Nhưng ở bên cạnh vẫn có người cưỡi ngựa, là Chu Phàm.
Đao gỉ trong tay hắn sau khi chém chết hai Nhân Thối Đạo, lại lạnh lùng nhìn lướt qua chiến trường, đội di chuyển chống đỡ được, không bị một xông mà sụp đổ.
Chu Phàm yên tâm rời xa chiến cuộc, hắn cưỡi ngựa xông tới hai Thối Nhân Đạo khác.
Hắn muốn bắt giặc trước tiên bắt vua.
Mười hai đạo tặc vốn đang nghiêm mặt, sắc mặt xanh mét nhìn cục diện đang giằng co.
Nếu không phá được Vệ Cổ, bọn họ căn bản không vào được, cường hành xông vào?
Nơi đó chính là có ba Vệ Cổ!
Bọn họ vẫn không muốn chết!
Hiện tại thấy Chu Phàm một mình một ngựa xông tới bọn họ.
Mười hai đạo tặc đều hơi sửng sốt, bọn họ nhận ra võ giả thanh niên vừa giết chết Thập Tam này, võ giả thanh niên này có lẽ lợi hại, nhưng vậy thì sao?
Bọn họ chính là có mười hai người!
Nhưng võ giả thanh niên đã bước vào phạm vi mà mười một người bọn họ đều có thể tiến vào.
- Tiểu tử này là điên rồi à?
Có người lầu bầu một tiếng.
- Đi giết hắn.
Đạo thủ Bán Tiêu lạnh lùng quát khẽ.
Đạo thủ phân phó, mười một đạo tặc đều cưỡi Tử Hồn Mã nhanh chóng xông ra, binh khí trong tay đều được dán lên phù lục cấp thấp nhờ cướp bóc mà có.
Trong chớp mắt đã tới phía trước Chu Phàm, Tử Hồn Mã không dừng lại, va chạm thẳng đến Chu Phàm.
Đánh tới đầu tiên là lão Thất, trường thương trong tay hắn đâm tới Chu Phàm, giống như độc xà xuất động.
Sắc mặt Chu Phàm hờ hững, cánh tay phải của hắn đột nhiên phóng to, đao gỉ trong tay chém nhanh ra.
Khí lực bốn vạn cân khiến cho đao gỉ thoải mái chặt đứt trường thương đang đâm tới, mũi đao lóe lên.
Cả người Lão Thất bị Tinh Sương Đao chém thành hai nửa.
Tử Hồn Mã lúc này đã mất đi chủ nhân đâm tới, lực va chạm to lớn khiến cho Chu Phàm cả người lẫn ngựa đều bị đâm bay ngược lại.
Chu Phàm xoay người lăn trên Bạch Mao Thảo Địa, trên quần áo hắn dính vô số lông trắng.
Mười người còn lại đều ngừng thế xông tới, trợn tròn mắt không dám tin, một đao chặt đứt trường thương giết lão Thất, khí lực của người này khủng bố như vậy sao?
Chu Phàm thu hồi Tinh Sương Đao, hắn rút cự đao trên lưng ra, ngoắc ngón tay khiêu khích mười người đang xông tới.
Mười đạo tặc chỉ cảm thấy trong phổi dâng lên một cỗ hỏa diễm, thiếu chút nữa thì tức nổi phổi.
Chỉ là chuyện trong chớp mắt, mười đạo tặc vẫn lao thẳng đến Chu Phàm trên mặt đất, Chu Phàm đã rơi xuống đất ở trong mắt bọn họ chỉ cần vó ngựa giẫm một cái là chết.
Tay trái và hai chân của Chu Phàm đều bành trướng, điều này khiến hắn biến thành cao lớn.
Hai tay tô to của hắn cầm cự đao, hai chân đột nhiên xoay tròn, lưỡi đao xoay tròn mang theo cơn gió nhẹ màu vàng, hình thành một vòng xoáy gió.
Mười con Tử Hồn Mã lao tới chạm vào lưỡi đao sắc bén, có con đứt đầu, có con vỡ lưng, có con vỡ bụng, có con đứt chân.
Vô số máu đen của mười con Tử Hồn Mã bắn ra, ngã xuống đất, không có một con nào may mắn thoát khỏi, Bạch Mao Thảo chung quanh đã bị triệt để nhuộm thành màu đen, bay lên, giống như trong không trung vừa đổ một hồi tuyết đen.
Mười đạo tặc đều bởi vì Tử Hồn Mã đã chết, binh khí trong tay bọn họ thậm chí chưa kịp đâm tới Chu Phàm đã rơi xuống đất, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Chỉ là bọn họ còn chưa kịp chạy trốn.
Đao của Chu Phàm đã chém xuống.
Lão Bát bị chém ngang thành hai đoạn, lão Ngũ bị bổ chéo từ vai trái, lão Cửu thì bị chặt bỏ đầu.
Nhân lúc bọn họ đang kinh ngạc, đao của Chu Phàm đã chém chết ba người.
Bảy người còn lại đều bạo phát biến thành khổng lồ, phóng tới Chu Phàm.
Nhưng một đao của Chu Phàm vung ra, gậy sắt trong tay lão Tứ vỡ vụn, cả người hắn bị cắt thành hai đoạn từ chỗ bụng.
Chùy đồng trong tay lão Lục đập ra.
Chu Phàm chém ra một đao, tay phải lão Lục bay lên, trong không trung rơi xuống vô số máu tươi, cả người hắn cũng đứt lìa.
Thập Nhất và Thập Nhị liên thủ công tới, lưỡi đao xẹt qua, lại có binh khí gãy lìa, Thập Nhất và Thập Nhị lại bị chém thành thân thể tàn phế.
Cự đao kèm Lợi Kim Phù vô cùng sắc bén, lại phối với khí lực bạo phát mấy vạn cân, bọn họ căn bản không có một ai đỡ được một chiêu của Chu Phàm.
Ánh mắt lão Nhị lão Tam còn lại lộ ra vẻ kinh sợ, nếu bọn họ tìm một tấm gương có thể nhìn được ánh mắt như vậy là đã từng thấy trong mắt người chết từng bị bọn họ giết.
Người này tuyệt đối là ác quỷ từ địa ngục bò lên, thực sự quá đáng sợ.
Hai người xoay người bỏ chạy.
Hai chân Chu Phàm bước ra, lòng đất xuất hiện một vết lún hình tròn, thân thể hắn biến mất, nháy mắt đã tới bên cạnh lão Nhị, lão Tam.
Cự đao trong tay vung ra, phong mang màu vàng sắc bén khuấy đầu hai người thành tương nát.
Huyết nhục rải ra, một con bò cạp cũng theo đó rơi xuống đất, bò đi.
Chu Phàm cả người đều dính máu màu đen, máu đen thuận theo mặt hắn chảy xuống, hắn chỉ lạnh lùng nhìn về phía đạo thủ Bán Tiêu còn lại ở xa xa.