- Việc này vốn không liên quan gì tới quái quyệt, cho nên chúng ta mới không nói với các ngươi, các ngươi nghe một chút là được rồi, đừng truyền ra ngoài, Dã Cốc Thôn ở Thiên Lương Lý chúng ta vẫn tồn tại một số kị huý, quan gia không thích chúng ta đàm luận về chuyện của Dã Cốc Thôn.
Sắc mặt Tống phù sư của Mãng Ngưu Thôn có chút phức tạp nói.
- Tống lão đại nhân, Dã Cốc Thôn đó rốt cuộc là bởi vì chuyện gì mà bị quan gia diệt thôn?
A Huy của Mãng Ngưu Thôn tò mò hỏi.
Sắc mặt Tống phù sư lập tức thay đổi, ánh mắt hắn trở nên sắc bén:
- Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Dã Cốc Thôn thế nào đều không liên quan tới ngươi, chuyện không nên hỏi đừng hỏi nhiều.
A Huy sợ tới mức ngậm miệng lại.
Chu Phàm nhìn về phía Tống phù sư, hắn lộ ra thần sắc như hiểu ra gì đó, xem ra Dã Cốc Thôn này bị quan gia diệt thôn sợ rằng có chút không đơn giản, ngay cả các Phù Sư cũng kiêng kị, không nói tỉ mỉ.
Có điều việc này cũng không liên quan gì tới Chu Phàm, hắn cũng không muốn xen vào việc của người khác.
Chư vị võ giả cũng ôm tâm tư tương tự như Chu Phàm, không nói chuyện của Dã Cốc Thôn nữa, mà là nói tới vấn đề khác có thể tồn tại ở Phần Cốc Địa.
- Dã Cốc Thôn chỉ là vấn đề nhỏ, chúng ta cần cảnh giác Hồng Thạch Diêu ở phụ cận hơn.
Sắc mặt Mao phù sư nghiêm túc nói, đã đến nơi này rồi, vậy có rất nhiều thứ không cần cố ý giấu giếm nữa.
Hồng Thạch Diêu?
Bọn Chu Phàm đều hơi sửng sốt, bọn họ đã xem qua bản đồ địa hình phụ cận vô số lần, biết Hồng Thạch Diêu chính là ở đầu kia sơn mạch sườn tây Phần Cốc Địa.
Có sơn mạch ngăn cách, nơi như vậy có gì mà khiến bọn họ kiêng kị?
Sáu vị Phù Sư sớm đã thương lượng nghiêm túc về chuyện này, không đợi bọn Chu Phàm hỏi, Mao phù sư tiếp tục nói:
- Ta tin các ngươi đều biết, Hồng Thạch Diêu ở phía tây Phần Cốc Địa, nhưng có lẽ các ngươi không biết, bên kia Hồng Thạch Diêu có một thôn tên là Hồng Diêu Thôn.
- Hồng Diêu Thôn?
Sắc mặt một số võ giả khẽ biến, bọn họ từng nghe nói tới thôn này, nhưng nó ở vị trí nào, lại không có hiểu biết quá nhiều.
Thế giới này xuất hành cực kỳ không tiện, rất nhiều thôn của Thiên Lương Lý chỉ là lờ mờ được nghe qua, nếu không cố ý đi hỏi thăm vị trí của nó, phần lớn là hai mắt tối mờ.
- Hồng Diêu Thôn là một thôn lớn hơn ba ngàn người, ở Thiên Lương Lý cũng là thôn mạnh số một số hai, vốn nó không có liên quan gì tới chúng ta, nhưng bọn họ lại có liên quan không nhỏ với chúng ta hiện tại.
Lời này của Mao phù sư nói có chút khó hiểu.
- Cái này phải nói từ hoàn cảnh bên Hồng Thạch Diêu, nơi đó cách chúng ta một ngọn núi, lại là địa hình ba mặt núi, so với Đê Khưu Nguyên thì dễ lên hơn một chút, nhưng so với Phần Cốc Địa thì vẫn kém hơn không ít, Hồng Diêu Thôn sinh hoạt ở đó một mực có ý định chuyển từ Hồng Thạch Diêu tới Phần Cốc Địa tốt hơn.
- Bọn họ mấy lần đã xin Thiên Lương Lý Nha và Nghi Loan Ti, có điều đều bị cự tuyệt, về phần nguyên nhân cự tuyệt thì nhất thời không nói được, nói chung Thiên Lương Lý Nha và Nghi Loan Ti đều không đồng ý cho Hồng Diêu Thôn di dời.
- Hiện tại ba thôn chúng ta chiếm Phần Cốc Địa, chỉ sợ là Hồng Diêu Thôn sẽ không cam lòng, nhưng bọn họ không dám đề xuất dị nghị với Nghi Loan Ti, chúng ta là lo bọn họ tới tìm ba thôn chúng ta làm phiền.
Mao phù sư nhìn về phía bọn Chu Phàm nói.
Lúc trước sáu vị Phù Sư nghe thấy muốn di chuyển đến Phần Cốc Địa, trong lòng có một bộ phận do dự chính là lo lắng sẽ xung đột với Hồng Diêu Thôn.
Sắc mặt không ít võ giả của ba thôn đều biến thành có chút khó coi, Hồng Diêu Thôn là thôn mạnh số một số hai của Thiên Lương Lý, thực lực là mạnh hơn bất kỳ một thôn nào trong bọn họ.
Xung đột giữa thôn và thôn, chỉ cần không chết người, bên Thiên Lương Lý trước nay là chỉ mắt nhắm mắt mở, Hồng Diêu Thôn muốn tới bắt nạt, cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
- Sợ à?
Trương phù sư của Mãng Ngưu Thôn nhìn một số người hỏi,
- Nơi tốt như Phần Cốc Địa, muốn cắm rễ ở đây, đương nhiên là khó tránh khỏi một số vấn đề, lúc trước nơi đầu tiên Yến đại nhân cung cấp cho chúng ta chính là nơi này, nơi khác thì kém hơn nhiều.
- Nếu các ngươi sợ có xung đột với Hồng Diêu Thôn, vậy hiện tại rời khỏi nơi này vẫn còn kịp, chúng ta sớm đã cân nhắc rồi, rời khỏi Phần Cốc Địa, một mực dọc theo xích đạo đi tiếp, có thể tới nơi có thể an cư thứ hai, nguy hiểm cũng không tính là lớn.
Sáu vị Phù Sư thay ba thôn quyết định chuyển đến đây, vẫn là vì Phần Cốc Địa này quá tốt, nếu thôn không muốn, vậy chỉ có thể lại di tiếp, trở về báo cáo với Thiên Lương Lý một chút là được rồi.