Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 336 - Chương 336. Nhân Thối Đạo (2)

Chương 336. Nhân Thối Đạo (2) Chương 336. Nhân Thối Đạo (2)

Mao phù sư nói tới đây liền tạm dừng một chút, sầm mặt nói:

- Nhưng loại lực lượng đạt được này cũng không phải không trả giá, bọn họ cả đời chỉ có thể dùng ăn chân người để sống, không thể ăn bất kỳ đồ ăn nào, nếu không sẽ giống như trúng kịch độc, thân thể nhanh chóng thối rữa mà chết.

- Cho nên bọn họ mới được gọi là Nhân Thối Đạo, người như vậy tất nhiên không thể tính là con người.

Sắc mặt Chu Phàm biến thành khó coi, loại chuyện này đối với hắn thì hơi khó lý giải, nhưng hiển nhiên Mao phù sư không phải nói đùa, Nhân Thối Đạo dùng ăn thịt chân người để sống, tất nhiên là khó có thể được con người dung nạp.

Nhân Thối Đạo có thể nói là vì sinh tồn, đã từ bỏ thân phận con người.

Ở xa xa, Hoàng phù sư của Tam Khưu Thôn, Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn, Trương phù sư của Mãng Ngưu Thôn, ba người bọn họ đang lạnh lùng nhìn Nhân Thối Đạo này.

Con mắt màu máu của Tử Hồn Mã lộ ra có chút đờ đẫn, nhưng ba vị Phù Sư đều biết rõ, Tử Hồn Mã mà trùng kích tới sẽ khủng bố cỡ nào, chính là lực trùng kích gấp ba chiến mã bình thường.

Quân đội của Đại Ngụy triều từng thử chinh phục Tử Hồn Mã, nhưng Tử Hồn Trùng ký sinh trong Tử Hồn Mã sẽ chỉ thuần phục quái quyệt, con người không thể chinh phục được loại Tử Hồn Mã này.

Nhân Thối Đạo lại có thể làm được, đây cũng là một chứng minh Nhân Thối Đạo đã không tính là con người.

Tên Nhân Thối Đạo đó vén mũ áo đen lên, lộ ra mặt của hắn, sắc mặt hắn trắng tới không có một chút màu máu, con ngươi trong hốc mắt sâu vẫn mang theo một chút màu máu, hắn nhìn quét ba vị Phù Sư chậm rãi nói:

- Các ngươi có bốn ngàn người, để lại một ngàn cái đùi người thì có thể rời khỏi nơi này.

Một ngàn cái đùi người chính là năm trăm người, năm trăm người đột nhiên mất đi hai chân, so với giết bọn họ còn khó chịu hơn.

- Ngươi là cái thá gì, thức thời thì mau rời khỏi nơi này, nếu không Thiên Lương Lý nhất định sẽ vây quét các ngươi.

Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn lạnh giọng quát.

Người này chỉ cười khẩy một tiếng:

- Nói cứ như Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti chưa từng vây quét chúng ta vậy, chỉ là bọn họ có thể giết chết chúng ta sao?

Trên mặt ba Phù Sư đều lộ ra vẻ giận dữ, những Nhân Thối Đạo này vốn chính là con người chuyển hóa thành, bọn họ không phải quái quyệt không có trí tuệ, trí tuệ là tương đương với nhân mị, nhưng lại không thể nói là nhân mị.

Giống như hắn từng nói, sau khi Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti phát hiện tung tích của Nhân Thối Đạo, đã từng tổ chức vây quét mấy lần, lại mỗi lần đều bị bọn họ mượn Tử Hồn Mã mà đào tẩu như gió.

Sau mấy lần như vậy, Nghi Loan Ti chỉ có thể từ bỏ vây quét Nhân Thối Đạo.

Đê Khưu Nguyên cách nơi này khá xa, người ở ít ỏi, Nhân Thối Đạo cũng không tới Đê Khưu Nguyên, bọn họ chỉ ở một số chỗ đông người cướp thức ăn, tung tích bất định, nhưng không ai ngờ lại ở đây gặp phải Nhân Thối Đạo.

- Muốn trâu ngựa la thì chúng ta có thể cho các ngươi, nhưng đùi người thì không được.

Trương phù sư của Mãng Ngưu Thôn sầm mặt nói.

Đối phương thế lớn, nếu có thể không dẫn tới xung đột thì tận lực không dẫn tới.

Nhân Thối Đạo này cười khẽ,

- Chắc ngươi cũng biết, chúng ta chỉ có thể ăn chân người, đừng nói là trâu ngựa la vô dụng đối với chúng ta, cho dù là vàng bạc tài bảo chúng ta cũng không cần, chúng ta chỉ cần đùi người...

Nói tới đây, hắn tạm dừng một chút, mới lạnh lùng nói:

- Chúng ta không cần chân của người già, chất thịt quá kém, chân tiểu hài tử cũng không cần, thịt ít quá ăn không đủ no, còn lại thì đều được.

Nhân Thối Đạo tới đàm phán này ăn nói cực kỳ kiêu ngạo, dường như chắc chắn rằng ba thôn sẽ khuất phục.

- Không thể, cùng lắm thì chúng ta đồng quy vu tận.

Hoàng phù sư nghiêm mặt nói.

- Đồng quy vu tận?

Nhân Thối Đạo cười lạnh một tiếng,

- Chúng ta có ba trăm người, hơn nữa còn cưỡi Tử Hồn Mã, các ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu lần xung phong của Tử Hồn Mã? Chết sẽ chỉ là các ngươi.

- Một khi đã như vậy, vì sao các ngươi còn không giết tới?

Trương phù sư của Mãng Ngưu Thôn râu tóc dựng đứng, lạnh lùng nhìn Nhân Thối Đạo.

Nếu thật sự nắm chắc không phải trả giá gì, những Nhân Thối Đạo tâm tính tàn khốc này sẽ không đến đàm phán với bọn họ, không ai là kẻ ngốc cả.

Nhân Thối Đạo đó cau mày, sau khi trầm mặc một lúc mới chậm rãi nói:

- Ta thừa nhận các ngươi có thực lực phòng hộ nhất định, nhưng chúng ta trước khi đến đã nắm rõ các ngươi như lòng bàn tay.

Nắm rõ như lòng bàn tay?

Ba người Hoàng phù sư đều ngây ra một thoáng.

Nhân Thối Đạo nhìn biểu cảm trên mặt ba người bọn họ, cười nhạo một tiếng:

- Nếu không các ngươi cho rằng vì sao chúng ta lại xuất hiện ở đây? Tam Khưu Thôn. . . Mãng Ngưu Thôn. . . Còn có Ẩn Phúc Thôn nữa.

- Ai nói với ngươi?

Sắc mặt Hoàng phù sư trầm xuống.

Bình Luận (0)
Comment