Rất nhanh, ba thôn đều phái ra một đội thăm dò, triển khai thăm dò đối với Phần Cốc Địa.
Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm dẫn theo đội thăm dò của Tam Khưu Thôn thăm dò phía đông Phần Cốc Địa, Chu Phàm vốn không muốn đi, dẫu sao hắn còn phải mang theo Tiểu Liễu.
Nhưng Lỗ Khôi phải phụ trách thao luyện đội viên mới gia nhập, mà La Liệt Điền thì bận rộn xử lý sự vụ trong thôn, Chu Phàm chỉ có thể đi cùng Trứu Thâm Thâm.
May mà loại thăm dò này tốc độ đi không tính là nhanh, Chu Phàm cũng không lo Tiểu Liễu không theo kịp, cho dù không theo kịp, Chu Phàm cùng lắm là cõng Tiểu Liễu.
Thăm dò đối với dã ngoại không biết vốn là một chuyện rất nguy hiểm, nhưng có cao thủ như Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm, lại có cảm tri đối với nguy hiểm của Lão Huynh, loại nguy hiểm này cũng giảm bớt đi nhiều.
So sánh với Đê Khưu Nguyên, Phần Cốc Địa nhỏ hơn rất nhiều, có điều dung nạp ba thôn chắc không có vấn đề gì.
Nhiệm vụ của ssội thăm dò chỉ cần đi đến Xích Hồng Sơn Mạch là có thể trở lại.
Có điều rất nhanh bọn Chu Phàm liền dừng chân, bởi vì bọn họ nhìn thấy một thôn hoang phế, phần lớn thôn đã sập, hóa thành bụi đất, có thể lưu lại cũng đã là tượng nát gạch vụn, trên tường đổ đã mọc đầy rong rêu.
Trong thôn cỏ dại xum xuê, lộ hết vẻ hoang vắng.
Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe qua ở Phần Cốc Địa lúc trước còn có thôn tồn tại.
Vì sao thôn này lại trở thành như vậy?
Gặp phải quái quyệt tập kích à?
Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm thương lượng một chút, không mạo hiểm tiến vào thôn hoang, mà là dẫn theo đội thăm dò vòng qua thôn hoang, cho đến Xích Hồng Sơn Mạch đó, cũng không vào mà là lui về.
Sau khi bọn Chu Phàm trở lại, võ giả của hai thôn khác cũng dẫn theo đội thăm dò trở về.
Võ giả tham dự đội thăm dò của ba thôn bắt đầu báo cáo tình huống thăm dò được, từ trước mắt cho thấy, không phát hiện nơi quá nguy hiểm, nơi thích hợp để xây dựng thôn cũng được đánh dấu ra.
Sau khi Nghiêm Long Cầm của Mãng Ngưu Thôn báo cáo xong, hắn nhìn sáu vị Phù Sư, do dự một chút nói:
- Chư vị lão đại nhân, chúng ta còn phát hiện một số nhà cửa của thôn đã hoang vu.
Nghiêm Long Cầm vừa nói như vậy, võ giả duy nhất của Ẩn Phúc Thôn cũng mở miệng nói phát hiện nhà hoang.
Trong lòng Chu Phàm có chút kinh ngạc, đội thăm dò của ba thôn là thăm dò theo phương hướng khác nhau, nhưng lại đều phát hiện thôn hoang đó, nơi này từng có nhiều thôn sinh sống à?
Nếu là như vậy, vì sao những thôn đó lại không tồn tại ở nơi này nữa?
Chu Phàm cũng mở miệng báo cáo loại tình huống này.
Bầu không khí giữa các võ giả có chút vi diệu, bọn họ đều nhìn về phía sáu vị Phù Sư đại nhân.
Phần Cốc Địa này từng có thôn sinh hoạt, chuyện này võ giả bản địa của ba thôn không biết cũng không có gì kỳ quái, nhưng sáu vị Phù Sư chắc phải biết mới đúng, nhưng vì sao bọn họ lại không nhắc tới một câu?
Bị bọn Chu Phàm chăm chú nhìn, sắc mặt của sáu vị Phù Sư đều có khác biệt rất nhỏ, nhưng bọn họ vẫn bảo trì sự bình tĩnh nên có.
- Không nói với các ngươi, là vì đây không tính là gì chuyện trọng yếu gì, cũng sợ các ngươi tâm sinh băn khoăn.
Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn, nói,
- Nơi này quả thật từng tồn tại một thôn.
Một thôn?
Bọn Chu Phàm hơi biến sắc, nếu chỉ là một thôn, vậy quy mô của thôn đó thực sự là lớn tới chút khiếp người, sợ rằng còn lớn hơn ba thôn bọn họ cộng lại.
- Thôn nào?
Lỗ Khôi hơi sửng sốt hỏi.
Sáu vị Phù Sư đều trầm mặc.
- Thôn nào không quan trọng, các ngươi chỉ cần biết nó đã không còn là được rồi, biết quá nhiều đối với các ngươi cũng không có lợi ích gì.
Tống phù sư của Mãng Ngưu Thôn xụ mặt nói.
- Vì sao không thể nói? Chúng ta chính là sắp sinh sống ở Phần Cốc Địa, chúng ta phải biết tất cả chuyện có liên quan tới Phần Cốc Địa, nếu không nơi này tồn tại nguy hiểm gì đó thì biết làm sao?
Chu Phàm có chút khó hiểu hỏi.
Lời nói của Chu Phàm có được sự phụ họa của đám người Lỗ Khôi, bọn họ không thể không biết gì mà sinh sống ở đây được.
- Nói với bọn họ đi, đây cũng không tính là chuyện quá bí ẩn.
Lưu phù sư của Ẩn Phúc Thôn lấy tay xoa trán nói.
Năm vị Phù Sư còn lại trầm mặc suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu đáp ứng.
- Thôn đã biến mất đó tên là Dã Cốc Thôn, mười lăm năm trước, là một trong hai mươi thôn của Thiên Lương Lý, bởi vì cả thôn dân đều phản nghịch, toàn thôn đều bị quan gia giết.
Sắc mặt Hoàng phù sư nghiêm túc nói.
- Dã Cốc Thôn.
- Đó là thôn cường đại nhất của Thiên Lương Lý năm đó.
- Thì ra là ở ngay Phần Cốc Địa.
- Ta cũng từng nghe về Dã Cốc Thôn, có điều về sau nghe nói nó đã biến mất, thì ra là bởi vì phản nghịch bị quan gia diệt.
Các võ giả nhao nhao nghị luận, loại chưa từng nghe qua về Dã Cốc Thôn như Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm thì yên lặng lắng nghe.