- Xác suất một phần mười sẽ câu lên được.
Vụ đưa ra một con số cụ thể.
Sắc mặt Chu Phàm có chút biến thành màu đen, hắn cuối cùng cũng hiểu được vì sao ba lần trước đều không câu lên được gì, xác suất câu rỗng là chín phần mười, ba lần không câu được gì cũng tuyệt không kỳ quái.
Chu Phàm không nghĩ nhiều, hắn cầm lấy cần câu vàng kim, hắn đối với đạt được thọ mệnh luôn có một loại cảm giác cấp bách, dẫu sao hắn còn nợ Vụ thọ mệnh đao quyết, nếu khấu trừ thọ mệnh nợ này, hắn chỉ còn lại hai năm. . .
Nhu cầu của hắn là thọ mệnh, vậy câu lên chắc sẽ là thọ mệnh mới đúng.
Có điều trước khi vung cần, Chu Phàm quay đầu lại hỏi một câu:
- Thọ mệnh câu lên ở nơi này là bao nhiêu năm?
Vụ nhíu mày,
- Thọ mệnh bao nhiêu năm thì phải xem vận khí của ngươi, nếu ngươi muốn hỏi ta phạm vi đại khái, vậy chính là một câu hỏi, ngươi cần thanh toán một con sâu xám lớn ngoài ngạch cho ta làm thù lao mới được.
Chu Phàm quay đầu đi vung cần câu, tự dưng mất năm con sâu xám lớn đã khiến hắn rất đau lòng, bất kể thọ mệnh câu lên là bao nhiêu năm, hắn cũng phải thử một chút.
Dây câu Vàng óng ánh chìm vào trong nước, một lát sau, dây câu tiêu tán, câu rộng.
Chu Phàm không cảm thấy bất ngờ, hắn lại vung cần câu, bắt đầu thử lần thứ hai, đây cũng là nguyên nhân hắn không để thuyền đi tới.
Bởi vì thuyền đi tới có lẽ sẽ câu lên vật phẩm số tuổi thọ cao hơn, nhưng sâu xám cần dùng làm mồi câu cũng sẽ tăng nhanh tương ứng, hiện tại hắn chỉ có hơn mười có sâu xám lớn, hơn mười con sâu xám lớn này nếu để đi tới mười mét, với xác suất câu rỗng của cần câu hư vô, nói không chừng hắn là không câu được gì.
Lần thứ hai lại câu rỗng... Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh vung cần câu lần thứ ba, rất nhanh lần thứ ba cũng vậy.
Cho đến lần thứ tư, dây câu vàng óng ánh chìm trong nước đột nhiên căng ra, điều này khiến Chu Phàm mừng rỡ, hắn vội vàng nhấc cần câu, phía cuối dây câu tách làm hình năm móng, chỉ câu được một trái cây màu lam nhạt.
Trái cây to bằng nắm đấm, bề mặt là một tầng hoa văn mây xám trắng.
Vụ nhìn trái cây trong tay Chu Phàm, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Nể tình hôm nay ngươi giao dịch với ta nhiều sâu xám lớn như vậy, lần này giám định miễn phí, đây là Thọ Quả, chính là thứ gia tăng số tuổi thọ ngươi cần.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ cao hứng, đây là vật thọ mệnh hắn trăm phương nghìn kế muốn có, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Vụ, quan tâm hỏi:
- Thọ Quả này có thể gia tăng bao nhiêu năm thọ mệnh?
- Từ màu sắc hình dạng cho thấy, Thọ Quả này có thể gia tăng ba năm thọ mệnh.
Vụ nghiêm túc nói.
- Chỉ ba năm...
Tâm lý hưng phấn của Chu Phàm lập tức nguội lạnh, hắn giống như bị hóa đá vậy.
Tính cả ba lần trước, hắn tổng cộng đã bỏ vào bảy con sâu xám lớn, nếu thành sâu xám nhỏ, vậy chính là tám con, dựa theo cách tính trước kia, một con sâu xám nhỏ là bằng một năm, nói cách khác hắn bỏ vào vật có giá trị hai mươi tám năm mới câu lên được Thọ Quả gia tăng ba năm thọ mệnh.
Điều này đúng là khiến Chu Phàm có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Vụ ở bên cạnh thấy thần sắc nản lòng đó của Chu Phàm liền cười nhạo nói:
- Gia tăng thọ mệnh vốn đã không phải là một chuyện dễ dàng, ngươi trở lại thế giới bên ngoài, nếu có thể đi đến trình độ đủ cao sẽ biết, mỗi một thứ có thể gia tăng số tuổi thọ đều là giá trị liên thành, cho dù chỉ là gia tăng một năm tuổi thọ, cũng có một số tu sĩ đều nguyện ý trả giá rất lớn để có được nó.
- Dẫu sao có chút thời gian một năm, nói không chừng có thể đột phá bình cảnh, tiến vào trình độ cảnh giới mới, có thêm khả năng vô hạn.
Chu Phàm hơi trầm mặc, hắn biết Vụ nói rất có lý, so với số tuổi thọ, sâu xám là dễ có được hơn, dẫu sao đây là gia tăng số tuổi thọ của mình.
- Thọ Quả dùng như thế nào? Trực tiếp ăn vào à?
Chu Phàm nhìn Thọ Quả trong tay, mở miệng hỏi.
Số tuổi thọ ba năm, vậy hắn cho dù trả hơn một năm cho Vụ, cũng có thể sống đến hai mươi tuổi.
- Thọ Quả khác với vật phẩm quý hiếm gia tăng thọ mệnh ở ngoại giới, sau khi ngươi rời khỏi nơi này, không thể mang nó theo, cho nên ngươi chỉ có thể dùng ở trên thuyền, trực tiếp ăn vào là được.
Vụ mở miệng trả lời.
Không thể mang ra ngoài à? Chu Phàm cảm thấy có chút tiếc nuối, nếu có thể mang ra ngoài. . . Đương nhiên hắn cũng không dám để người khác biết tới sự tồn tại của Thọ Quả, loại vật phẩm có thể gia tăng số tuổi thọ này, cũng không biết sẽ liên lụy ra dạng tồn tại gì kéo đến.
Có điều cho dù không dám để người khác biết, vậy cũng có thể có rất nhiều công dụng, nhưng hiện đang nói gì cũng vô dụng.
Chu Phàm ăn Thọ Quả vào, Thọ Quả này không có một chút mùi vị gì, nếu không phải có sức ăn nhất định, hắn còn tưởng rằng đang nhai không khí.