Lại thêm mới đến Phần Cốc Địa, chuyện xây thôn là thiên đầu vạn tự, với trạng thái như vậy của Tam Khưu Thôn, muốn nuốt vào Ẩn Phúc Thôn, sẽ rất dễ tạo ra một số vấn đề không thể dự đoán.
Vả lại Ẩn Phúc Thôn là tự động nương tựa, bên Tam Khưu Thôn cũng không thể đối xử với bọn họ như thôn nô, nếu là như vậy, còn không bằng không hợp thôn.
- Kỳ thật không chỉ là Ẩn Phúc Thôn, hi vọng các ngươi có thể thấy rõ, tình huống của chúng ta và Mãng Ngưu Thôn cũng không quá lạc quan.
Mao phù sư thở dài nói.
Ở trên đường chết rất nhiều chiến lực của thôn, cho dù các võ giả may mắn không có hao tổn, nhưng chiến lực hạ trung tầng lại cơ hồ tổn thất hết.
Các võ giả đều lộ ra sắc mặt khác nhau, đại bộ phận người trong bọn họ quả thật chưa bắt đầu nghiêm túc cân nhắc loại chuyện này.
- Dưới tình huống như vậy, ba thôn không chỉ phải ứng đối với quái quyệt tập kích, còn phải đề phòng ác lân (hàng xóm ác) Hồng Diêu Thôn, sáu người chúng ta thương lượng, không bằng dứt khoát chọn thôn chỉ ở cùng chỗ, tạo thành thế hộ vệ tam giác, bình thường ba thôn là độc lập không liên quan gì tới nhau.
- Nhưng nếu phát sinh tình huống lớn, có thể bảo vệ nhau một chút, giống như chúng ta một đường đi tới đây vậy.
Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn nói ra suy tính của sáu người bọn họ.
Lỗ Khôi nhíu mày, La Liệt Điền bận việc trong doanh địa, tạm thời chưa tới đây, nhưng trong lòng Lỗ Khôi có chút bất mãn, bởi vì nếu thực sự tạo thành thế hộ vệ tam giác mà sinh sống, về tổng thể mà nói là có lợi, nhưng Tam Khưu Thôn thực lực mạnh nhất vẫn có chút thiệt thòi.
Dẫu sao với thực lực của bọn họ, cho dù một mình lựa chọn một chỗ, cũng miễn cưỡng có thể ứng đối được, chờ sống qua thời kỳ xây thôn, Tam Khưu Thôn rất nhanh sẽ phát triển không ngừng.
Về phần hai thôn còn lại thế nào, Lỗ Khôi không quản được nhiều như vậy, hắn chỉ suy nghĩ cho thôn của mình.
Chu Phàm và Trứu Thâm Thâm cũng có suy nghĩ tương tự như Lỗ Khôi.
Địch phù sư của Ẩn Phúc Thôn quan sát ba vị võ giả của Tam Khưu Thôn, nhất là biểu cảm trên mặt Chu Phàm, hắn lại cười lấy lòng:
- Đương nhiên, một khi lựa chọn sinh hoạt cùng chỗ, thực lực của Tam Khưu Thôn cường đại, hai thôn chúng ta khó tránh khỏi phải dựa vào sự trợ giúp của Tam Khưu Thôn.
- Trước khi loại tình huống này chưa được cải thiện, Ẩn Phúc Thôn và Mãng Ngưu Thôn nguyện ý mỗi tháng giao phí dụng hỗ trợ nhất định cho Tam Khưu Thôn, dùng cái này để bù đắp cho Tam Khưu Thôn, kim ngạch cụ thể thì chúng ta có thể thương lượng một chút.
Đây cũng là nguyên nhân hai vị Phù Sư Hoàng, Mao sẽ đồng ý với phương án xây thôn này, Hoàng phù sư cười cười nhìn về phía ba người Chu Phàm nói:
- Đây chỉ là một đề nghị, các ngươi cảm thấy thế nào? Nếu không đồng ý cũng không sao.
Chu Phàm cười nói:
- Ta cũng không có ý kiến gì, có điều chuyện như này vẫn phải chờ La thôn chính tới thương lượng một chút mới được.
Lỗ Khôi và Trứu Thâm Thâm cũng hơi gật đầu.
Không lâu sau, La Liệt Điền làm xong việc tới đây, khi hắn nghe thấy muốn chọn thôn chỉ cùng chỗ, nhìn về phía các võ giả của Ẩn Phúc Thôn và Mãng Ngưu Thôn, tha thiết nói:
- Vậy không biết phí dụng hỗ trợ là bao nhiêu?
Tiếp theo chính là La Liệt Điền cò kè mặc cả với hai thôn, thương nghị chuyện phí dụng hỗ trợ.
Đợi cuối cùng thương lượng ra một cái giá mà ba bên đều có thể chấp nhận, La Liệt Điền cười tới mắt nheo lại, vẻ mặt nghĩa khí nói:
- Ba thôn đồng khí liên chi, hỗ trợ nhau là việc nên làm.
La Liệt Điền chưởng quản thu chi tiền tài của thôn, lần di chuyển này có thể nói là thương cân động cốt, hắn vốn đang rầu rĩ không biết bổ khuyết tiền thiếu hụt từ đâu, hiện tại hai thôn nguyện ý đưa tiền cho Tam Khưu Thôn, hắn đương nhiên là cầu còn không được.
Sắc mặt người của Mãng Ngưu Thôn hơi khó coi, thực lực của bọn họ là trung đẳng, nhưng cũng khó tránh khỏi phải tiến cống cho Tam Khưu Thôn.
Về phần Ẩn Phúc Thôn, hỗ trợ hỗ trợ phải thanh toán thì nhiều hơn, họ đau lòng đồng thời cũng thở phào, dẫu sao thôn xem như được bảo vệ rồi, bỏ ra một số tiền có thể nhận được sự trợ giúp của Tam Khưu Thôn, đối với tình huống trước mắt của Ẩn Phúc Thôn mà nói, bọn họ nguyện ý trả giá cao như vậy.
Đã quyết định sẽ xây dựng thôn chỉ mới ở cùng chỗ, vậy nơi có thể chọn sẽ biến thành ít đi rất nhiều, thôn chỉ phải có địa hình đủ trống trải.
- Không bằng trùng kiến ở ngay Dã Cốc Thôn đó đi?
Nghiêm Long Cầm đề nghị,
- Nơi đó diện tích đủ lớn.
- Không ổn.
Có mấy vị Phù Sư đồng thời lên tiếng.
- Vì sao?
Chu Phàm có chút kinh ngạc hỏi, hắn cũng cảm thấy vị trí đó không tồi.
- Một là nơi đó buổi tối có quái quyệt thường lui tới, thứ hai là điềm xấu.
Trương phù sư của Mãng Ngưu Thôn lắc đầu nói.
Mấy vị Phù Sư khác cũng tỏ vẻ không đồng ý.