Vụ cúi đầu trầm tư, qua một hồi lâu hắn mới ngẩng đầu nói:
- Cân nhắc tới tình huống của ngươi, hiện tại chỉ có một biện pháp.
- Biện pháp gì?
Chu Phàm gấp giọng hỏi.
- Nếu ngươi đồng ý dùng biện pháp này, ta muốn hai con sâu xám lớn làm thù lao.
Vụ giơ hai ngón tay lên ra giá.
- Thành giao.
Chu Phàm ngây ra một thoáng mới nói, hắn vốn cho rằng sẽ phải bỏ ra nhiều máu, kết quả giá Vụ báo ra lại rẻ ngoài dự kiến của hắn.
Vụ không vội thu thù lao, trên mặt hắn lộ ra một tia xấu hổ, sau đó ho khan một tiếng nói:
- Lần trước không phải ngươi nói với ta là lấy được kiển tâm à? Nó có còn ở trên người ngươi không?
- Có.
Chu Phàm ngẩn người, vẫn gật đầu.
- Vậy dùng kiển tâm đi, để người trúng Tri Tử Hạt ăn vào, chỉ cần có thể hoàn thành sinh mệnh tiến hóa, chỉ là nguyền rủa của Tri Tử Hạt, căn bản không uy hiếp được tới nàng.
Chu Phàm vốn đã đoán được một chút, hiện tại nghe Vụ chính miệng chứng thực, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi đang đùa gì thế? Kiển tâm chỉ có một phần trăm xác suất thành công, nếu thất bại, người còn có thể hóa thành quái quyệt, ngươi muốn nàng đi cược xác suất thành công một phần trăm à?
- Ta không nói đùa, kiển tâm quả thật chỉ có một phần trăm xác suất thành công khiến người ta hoàn thành một lần sinh mệnh tiến hóa, nhưng ta có biện pháp khiến nó đề thăng tới 50%
Vụ nghiêm túc nói.
- Có thể đề thăng 50%?
- Biện pháp này người biết cũng không nhiều.
Vụ xòe tay trái ra, có một dòng sương mù bay tới, hóa thành một cái bát ngọc bích,
- Đây là Tụ Linh Oản, không có tác dụng lớn gì, tác dụng duy nhất của nó chính là khiến thứ như linh dịch cấp tốc được hấp thu.
- Chỉ cần ngươi để kiển tâm vào trong bát, sau đó lại rút một bát máu trong cơ thể ngươi ra, chờ kiển tâm hấp thu máu của ngươi, có thể đề thăng xác suất thành công của kiển tâm.
- Máu của ta còn có tác dụng này à?
Chu Phàm hơi sửng sốt hỏi.
Vụ trầm mặc, hắn do dự một chút nói:
- Bởi vì ngươi là quyệt nhân có năng lực tự chữa lành, cho nên máu của ngươi và kiển tâm hỗn hợp lại sẽ có tác dụng như vậy, yên tâm đi, ta không lừa gạt ngươi trên loại chuyện này đâu.
Chu Phàm nhíu mày, hắn không tiếp tục đào sâu nghiên cứu, mà là nói:
- Cho dù là như vậy, cũng chỉ có một nửa xác suất sẽ thành công, còn có biện pháp khác có thể đề thăng xác suất không?
Tiểu Liễu chỉ có một nửa xác suất mới có thể sống sót, Chu Phàm cảm thấy quá mạo hiểm,
- Còn có biện pháp ổn thỏa hơn một chút không?
Vụ nâng bát xanh ngọc, hắn lắc đầu,
- Không, thực lực của ngươi quá thấp, ta chỉ nghĩ ra biện pháp này, nếu ngươi không muốn thì thôi, ta cũng biết biện pháp này phải mạo hiểm rất lớn, cho nên ta mới chỉ thu hai con sâu xám lớn của ngươi làm thù lao, tự ngươi cân nhắc đi.
- Nếu ngươi nguyện ý dùng, vậy cầm lấy Tụ Linh Oản, nếu không muốn, ngươi chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp.
- Tuy Tri Tử Hạt này là Hắc Du Quái Quyệt, nhưng đây chính là nguyền rủa lấy mạng đổi mạng, còn khó giải quyết hơn Huyết Thi Quan Nhãn Chú lúc trước ngươi trúng.
Mặt Vụ lộ vẻ bất đắc dĩ.
Hắn đương nhiên cũng muốn có biện pháp an toàn một trăm phần trăm, như vậy hắn mới có thể lấy nhiều sâu xám lớn hơn, nhưng tạm thời chỉ có biện pháp này.
Chu Phàm trầm mặc, sau đó hắn đi tới cầm lấy Tụ Linh Oản,
- Để ta ra ngoài.
- Được.
Sắc mặt Vụ bình tĩnh gật đầu.
Thân thể của Chu Phàm chậm rãi tiêu tán, như một dòng sương mù.
Chu Phàm mở mắt ra ngay lập tức thực hóa Tụ Linh Oản ở bên cạnh.
Lão Huynh ở bên cạnh nhìn động tác của Chu Phàm, nó chớp chớp mắt, vì sao Chu Phàm vừa nhắm mắt một lúc đã mở, hơn nữa trên tay còn đột nhiên có thêm một cái bát ngọc.
Chu Phàm lại nhìn Tiểu Liễu nằm bên cạnh hắn, mặt, môi của Tiểu Liễu đã trắng tới không còn màu máu.
Hắn lấy ra chủy thủ, cắt lòng bàn tay trái của mình, máu thuận theo lòng bàn tay uốn lượn nhỏ xuống bát ngọc.
Máu chảy không đủ nhanh, hắn lại rạch bàn tay, làm vết thương sâu hơn.
Không bao lâu sau, máu đã chảy đầy một bát, hắn lấy ra kiển tâm to như trứng gà đó, kiển tâm giống như biết hô hấp, lấp lánh huyết quang, Chu Phàm ném nó vào trong bát.
Tụ Linh Oản tỏa ra quang mang màu xanh, chiếu vào máu đỏ.
Lúc này Chu Phàm mới xé băng vải trên cự đao xuống, băng bó qua loa lại cho mình.
Máu trong Tụ Linh Oản nhanh chóng rút đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, trong nháy mắt đã chỉ còn lại kiển tâm.
Lúc này kiển tâm không còn lấp lánh huyết quang, mà là tỏa ra hồng quang rực rỡ, như một vầng mặt trời nhỏ.
Chu Phàm nạy miệng Tiểu Liễu ra, để kiển tâm vào trong miệng nàng, kiển tâm vào miệng là tan, lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Thân thể của Tiểu Liễu hiện ra một tầng giống như sương trắng, sương trắng ngưng tụ thành sợi tơ trắng thuần, bắt đầu xuất hiện hình trứng, kết ra áo kén triệt để bao phủ Tiểu Liễu.