Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 362 - Chương 362. Cần Câu Vàng Kim

Chương 362. Cần câu vàng kim Chương 362. Cần câu vàng kim

- Vậy ta dùng bốn con sâu xám lớn rưỡi đổi lấy tin tức về cần câu vàng kim, ngươi có đổi không?

Ánh mắt Chu Phàm sáng rực lên, hỏi.

Hắn muốn biết tin tức về cần câu cuối cùng này.

Vụ từng nói muốn biết tin tức về cần câu vàng kim, vậy phải dùng một năm thọ mệnh để đổi, đồng thời không chấp nhận bất kỳ sâu xám sâu xám nào.

Nhưng Chu Phàm vẫn muốn thử.

Vụ đối với yêu cầu của Chu Phàm, hắn không cự tuyệt, mà là ngẩng đầu nhìn về phía huyết cầu treo trên không trung.

Chu Phàm cũng thuận theo tầm mắt của hắn nhìn tới, hắn thủy chung có chút không nghĩ ra huyết cầu đó ở Khôi Hà Không Gian là ngụ ý gì, nó có liên hệ gì với Vụ.

- Ta đã nói không chấp nhận giao dịch sâu xám, đó là bởi vì ta cho rằng ngươi không có đủ sâu xám, hiện tại ngươi đã có đủ rồi.

Vụ thu hồi tầm mắt chậm rãi nói,

- Có điều ta muốn năm sâu xám lớn mới nhận cuộc giao dịch này.

- Năm con sâu xám lớn?

Chu Phàm nhíu mày, năm con cũng chính là thêm hai con sâu xám nhỏ.

Năm con sâu xám lớn đủ để hắn ở mặt sông này dùng cần câu vàng kim câu cá năm lần, nói không chừng có thể câu lên được gì đó.

Đương nhiên cũng có khả năng giống như lúc trước hắn suy đoán, nơi này là không thể câu lên được gì, năm con sâu xám lớn sẽ triệt để lãng phí.

Mấu chốt là có nên mạo hiểm như vậy không?

Chu Phàm do dự một chút, vẫn không định mạo hiểm, năm con sâu xám lớn vạn nhất không câu lên được gì, vậy chính là mất máu, ít nhất đưa Vụ còn có thể biết được tin tức về cần câu.

Sau khi Chu Phàm suy tư một chút thì gật đầu đáp ứng.

Vụ cười cười từ trong quả cầu lưu ly lấy ra năm con sâu xám lớn mới chậm rãi nói:

- Cần câu vàng kim là đặc thù nhất, nó được gọi là cần câu hư vô, có thể câu lên thứ ở thế giới của ngươi không nhìn thấy lại quả thật tồn tại.

- Cần câu hư vô?

Chu Phàm hơi ngây ra, hắn hoàn toàn bị Vụ khiến cho đờ đẫn, cái gì gọi là thứ không nhìn thấy lại quả thật tồn tại?

- Ta nói như vậy ngươi có thể không quá hiểu, để ta lấy ví dụ, ví dụ như thọ mệnh, ngươi biết sự tồn tại của nó, nhưng ngươi không nhìn thấy, cần câu vàng kim có thể câu lên thọ mệnh.

Trên mặt Vụ lộ ra nụ cười quỷ dị, nói.

- Thì ra nó quả nhiên có thể câu lên thọ mệnh.

Mặt Chu Phàm lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.

Lúc trước hắn lờ mờ có suy đoán, có điều hắn không dám quá khẳng định, trong suy nghĩ của hắn, nếu có vật phẩm gia tăng thọ mệnh, vậy có thể là cần câu xanh lục đại biểu cho linh thực hoặc là cần câu tím nhạt đại biểu cho đan dược, lần này mới xem như đã hoàn toàn xác nhận.

Ánh mắt Chu Phàm nóng rực nhìn về phía cần câu vàng kim đặt bên cạnh bàn, gia tăng thọ mệnh đối với loại đoản mệnh như hắn mà nói là quá quan trọng, ngụ ý này chính là hắn không tu hành đến cảnh giới gia tăng thọ mệnh, cũng có thể thông qua cần câu vàng kim để tục mệnh.

- Đương nhiên cũng không chỉ là thọ mệnh, còn có thứ khác.

Vụ muốn nói lại thôi.

- Còn có thứ gì nữa?

Chu Phàm mở miệng hỏi,

- Ta bỏ ra năm con sâu xám lớn rồi, chắc ngươi không muốn giấu ta chứ?

Vụ lắc đầu nói:

- Không phải muốn giấu ngươi, chỉ là thứ cần câu hư vô có thể câu lên quá nhiều, phàm là thứ không nhìn thấy lại quả thật tồn tại đều có thể, nhất thời tam khắc cũng không nói hết được, có rất nhiều thứ lại là ngươi chưa từng nghe qua, muốn giải thích thì quá phiền, sau này nếu ngươi nghe thấy thứ không nhìn thấy lại quả thật tồn tại gì đó, đều có thể hỏi ta có thuộc về cần câu vàng kim không, như vậy được chứ?

Chu Phàm do dự một chút, hắn miễn cưỡng gật đầu, hắn quan tâm nhất là câu lên thọ mệnh,

- Vậy vì sao lúc trước ta câu rỗng? Hay là nói ta không phải câu rỗng mà đã câu lên được rồi, chỉ là ta không nhìn thấy?

Dẫu sao nếu câu lên vật phẩm là thứ không nhìn thấy lại quả thật tồn tại, vậy hắn không nhìn thấy cũng là rất bình thường, vậy thứ hắn câu lên ở đâu?

Vụ cười nói:

- Ở đây, bất kỳ thứ không nhìn thấy gì đều sẽ hiện ra hình dạng, ngươi không câu lên gì, quả thật là câu rỗng, có thể nói cần câu vàng kim ở trong bảy cần câu là quý giá hiếm có nhất, nhưng nó cũng có một chỗ thiếu hụt. . . Cũng không thể nói là chỗ thiếu hụt, dẫu sao nó là cần câu hư vô, không câu đối với nó mà nói là chuyện bình thường.

Chu Phàm nghe xong liền ngẩn người, cần câu khác cho dù có kém tới mấy, ít nhất cũng có thể câu lên một số thứ rác rưởi, cần câu vàng kim này lại ngay cả một thứ rác rưởi cũng không cho hắn, thế này không khỏi quá thảm rồi.

Có điều vừa nghĩ tới thứ cần câu vàng kim câu lên là vật quý giá như thọ mệnh, hắn lại cảm thấy không câu được gì cũng không phải chuyện khó có thể chấp nhận, mấu chốt là xác suất câu lên... Chu Phàm lập tức hỏi Vụ.

Bình Luận (0)
Comment