắn khàn khàn mà mang theo từ tính đặc biệt.

Nam tử tên là Thập Tam có chút nghi hoặc nói:

- Lão đại, loại mặt hàng như này, thật sự chỉ lấy một ngàn cái đùi người rồi bỏ qua cho bọn họ à?

Sau khi trở thành Nhân Thối Đạo, sức ăn rất yếu, mỗi ngày chỉ cần cắn một miếng đùi nhỏ là có thể sinh tồn, đây cũng là nguyên nhân bọn họ hong gió đùi người làm thành thịt khô để chậm rãi dùng ăn.

Nếu mỗi ngày đều phải ăn một cái đùi người, vậy bọn họ cũng khó có thể tìm được nhiều chân người như vậy.

Mười tám thôn của Thiên Lương Lý, thôn ở gần Thiên Lương Thành đều có phòng hộ rất mạnh, một khi bị Nhân Thối Đạo tập kích, Nghi Loan Ti có thể lập tức tri viện.

Có thôn ở nơi xa xôi như Tam Khưu Thôn, tuy Nhân Thối Đạo mạnh, nhưng ở trong địa vực này có quái quyệt cường đại hơn xa bọn họ, bọn họ cũng không dám đi bừa ở dã ngoại, nếu không rất dễ thành lương thực của quái quyệt.

Hơn nữa sau khi bọn họ trở thành Nhân Thối Đạo, cũng không dám gần xích đạo nữa, đừng nói Tử Hồn Mã không muốn bước vào xích đạo, cho dù là bọn họ bước vào xích đạo, thân thể cũng sẽ biến thành cực kỳ khó chịu, còn muốn đi trên xích đạo căn bản là không thực tế.

Cho nên bọn họ mới chưa từng nghĩ tới đến nơi hẻo lánh như Đê Khưu Nguyên cướp thức ăn, chạy đường dài quá nguy hiểm, có thể thuận lợi đến nơi, cũng chưa chắc có thể trở về được.

Đùi người đối với bọn họ mà nói là rất hiếm có, một ngàn cái đùi người chính là có thể giúp bọn họ chống đỡ rất lâu, nhưng dưới tình huống có thể gặp được thôn đang di dời lại nhận được tin tức, vì sao không lấy hết?

Bình Luận (0)
Comment